Vũ Thần
Chương 862 : Nửa vui nửa buồn
Ngày đăng: 23:46 19/04/20
Trên mặt biển thoáng xuất hiện một đạo bạch quang từ dưới nước bay lên.
Cổ tay Hạ Nhất Minh hơi đảo một cái, trong tay hắn có sợi chân khí nhiều màu kéo theo con bối xác lớn tới mười lăm trượng lên khỏi mặt biển.
Mọi người xung quanh thấy con bối xác to lớn này trong lòng đều cảm khái mãi không thôi.
Đầu bối xác thánh thú này từng khiến cho bọn họ phải chịu rất nhiều đau khổ. Nó có lớp vỏ cứng rắng vô cùng, đến ngay cả Cửu Long Lô của Lệ Nhã cũng không có khả năng làm thương tổn tới nó.
Hơn nữa, uy lực của thủy tiễn do nó phát ra cũng khiến cho người ta khó có thể phòng bị.
Trong lúc cùng đám thánh thú kia quần đấu, bọn họ phải phân nửa chú ý của mình ra để đề phòng những thủy tiễn do nó bắn ra.
Có thể nói, đầu thánh thú này tuy không gây cho ai bất cứ thương tổn chính thức nào, nhưng sự tồn tại của nó lại dồn cả đám người vào tình thế xấu.
Nhưng khi Hạ Nhất Minh xuất hiện, hắn đã nhanh chóng đem cuộc chiến chấm dứt, chỉ một khắc truy đuổi sau đó hắn đã đem đầu thánh thú khó chơi nhất giết chết.
Thấy Hạ Nhất Minh lộ ra chiến kỹ cùng thực lực của mình, không còn có bất cứ người nào dám cùng hắn so sánh nữa.
- Hạ huynh, đa tạ. - Lệ Giang Phong thật lòng nói.
Hạ Nhất Minh giơ tay lên ngăn lại cười nói:
- Lệ huynh khách khí rồi.
Hắn đưa ánh mắt ra nhìn toàn bộ xác của đám hải quái thánh thú đang nổi lều phều xung quanh, kỳ thật những đầu thánh thú này chết chính thức cũng không phải phần lớn là do hắn. Mà là do Ngũ Hành Hoàn hay lôi điện vô tình đánh trúng khiến cho bản thân bị trọng thương, sau đó đám người Kim Chiến Dịch lại không chút lưu tình bồi thêm một đòn cho chết hẳn.
Nhưng tất cả mọi người xung quanh không có ai động tới thi thể của đám thánh thú, mà chỉ đem chúng gom lại một chỗ sau đó phóng ra một bức tường vô hình để ngăn cản không cho chúng bị nước trôi đi.
Vừa nhìn cảnh tượng này, Hạ Nhất Minh lập tức hiểu được dụng ý của bọn họ.
Thi thể của thánh thí có giá trị vô cùng lớn, vô luận là nội đan hay thân thể đều là tài liệu luyện đan khó có được.
Ngày trước đã có lần Kỳ Liên Song Ma đưa ra đề nghị mọi người hợp lực di chuyển trên biển để liệp sát thánh thú, chỉ là do Lệ Giang Phong khuyên can nên mới buông tha cho ý định đó.
Bất quá, cũng bởi vì vậy mới có thể thấy được những người này vẫn có ý định đối với hải quái thánh thú.
Kỳ Liên Song Ma do dự một chút nói:
- Theo tin tức của bổn môn, Vũ gia lão tổ đã tử vong, nhưng thi thể của lão đã bị Hoàng Tuyền lão tổ luyện chế thành khôi lỗi. Có lẽ Hạ huynh nhìn thấy chính là con khôi lỗi này.
Hắn dừng lại một chút nói:
- Chỉ là Hoàng Tuyền lão tổ vì sao đem khôi lỗi này đưa cho hội trưởng Hắc Ám liên minh thì ta không biết được.
Trong lòng Hạ Nhất Minh thầm nghĩ, có gì mà không rõ nữa chứ, sau khi con khôi lỗi đó bị thương thì gặp phải Gia Phỉ Nhĩ Đức. Cho nên đối phương không tiếc tiêu hao một lượng lớn tinh lực để dùng phương pháp bí truyền cướp lấy quyền khống chế.
Lệ Nhã đột nhiên nói:
- Hạ huynh, khi còn ở Tinh Thần đảo, Bạch Mã thánh thú của huynh tựa hồ cùng xuất hiện với Hoàng Tuyền lão tổ à?
Hạ Nhất Minh xấu hổ cười một tiếng, lắc đầu nói:
- Việc này ta cũng không biết, có lẽ hắn dùng khả năng ẩn nặc mà theo sau Bạch Mã đến.
Mặc dù mọi người biết đây là hắn kiếm cớ từ chối trả lời, nhưng dù bọn hắn có nghĩ vỡ đầu cũng không ra được huyền cơ trong đó.
Hạ Nhất Minh khẽ lắc đầu, hắn đương nhiên sẽ không nói rõ chân tương của sự việc này, bất quá hôm nay là ngày Bạch Mã tiến giai, hắn đối với Nhân Đạo Đỉnh Phong đã đỡ sợ hãi hơn trước.
Cho dù là Hoàng Tuyền lão tổ tự mình kiếm hắn gây phiền toái, hắn cũng không phải úy kỵ như trước nữa.
Từ xa xa, chiếc thuyền rốt cuộc cũng đến gần, đám đệ tử của Hoa Thụy Kim ở trên thuyền nhanh chóng vớt thi thể của thánh thú lên thuyền. Xong xuôi tất cả mọi người bắt đầu xuôi thuyền đi về Lưu Ly đảo.
Lần này xuất hành đối với mọi người tuyệt đối là chuyện vừa vui vừa buồn. Mặc dù là đạt được rất nhiều thi thể của thánh thú, nhưng bọn hắn lại gặp phải Phất Lan Khắc Lâm - Cường giả Nhân Đạo Đỉnh Phong.
Vì chuyện Thiên Niên Băng Đảo mà trên đại lục minh tranh ám đấu rất nhiều, bọn họ chỉ mong lần biến cố này không kéo theo môn phái và gia tộc của mình vào....