Vũ Thần

Chương 77 : Học trộm

Ngày đăng: 23:36 19/04/20


Hai luồng nội kình vừa chạm vào lại lập tức phân khai, dưới chân Hạ Nhất Minh giống có lò xo nhảy về phía sau, hơn nữa trong lúc nhảy lui lại hắn cũng chưa từ bỏ ý định giao thủ với Lâm Đào Lật.

Song, lúc này đây không còn giống như khi nãy, Lâm Đào Lật không bao giờ ngu ngơ đứng tại chỗ làm bia cho hắn đánh nữa.

Hai chân hắn nhanh chóng di chuyển, trong phạm vi mười thước trên lôi đài tiến hành di chuyển theo một loại bộ pháp kỳ dị.

Kim hệ công pháp của Hạ Nhất Minh mặc dù cường đại, hơn nữa hắn cũng lĩnh ngộ được tinh túy của loại công pháp này, nhưng lực lượng dù cường đại mà không thể đánh trúng địch nhân thì vẫn là vô kế khả thi.

Bất quá Hạ Nhất Minh cũng không lo lắng, bàn tay vừa thu lại, đem nội kình khống chế ở xung quanh người, hơn nữa không ngừng quơ loạn xung quanh.

Cổn Thạch Quyền đây là bộ chiến kỹ hắn quen thuộc nhất, cứ như vậy được thi triển ra một cách tận tình.

Dưới lôi đài, huynh đệ Hạ Thuyên Danh nhìn nhau, trong ánh mắt đều mang thần sắc cực kỳ kinh hỷ.

Bọn họ mặc dù cực độ xem trọng Hạ Nhất Minh, nhưng thật không ngờ, đứa bé này lại có thiên phú vượt qua sự tưởng tượng của bọn họ.

Một chưởng kia đã mang theo tinh túy của Kim hệ nội kình, giống như cự thạch được ném vào lòng hồ, làm cho lòng của bọn họ dậy sóng không ngừng, khó có thể tin vào chính mắt mình.

Hai người bọn họ vô thức liếc nhìn xung quanh, lập tức đem những biểu tình khiếp sợ, đố kỵ, thậm chí còn hoàn lại ẩn chứa một tia ý tứ nguy hiểm thu hết vào trong tầm mắt. Ở trong lòng của bọn họ đã hạ quyết tâm, một khi phản hồi Hạ gia, sẽ đem biểu hiện Nhất Minh ở chỗ này thông tri lão gia tử, hẳn là lão gia tử so với bọn hắn còn cao hứng hơn.

Ầm ầm . . .

Trên lôi đài uy lực quyền pháp của Hạ Nhất Minh càng ngày càng mạnh, động tác của song phương thi triển ra càng lúc càng gây nguy hiểm. Nhưng là chẳng biết tại sao, bọn họ ngay cả dưới tình huống như vậy, cũng làm cũng tạo thành cho người xung quanh một loại ảo giác. Giống như hai người không phải đang tiến hành quyết đấu, mà là ở trên lôi đàn tàn bộ, sánh vai cùng đi.

Lực khống chế của hai người đã đạt tới tình trạng đáng sợ, cho tới giờ khắc này, cũng không có lãng phí một chút nội kình nào.

Bỗng nhiên, Từ Ẩn Kiệt lão gia tử hai mắt đang khép mở ra, tinh quang trong mắt vừa ẩn vừa hiện, nói:
Trong nháy mắt này, hắn đã đem nội kình phát huy tới bát tầng.

Nội kình tăng lên, kéo theo đó là uy lực tăng lên gấp bội. Nói đơn giản, chính là lực lượng lớn, tốc độ nhanh, phản ứng nhanh nhẹn, thân thể cũng cứng rắn hơn, cũng không còn giống với loài người a.

Nhất thời, dưới sự duy trì của bát tầng nội kình, ngay cả bộ Thủy Hệ chiến kỹ công pháp do Lâm Đào Lật thi triển ra cũng trở nên uy vũ, sinh ra tiếng gió. Bị áp lực một lúc lâu, Lâm Đào Lật nhất thời cảm giác được sinh long hoạt hổ, vui vẻ hẳn lên.

Song, loại cảm giác này cũng duy trì không được lâu đã lập tức tiêu thất.

Bởi vì hắn đột phát hiện, ngay cả khi hắn đem uy lực của chiến kỹ tăng lên, thì uy năng chiến kỹ của Hạ Nhất Minh cũng tăng lên tới một tầng tương ứng.

Uy lực Cổn Thạch Quyền tăng lên giống như là ôn thủy nấu ếch, cũng không có bất cứ thứ gì thay đổi, khi uy lực chiến kỹ này được tăng lên cũng đã vượt qua Lâm Đào Lật một bậc.

Bát tầng, Lâm Đào Lật biết rõ đây chính là uy lực của bát tầng nội kình.

Ánh mắt của hắn chợt ngưng lại trên người Hạ Nhất Minh, đây mới chỉ là một thiếu niên mười lăm tuổi, nguyên lai cũng không phải tu vi đạt tới thất tầng đỉnh phong, mà đã đạt tới cảnh giới của cao thủ bát tầng nội kình chân chính.

Hoảng hốt, hắn cảm thấy ở trước mặt giống như ở trước mặt có một khối sắt thật lớn, làm cho hắn sinh ra một loại cảm giác hủy đi không được, vứt đi cũng không xong.

Loại cảm giác này giống như là băng dính dán a, tựa hồ là độc quyền Thủy Hệ công pháp a, vậy mà hôm nay lại bị một thiên tài tu luyện Kim hệ làm cho hắn cảm giác thấy.

Trong tim của hắn mơ hồ phát khổ, mình ở Lâm gia, là thiên tài khiến cho người khác phải chú mục, nhưng hôm nay mới hiểu được, nguyên lai trong Thái Thương huyện nho nhỏ, lại có thể xuất hiện một thiên tài không hề kém mình!