Vũ Thần

Chương 806 : Cửu Long Lô hiện thân

Ngày đăng: 23:46 19/04/20


Trong sơn cốc lúc này không ngừng truyền tới từng tiếng vang thật lớn, theo đó từng đạo lôi điện màu tím phát ra.

Đám Lôi chấn tử cũng may rơi vào tay Hạ Nhất Minh, nếu không đừng mong có thể bổ sung lực lượng.

Cũng là chuyện khiến kẻ khác đau đầu không thôi.

Lúc này tám khỏa cầu đã chứa đầy lực lượng, hơn nữa Lôi điện toàn lực điều khiển, rốt cuộc cũng thể hiện toàn bộ uy lực của nó.

Ngay từ đầu lôi điện bất quá chỉ lóe lên quang thân thể bạch mã, nhưng chỉ thoáng chốc đã không hạn chế khuếch tán ra ngoài.

Lôi điện thật lớn phong lên cao, tựa hồ như khoảng khắc đó cả thiên địa bị lôi điện bao phủ.

Hạ Nhất Minh không chút do dự, gắt gao dán thân thể trên lưng Lôi điện, lúc này chỉ có trên mình Lôi điện mới là nơi an toàn nhất.

Bất quá khi Hạ Nhất Minh làm ra động tác này mới cảm thấy ngoài ý muốn. Bách Linh Bát cùng bảo trư sớm đã làm trước việc này, xem ra bọn họ với lôi điện kia có kiêng kỵ thật lớn.

Đạo lôi điện tím sẫm lấy bạch mã làm trung tâm khuếch tán ra, ngay cả trên mặt đất cũng xuất hiện từng đạo lôi điện nhỏ. Màu tím quang mang như căn nuốt tất cả, toàn bộ chiếm cứ mặt đất.

Bên ngoài sơn cốc, vẻ mặt đám người đã không còn chút huyết sắc.

Sau khi Phiền Thạc chỉ ra lai lịch Lôi chấn tử, sắc mặt của họ càng khó coi hơn.

Thần khí, trong tay Hạ Nhất Minh không ngờ nắm giữ thần khí.

Mặc dù thần khí này không đủ bộ nhưng đủ để cả thiên hạ phải khiếp sợ.

Lúc này tâm lý chắc thắng đã không còn, thay thế là cảm giác lo lắng từ nội tâm phát ra.

Thần thụ tuy cường đại, trong Nhân đạo cảnh giới không ai có thể phá hủy nhưng nếu gặp thần khí sẽ ra sao? Điều này căn bản không ai có thể giải đáp.

Tâm tình Chiêm Huyên lúc này đã không thể diễn tả bằng lời, sắc mặt hắn xám xịt, dưới uy áp kinh khủng của lôi điện, hắn cảm nhận rõ ràng hơn đã người bên ngoài rất nhiều.

Đám người Phiền Thạc đối với Thần thụ còn có chút tin tưởng nhưng thân thể ở trung tâm, Chiêm Huyên lúc này đã mang sẵn tâm lý chịu chết.

Nhưng giờ phút này, trên người hắn đột nhiên xuất hiện quang mang xanh thẫm.

Quang mang quen thuộc này đích thực tới từ Thần thụ, bất quá lúc này lực lượng Thần thụ biểu hiện vô cùng cường đại, quang mang bao quanh thân thể hắn phạm vi tới vài trượng.

Một luồng sét thật lớn đánh xuống, theo đó quang mang xanh thẫm nhạt bớt đi, thần thái trong mắt Chiêm Huyên cũng tiêu tán tựa hồ như tuyệt vọng.

Cũng không biết qua bao lâu, dưới cảm giác tuyệt vọng này chỉ trong giây lát nhưng khiến người ta cảm thấy dài dằng dặc.
Hạ Nhất Minh cắn chặt răng, hắn cảm giác được lực lượng sinh mệnh tinh túy kia mơ hồ phản kháng.

Giống như một khúc gỗ đang muốn dập tắt một đám lửa vậy.

Hừ lạnh một tiếng, Hạ Nhất Minh ném Ngũ Hành Hoàn khỏi tay. Khi tới giữa không trung, nó bắt đầu xoay tròn, Ngũ hành không gian hoàn toàn mở ra, không ngừng hấp thu sinh mệnh lực lượng vào trong đó. Nguồn: https://truyenfull.vn

Chỉ là Ngũ Hành Hoàn mặc dù cường đại nhưng lực hút đối với lực lượng sinh mệnh của Thần thụ có thể dùng ba từ " không quan trọng" để hình dung.

Xa xa trên sườn núi, Phiền Thạc thở phào một hơi, nói:

- Binh khí trong tay bọn họ vô cùng quái dị. Lấy lực lượng đơn độc không chút nào kém hơn thần khí mô phỏng. Bất quá...

Lão lặng lẽ cười, nói:

- Muốn đột phá lực lượng Thần thụ, e rằng chút lửa đó là không đủ.

Tư Mã Bân vẻ mặt tự tin, sau khi Thần thụ ngăn chặn thành công lực lượng thần khí Lôi chấn tử, sự tin tưởng của lão đã đạt tới độ khó hình dung, hơn nữa với lực lượng đám người Hạ Nhất Minh không còn để trong lòng.

Bởi lão nghĩ tới, ngay cả thần khí cũng lấy ra, đám người Hạ Nhất Minh khẳng định dốc hết vốn liếng, khó có thể uy hiếp Thần thụ.

Đổ cuộc này mặc dù gặp chút vấn đề nhưng kết quả cuối cùng không có gì thay đổi.

Khi nghĩ tới ba ngày sau Ngũ Hành Hoàn trở về Động Thiên Phúc Địa, trong lòng lão không giấu được vẻ kích động.

Tư Mã Bân cất tiếng cười lớn, nói:

- Phiền sư huynh. Mặc dù Hỏa có thể khắc Mộc nhưng muốn cho Thụ thần cúi đầu, trong thiên hạ chỉ có thần khí Cửu Long Lô. Chỉ là một kiện thần khí mô phỏng, dĩ nhiên không đáng ngại.

Lão không cách nào che giấu sự vui mừng, nói:

- Ta cũng không tin, trên người bọn họ có hai kiện thần...vật kia, vật kia, vật kia là...thứ gì vậy?

Đám người ngưng mắt nhìn lại, hơn nữa miệng hác hốc không nói lên lời.

Trên bầu trời sơn cốc không biết khi nào đã xuất hiện một hỏa lô đỉnh thiên lập địa.