Vũ Thần

Chương 787 : Cầu duyệt

Ngày đăng: 23:46 19/04/20


Những lời này của Hạ Nhất Minh quả thực xuất phát từ thâm tâm.

Giao tình cùng bảo trư không cần phải nói, nếu không có bản trư, một thân công phu của Hạ Nhất Minh mười phần e rằng không được tám chín, mà thần khí Cửu Long Lô càng không thể rơi vào tay hắn.

Sau đó cùng Lôi điện quen biết, bất luận là đại dương hay trước rừng rậm Sinh tử giới, bọn họ nửa bước không rời.

Trải qua nhiều gian khổ như vậy, bọn họ mặc dù không được trải qua tẩy lễ như Đồ đằng tộc nhân nhưng cảm tình giữa nhân thú gắn bó không chút nào thua kém.

Kỳ Liên Song Ma liếc mắt nhìn nhau, trong mắt bọn họ không che giấu vẻ nghi hoặc.

Tuy nói hiểu biết của bọn họ rất cao, nhưng tổ hợp Hạ Nhất Minh, bảo trư cùng Lôi điện quả là độc nhất vô nhị, hiển nhiên bọn họ không thể giải thích nguyên do.

Miễn cưỡng cười, Đại ma nói:

- Hạ huynh. Vận khí của ngươi thật tốt.

Nếu đã không giải thích được, đơn giản nhất là đổ cho hai từ vận khí.

Hạ Nhất Minh khẽ gật đầu, đối với những lời này, hắn hoàn toàn đồng ý. Từ kỳ ngộ dưới đáy hồ, chiếm giữ bổn nguyên lực, vận khí của hắn tốt lên trông thấy.

Ngẩng đầu nhìn, ánh mắt Hạ Nhất Minh có chút ngưng trọng.

Hắn phát hiện có người dò xét nơi này, hơn nữa không phải chỉ một người. Mặc họ che giấu rất tốt nhưng chỉ cần dùng chân khí phụ trợ sao có thể trốn khỏi linh giác của hắn.

Những người này ít nhất cũng là Tôn giả cấp bậc, hơn nữa mơ hồ mang theo ác ý.

Thấy được ánh mắt Hạ Nhất Minh, Kỳ Liên Song Ma nhìn nhau cười khổ, Đại ma thở dài nói:

- Hạ huynh. Nghe nói ngươi tại kinh thành đại khai sát giới Vũ gia.

Hạ Nhất Minh nghiêm mặt nói:

- Đại ma huynh. Ngươi nghe tin này từ đâu?

Đại ma đồng dạng nghiêm mặt nói:

- Tin tức này từ Đại Thân truyền ra, đều nói là Tây Bắc Thiên Trì nhất mạch hướng Đại Thân đế quốc khiêu khích.

Hạ Nhất Minh hừ lạnh một tiếng, nói:

- Lời nói vô căn cứ. Hạ mỗ bất quá chỉ phòng vệ, kẻ chủ mưu phải là Hoàng thất Vũ gia mới đúng.

Đại ma hai mắt sáng lên, nói:

- Hạ huynh. Nếu không ngại xin hãy nói rõ.

Hạ Nhất Minh khẽ gật đầu. Hắn biết, bản thân hắn muốn đạt được mục đích khi tới đây, đầu tiên phải được lòng đám người Động Thiên Phúc Địa trước.
Nếu như Vũ gia bị hủy, có trời mới biết những vị Tôn giả sống sót kia sẽ làm ra chuyện gì.

Vị Tôn giả này nếu liều mạng thì không cần lo lắng, nhưng nếu hắn ẩn nấp bên cạnh mười năm, trăm năm cho dù môn phái cường đại tới đâu cũng không chịu được.

Hắn cho dù không tiến công tổng bộ môn phái mà ẩn nấp ám sát môn đệ Tiên thiên hoặc không phải Tiên thiên như vậy tiền đồ môn phái đó cũng e hỏng mất.

Dù sao chỉ có ngàn ngày đuổi bắt chứ không có đạo lý ngàn ngày đề phòng.

Mà muốn trừ bỏ kẻ đang ẩn nấp như độc xà kia, không có vận may nghịch thiên cũng đừng nghĩ tới.

Phiền Thạc ra sức giải thích khiến Hạ Nhất Minh vô cùng đăm chiêu, lão lạnh nhạt cười, nói:

- Kỳ thực bất cứ gia tộc nào muốn phát triển không suy bại đều không có khả năng. Bất quá trong gia tốc tốt nhất phải có một vị Tôn gia tọa trấn.

Hạ Nhất Minh giật mình, theo sau chậm rãi gật đầu. Trong lòng hắn chấn động, những lời này chẳng lẽ từng có người chủ ý đánh Hạ gia trang? Hơn nữa người này cũng là một vị Tôn giả cường đại.

Khi nghĩ tới điều này, trái tim phát lạnh, cảm kích nhìn Phiền Thạc, hắn nói:

- Đa tạ ngài chỉ điểm.

Phiền Thạc khoát tay áo, nói:

- Có những quy tắc nhất định phải tuân thủ, mặc dù với những quy tắc này chúng ta cũng không có hảo cảm.

Hạ Nhất Minh hiển nhiên nghe ra ý tứ trong đó, hơn nữa trong lòng mơ hồ nghĩ tới một người, chỉ là nghĩ đến chứ không hỏi ra.

Tới giữa sơn đạo có một đại điện, đám người lần lượt tiến vào, ngay cả Lôi điện cùng bảo trư cũng được đãi ngộ như vậy.

Phiền Thạc vuốt râu mỉm cười, nói:

- Hạ huynh đệ. Ngươi lúc này tới Động Thiên Phúc Địa không phải vì ước định mấy năm trước chứ?

Hạ Nhất Minh sắc mặt đỏ bừng, nói:

- Tiền bối nói đùa. Hạ mỗ hôm nay tới đây cầu một việc.

Phiền Thạc hai mắt ngưng lại, nói:

- Cứ nói.

- Hạ mỗ muốn xem qua bí tịch Ngũ hành luân hồi của quý phái.