Vũ Thần

Chương 789 : Tự động phục hồi

Ngày đăng: 23:46 19/04/20


- Hạ huynh đệ. Lão phu triệu tập trưởng lão, tất cả đã đáp ứng đề nghị của ngươi.

Phiền Thạc cười lớn nói.

Hạ Nhất Minh ôm quyền thi lễ, nói:

- Đa tạ tiền bối.

- Không cần khách khí.

Phiền Thạc khoát tay chặn lại, nói:

- Ngươi đem nửa bản bí tịch Ngũ hành luân hồi tặng lại bổn môn cũng đủ rồi.

Lão than nhẹ một tiếng, chân thành nói:

- Thật không dám giấu giếm. Khi nghe tin lão đệ đoạt bí tịch Ngũ hành luân hồi của Vũ gia, lão phu hết sức khó xử, không thể làm gì khác hơn là tạm thời áp chế việc này xuống, chờ Tông chủ đại nhân trở về xử lý. Nhưng nghĩ không ra lão đệ lại khẳng khái hào phóng như vậy, nếu đám người lão phu không tán thưởng chẳng phải đạo lý làm người cũng không hiểu sao?

Hạ Nhất Minh trong đầu thầm nghĩ, nếu không phải Bách Linh Bát nắm giữ năng lực phục chết, hắn mới không lựa chọn hành động này.

Thần đạo chi thư không phải xem một lần đã lĩnh ngộ được. Muốn chính thức nắm giữ uy lực của nó, không phải nghiên cứu trăm ngàn lần thì đừng mong làm được.

Theo suy nghĩ thông thường Hạ Nhất Minh trừ khi bỏ qua ý định học tập Ngũ hành luân hồi nếu không căn bản sẽ không giao ra Thần đạo chi thư mà trăm phương ngàn kế có được nửa bản còn lại trong tay.

Đây quả là củ khoai nóng bỏng tay, nhưng tỏa ra mùi thơm khiến người ta vô cùng khó lựa chọn.

Trên mặt lộ ra vẻ tươi cười thản nhiên, Hạ Nhất Minh kiến ngẫn nghe, chỉ nghĩ tới có thể xem qua bí tịch hoàn chỉnh trong lòng hắn không khỏi dạt dào cảm xúc.

Hắn mơ hồ cảm thấy, đây chính là cơ hội để hắn đột phá.

Theo Phiền Thạc tiến lên đỉnh núi, rốt cuộc tới một gian phòng, lão quay đầu lại, sắc mặt khó coi nhìn Bách Linh Bát, Lôi điện cùng bảo trư.

Hạ Nhất Minh nhất thời hiểu rõ ý lão, cười nói:

- Đại ma huynh. Những vị bằng hữu này của ta dọc đường đi cũng có chút mệt mỏi, phiền ngươi sắp xếp để họ nghỉ ngơi.

Đại ma như trút được gánh nặng, thở dài một hơi, lão đã sớm đợi Hạ Nhất Minh nói nhưng lời này.

Nếu không có Hạ Nhất Minh mở miệng nói, lão cũng không dám dễ dàng lên tiếng. Dù sao tổ hợp này cũng đem Vũ gia đồ sát, khiến năm vị Ngũ khí Tôn giả vẫn lạc. Thực lực này đủ để bất cứ kẻ nào dưới Nhân đạo đỉnh cấp phải run sợ.

Đám người Bách Linh Bát nhìn lại Hạ Nhất Minh, khi hắn gật đầu mới theo huynh đệ Kỳ Liên Song Ma rời đi.

Phiền Thạc hâm mộ nói:

- Hạ huynh đệ. Vận khí của ngươi thật tốt, có được những hảo hữu như vậy.
Cũng bởi lão nhân kiên trì để nửa bí tịch kia lại nếu không cho dù Bách Linh Bát tiến thành phục chế cũng không thể hoàn toàn sao chép năng lực của nó.

Trái tim Hạ Nhất Minh nhất thời bình ổn lại, hắn chậm rãi chờ đợi.

Có lẽ vì bí tịch phân thành hai nửa, cũng có lẽ vì bí tịch này quá thâm ảo nên thời gian phục chế của Bách Linh Bát lâu gấp hai lần lúc trước.

Rốt cuộc dưới ánh mắt lo lắng của Hạ Nhất Minh, dòng chất lỏng kia đã biến thành một bí tịch Thần đạo chi thư dày cộm.

Hạ Nhất Minh mạnh mẽ áp chế kích động trong lòng, hắn lập tức đem bản phục chế Thần đạo chi thư cất vào Không gian hạng liên.

Đối với năng lực phục chế của Bách Linh Bát, Hạ Nhất Minh hoàn toàn tin tưởng, bởi thế hắn không cần kiểm tra cũng đã thu lại.

Đương nhiên, chuyện này cũng liên quan tới lời hứa hẹn của Phiền Thạc, nếu sau này thật sự phát hiện điều gì, có thể thoải mái tìm tới nơi này mượn xem.

Sau khi sắp xếp xong, Hạ Nhất Minh do dự một chút, lấy một khỏa Ích Cốc Đan phục dụng.

Theo sau hắn khoanh chân, mở hai nửa bí tịch đặt cùng nhau.

Khi hắn làm ra động tác này, hai luồng quang mang từ hai nửa bí tịch nhất thời phát ra, quang mang này mặc dù không mãnh liệt nhưng mang theo nhiệt độ khá lớn.

Hạ Nhất Minh run lên, đột nhiên ý nghĩ xuất hiện trong đầu, hắn ghép hai nửa bí tịch làm một.

Hai luồng quang mang càng phát ra mạnh mẽ hơn, theo tốc độ phát ra chậm rãi dung hợp lại.

Cũng không chỉ quang mang dung hợp, ngay cả hai nửa bí tịch cũng thế.

Sau khi luồng quang mang tiêu tán, Hạ Nhất Minh kinh ngạc phát hiện, hai nửa bí tịch đã hoàn toàn nhập làm một.

Xem xét hồi lâu, Hạ Nhất Minh há miệng kinh ngạc, lực lượng Thần đạo chi thư quả nhiên thần kỳ, chỉ sợ ngay cả Phiền Thạc Tôn giả cũng không ngờ tới.

Nhìn hai nửa bí tịch liền lại làm một, ngay cả dấu vết cũng không để lại, Hạ Nhất Minh không khỏi cười khổ.

Đợi vài ngày sau xuất quan đem bí tịch này giao lại cho Phiền Thạc, không biết vẻ mặt lão nhân gia sẽ thế nào?

Chậm rãi thu liễm ý niệm trong đầu, ánh mắt Hạ Nhất Minh nhất thời ngưng trọng, hắn hít một hơi thật sâu, toàn bộ tinh thần tập trung, ý niệm bắt đầu muốn động.

Cánh tay vung lên mở ra trang đầu tiên.

Ngũ hành luân hồi...