Vũ Thần

Chương 824 : Lôi điện kịch bạo

Ngày đăng: 23:46 19/04/20


Sau khi thân ảnh Ngân man vương tiêu tan, Lôi điện hài lòng nhìn lại khỏa nội đan nằm trên đất tựa hồ như mong chờ ảo ảnh Ngân man vương lần nữa xuất hiện.

Đương nhiên nguyện vọng này không thể thực hiện được.

Hạ Nhất Minh yết hầu khẽ giật, nói:

- Bách huynh. Lôi điện không việc gì chứ?

- Hẳn là không có việc gì.

Bách Linh Bát lấy giọng nói vô cùng hiếm gặp xác định.

Hạ Nhất Minh kinh ngạc quay đầu nhìn, chỉ thấy đôi mắt Bách Linh Bát lóe lên tinh quang chói lọi như dò xét điều gì. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - https://truyenfull.vn

- Ngươi làm gì vậy?

Hạ Nhất Minh nghi hoặc hỏi.

Bách Linh Bát dừng lại trong giây lát, quang mang trong đôi mắt chậm rãi thu lại, nói:

- Thì ra trên thế giới này quả thật có linh hồn tồn tại.

Hạ Nhất Minh giật mình, nói:

- Sinh vật đương nhiên là có linh hồn, nếu không sao có trí tuệ.

Bách Linh Bát khẽ lắc đầu, nói:

- Trong thế giới của ta, linh hồn tồn tại không thể nắm bắt.

Gã nói tiếp:

- Không gian này cùng nơi của chúng ta khác nhau. Lực lượng sinh vật cường đại cũng khác biệt, bởi vậy trên thế giới này linh hồn bằng cách nào đó có thể hiện hình rõ rệt.

Hạ Nhất Minh cười khổ không thôi. Hắn không có hứng thú thảo luận vấn đề này, nếu có khả năng, hắn thà tình nguyện tu luyện võ đạo nhàm chán, tăng thêm tu vi còn hơn.

Chiếc sừng Lôi điện lại lần nữa phát sáng, theo sau tia điện mau chóng bay tới khỏa nội đan dưới chân.

Bất quá lúc này rõ ràng khác biệt, khỏa nội đan sau khi bị tử điện vờn quanh rõ ràng đã chậm rãi thu nhỏ.

Dưới lực lượng lôi điện công kích, phảng phất như vô số nhát dao chém lên, khiến nội đan dần hóa thành bột phấn.
Hạ Nhất Minh trong lòng chợt xuất hiện dự cảm không tốt, mà ngay khi dự cảm này xuất hiện, bảo trư lập tức từ trong lòng hắn nhảy ra, ngay cả một câu cũng không nói, liều mạng chạy ra biển.

Không chút nghĩ ngợi, Hạ Nhất Minh hai chân dụng lực, thân thể xoay tròn giữa không trung, lúc này hắn mới phát hiện, thì ra không phải bảo trư chạy trốn đầu tiên mà là Bách Linh Bát quỷ dị không biết từ khi nào đã xuất hiện ngoài biển mang theo bộ dạng chờ đợi.

Áp lực phía sau đột ngột tăng mạnh, giờ phút này trên người Lôi điện uy áp thậm chí không kém chút nào so với Hoàng Tuyền Lão tổ.

Theo sau một tiếng nổ thật lớn vang lên, từng đạo lôi điện phô thiên cái địa khuếch tán về bốn phương tám hướng.

Lúc này đây lực lượng lôi điện đã vượt qua cực hạn của bạch mã, ngay cả Hạ Nhất Minh khi cảm nhận được lực lượng này cũng không khỏi sởn gai ốc.

Nếu hắn bị lực lượng này đánh trúng, kết quả hẳn bi thảm không nghi ngờ.

Hạ Nhất Minh trong lòng hoảng hốt, thân thể trên không trung khẽ động, cứ như thế biến mất tại chỗ.

Bảo trư đang liều mạng chạy trốn nhưng tốc độ của nó xem ra kém hơn tốc độ lôi điện khuếch tán. Mắt thấy lôi điện sắp đánh trúng, phía sau bảo trư đột nhiên một đạo nhân ảnh, cứ thế túm bảo trư vào lòng, đồng thời Ngũ sắc quang mang liều mạng bạo phát, ngưng tụ thành bảo giáp bao bọc toàn bộ.

- Ầm...

Khi lôi điện tiếp xúc cùng Ngũ sắc bảo giáp, tiếng nổ thật lớn vang lên. Thân thể Hạ Nhất Minh bị bộ cỗ lực lượng mạnh mẽ đánh bật đi.

Cũng không biết bao xa, hắn đã rơi xuống mặt biển, chỉ cảm thấy cả người đau như dần, khớp xương kêu răng rắc như tùy thời có thể gãy vụn.

Ngũ sắc bảo giáp chậm rãi thu lại lộ ra thân thể Hạ Nhất Minh cùng bảo trư.

Một đôi tay kim loại chợt xuất hiện túm lấy một người một trư kéo khỏi mặt nước.

Hạ Nhất Minh cả người lấp lóe điện mang có thể nhìn rõ bằng mắt thường.

Lực lượng lôi điện thật quá cường đại, thậm chí vượt ngoài dự tính của Hạ Nhất Minh. Bất quá nếu không vì bảo trư, hắn khẳng định đã chạy xa hơn, cũng không thể xuất hiện bộ dạng chật vật như lúc này.

Bảo trư lúc này chậm rãi ủi ủi chiếc mũi dài lên người Hạ Nhất Minh.

Cẩn thận đánh giá tên tiểu tử này vài lần, lúc này hắn mới yên tâm, ít nhát tên này không chịu chút thương tổn nào.

Hắn quay đầu nhìn lại phía đảo nhỏ không khỏi hít vào một ngụm lãnh khí...