Vũ Thần

Chương 801 : Đánh cuộc quỷ dị

Ngày đăng: 23:46 19/04/20


Trên thân thể Phiền Thạc ánh sáng chợt khuếch tán, mạnh mẽ chiếu sáng cả khu vực này.

Mặc dù bầu trời vẫn là một mảnh hắc ám không chút ánh sáng nhưng ở nơi này đã không còn bị ảnh hưởng.

Tư Mã Bân cùng Phiền Thạc cơ hồ cùng lúc trừ viện lạc kia bay lại nhưng khác với bình thường, thân hình Phiền Thạc uốn lượn trên không trung còn Tư Mã Bân chỉ một mực phi hành ở độ cao gần mặt đất.

Bởi vậy có thể thấy trận đấu ban ngày ảnh hưởng tới lão thật lớn.

Chiêm Huyên đi tới trước mặt đám người Phiền Thạc, hắn lập tức dừng bước, không hề bỏ chạy, hơn nữa trong mắt đồng thời lộ ra quang mang kinh hỉ.

Nguy hiểm, kỳ ngộ là đôi song sinh huynh đệ. Người này vừa xuất hiện người kia cũng lập tức theo tới.

Hạ Nhất Minh ám sát Chiêm Huyên, đối với Chiêm Huyên mà nói tuyệt đối là nguy hiểm. Nếu không có quang mang thần kỳ cứu mạng, hắn đã chết hai lần.

Nhưng đồng dạng sau khi hắn trốn thoát, kỳ ngộ cũng bắt đầu, có lẽ lúc này Hạ Nhất Minh cùng Động Thiên Phúc Địa sẽ phát sinh mâu thuẫn.

Phiền Thạc ánh mắt lạnh lùng mang theo một tia phẫn nộ. Bất luận lão coi trọng hay kiêng kỵ Hạ Nhất Minh nhưng khi chứng kiến hắn không chút kiêng nể ra tay đuổi giết khách nhân của Động Thiên Phúc Địa, sắc mặt lão cũng không thể tốt hơn được.

- Hạ huynh đệ. Đây là ý gì?

Phiền Thạc lạnh lùng hỏi.

Hạ Nhất Minh không kiêu ngạo không xu nịnh, nói:

- Tiền bối. Ngài hắn biết người này là ai?

Hạ Nhất Minh một tay chỉ Chiêm Huyên, cao giọng nói:

- Người này với vãn bối có thâm cừu đại hận, bất cộng đái thiên.

Phiền Thạc nhíu mày nói:

- Hạ huynh đệ. Lão phu cũng từng nghe nói ân oán giữa ngươi cùng Chiêm Huyên hiền chất. Ân oán giữa các ngươi bất quá chỉ là hiểu lầm thôi, không cần phải liều mạng như vậy.

Hạ Nhất Minh nhướng mày, nói:

- Tiền bối có chuyện không biết. Năm đó người này trong tay cầm Ngũ Hành Hoàn tới Đồ đằng nhất tộc, lấy đi Đồ đằng Lang tộc, hơn nữa giá họa cho vãn bối. Trong cuộc chiến với Đồ đằng nhất tộc, một vị huynh đệ kết nghĩa vì cứu tính mạng của vãn bối mà chết thảm.

Hắn dừng lại một chút, âm thanh mang theo hàn khí cường đại, nói:

- Nếu tiền bối rơi vào tình cảnh như vãn bối, sẽ làm thế nào?
- Phiền Thạc tiền bối. Thì ra trong Vạn thụ cốc của quý phái còn có một vị tiền bối Nhân đạo đỉnh cấp ẩn cư.

Phiền Thạc sắc mặt mặc dù cổ quái nhưng lập tức lắc đầu, nói:

- Hạ huynh đệ. Động Thiên Phúc Địa chúng ta ngoài Tông chủ đại nhân, không còn ai đạt tới Nhân đạo cảnh giới.

Hạ Nhất Minh trong đầu không ngừng tính toán, Phiền Thạc hẳn sẽ không lừa gạt hắn. Nhưng Chiêm Huyên tự tin như vậy, cùng đạo quang mang thần bí kia, khiến hắn cảm thấy khó tin tưởng.

Dù sao từ khi Thần đạo biến mất, trừ Nhân đạo đỉnh cấp cường giả, Hạ Nhất Minh không nghĩ ra nhân vậy nào có thể thắng được bốn người liên thủ.

Có lẽ Long xà trong Quỷ Khốc Lĩnh có thể, nhưng Hạ Nhất Minh hôm qua đã thăm thú Động Thiên Phúc Địa, nơi này tuyệt đối không tồn tại nhân vật kinh khủng như Long xà.

Nếu thật sự có siêu cấp Thánh thú tồn tại, cho dù hắn không phát hiện ra nhưng Lôi điện cùng bảo trư khẳng định sẽ biết.

Chiêm huyên âm thanh hung ác hơn vài phần, nói:

- Hạ Nhất Minh. Ta cam đoan với ngươi, sẽ không ai động thủ với ngươi cùng đồng bọn. Nếu các ngươi bị thương trong tay người khác, trận này tính là ta thua.

Hạ Nhất Minh trong mắt lóe sáng, Chiêm Huyên đã nói những lời này, nếu hắn không dám ứng chiến, ngày sau cũng đừng mong ngẩng đầu nhìn ai.

Hạ Nhất Minh cười ha hả, nói:

- Chiêm Huyên. Ngươi nói không ai ngăn cản ta, mà ta không giết được ngươi.

- Không sai.

Chiêm Huyên không chút do dự nói.

Hạ Nhất Minh cao giọng cười, tiếng cười vang vọng trong không gian yên tĩnh của đêm tối truyền ra xa xa.

Nhưng lúc này Tư Mã Bân cũng không lên tiếng, tựa hồ như chỉ cần Hạ Nhất Minh đáp ứng chuyện này, cho dù hắn đánh thức cả Động Thiên Phúc Địa cũng đáng giá.

Tiếng cười thu liễm lại, Hạ Nhất Minh cao giọng nói:

- Ta cùng ngươi đánh cuộc.