Vũ Thần

Chương 769 :

Ngày đăng: 23:45 19/04/20


Trên không trung, Hạ Nhất Minh ôm bảo trư cùng Bách Linh Bát chậm rãi bay đi.

Hắn quay đầu nhìn lại phía sau, khẽ nhăn mặt nói:

- Bách huynh. Lôi điện sao còn chưa tới?

Khi cảm nhận được chiến ý kia Hạ Nhất Minh đã biết chính là Ban Lan Thánh Hổ trong kinh thành hắn đã từng gặp qua.

Đầu hổ này mặc dù uy danh vang vọng nhưng dù sao nó không nắm giữ huyết mạch Thần thú, bất luận Lôi điện hay bảo trư đều hơn hắn nó không chỉ một bậc. Lôi điện ngay cả Thú vương Linh tượng cũng có thể đùa giỡn, đối phó với Ban Lan Thánh Hổ dĩ nhiên không gặp vấn đề gì.

Dựa theo dự đoán của bọn họ, chỉ cần chậm lại chốc lát Lôi điện nhất định có thể đuổi theo.

Nhưng ngoài ý muốn của họ, tới lúc này Lôi điện vẫn chưa xuất hiện. Quay đầu nhìn lại, Hạ Nhất Minh căn bản không phát hiên ra hình ảnh kiêu ngạo mà thần tốc của nó.

Bách Linh Bát bình tĩnh nhìn Hạ Nhất Minh nói:

- Người yên tâm. không có chuyện gì đâu.

- Thật sao?

- Ta đã tính toán qua, sức chiến đầu của Ban Lan Thánh Hổ mặc dù cường đại nhưng khi nó chọc Lôi điện nổi sát tâm, nó sẽ chết không nghi ngờ.

Hạ Nhất Minh do dự một chút, hắn chậm rãi gật đầu, lo lắng nói:

- Lôi điện sẽ không bị thương đâu.

- Sẽ không.

Bách Linh Bát do dự, sau đó kiên định nói:

- Thực lực của Lôi điện so với Ban Lan Thánh Hổ cường đại hơn nhiều, bởi thế không thể bị thương.

Hạ Nhất Minh liên tục gật đầu, chỉ là không biết tại sao trong lòng hắn mơ hồ có cảm giác bất an.

Hắn liếc Bách Linh Bát một cái, đối với suy đoán cảu gã từ trước tới nay Hạ Nhất Minh cũng chưa từng nghi ngờ, bởi vì người này ít khi gặp sai lầm.

Nhưng trong trí nhớ của hắn việc ra khơi trước đây vẫn vừa như mới. Bách Linh Bát đối chiếc thuyền nhỏ có nhưng đánh giá khiến hắn vô cùng buồn bực trong một khoảng thời gian.

Mà lúc này có lẽ bời bóng ma trong lòng đè nặng khiến Hạ Nhất Minh lập tức nghĩ tới cuộc nói chuyện ngày đó cùng Bách Linh Bát trên thuyền.

Lắc đầu, Hạ Nhất Minh đem suy nghĩ này vứt bỏ. Hắn cũng biết Lôi điện có được huyết mạch Thần thú cùng Ban Lan Thánh Hổ chênh lệch cực lớn. Bất luận từ góc độ nòa cũng sẽ không có lý do bị thương.

Bảo trư trong lòng Hạ Nhất Minh đột nhiên lầm bầm, bộ dạng có chút kích động.

Hạ Nhất Minh giật mình, ánh mắt nhìn về phía sau, trên mặt nhất thời lộ ra vẻ tười cười mừng rỡ.

Một bóng trắng từ xa chạy lại, mặc dù bóng trắng này như ẩn như hiện nhưng đúng là hình ảnh Hạ Nhất Minh quen thuộc.

Chỉ là trong khoảnh khắc vẻ tươi cười trên mặt Hạ Nhất Minh cứng đờ.
Lôi điện khẽ chuyển hướng, muốn vòng qua người này. Đột nhiên người nọ mở miệng nói:

- Muốn biết Chiêm Huyên ở đâu không?

Nhất thời Lôi điện dừng bước đứng lại.

Hạ Nhất Minh quay đầu, trong mắt lóe sáng nói:

- Ngươi biết?

Tại Tây Bắc, Hạ Nhất Minh từng cầu người Thiên Trì nhất mạch tìm kiếm nơi trốn của tên này.

Sau khi biết được người này cùng Khai Vanh quốc có quan hệ có thể biết tên tuổi lão. Nhưng người này như biến vào hư không, ngay cả với thực lực Thiên Trì nhất mạch cũng không cách nào tìm được.

Hạ Nhất Minh sớm đã có ý định từ Nam Cương trở lại, nhất định phải kết thúc ân oán này. Nhưng nghĩ không ra, ở nơi này có người nói ra những lời đó.

Người nọ mỉm cười nói:

- Lão phu ngẫu nhiên nghe được tin, không biết đối với các hạ có hỗ trợ gì không?

- Xin nói.

- Theo lão phu biết, Kỳ Liên Song Ma khi trở lại Động Thiên Phúc Địa, đã từng gặp gỡ người kia.

Người nọ thoáng dừng lại, mỉm cười nói:

- Lão phu chỉ biết như vậy. Về phần tin hay không tùy các hạ.

Hạ Nhất Minh lạnh lùng nhìn lão, đột nhiên hỏi thăm:

- Các hạ xưng hô thế nào?

- Lão phu Yến Phi Thành, Phó môn chủ Hoàng Tuyền Môn. Để Hạ huynh chê cười rồi.

Hạ Nhất Minh chân mày nhíu lại, hoài nghi nhìn lão một hồi lâu rốt cuộc nói:

- Đa tạ chỉ điểm.

Theo đó hắn vỗ nhẹ lên lưng Lôi điện, cả bọn tiếp tục chạy đi.

Yến Phi Thành thở dài một tiếng, thì thào nói:

- Lão phu đã cố hết sức. Có thể trước mặt Lão tổ trốn thoát hay không phải tùy tạo hóa của các ngươi.