Vũ Thần

Chương 864 : Miệng cửa Vạn Trượng Hỏa Sơn

Ngày đăng: 23:47 19/04/20


Trong Lưu Ly động được khảm vô số các loại bảo thạch, lúc đầu Hạ Nhất Minh còn tưởng rằng những bảo thạch này do người của Lưu Ly động hao tốn rất nhiều công sức để khảm lên đó. Nhưng sau khi ở lại đây vài ngày hắn mới hiểu được, những bảo thạch đó trên cơ bản đều có sẵn trong huyệt động, chỉ có một số ít nơi mới được người khảm vào.

Vạn Trượng Lưu Ly động - Cái tên này không có chút khoa trương nào.

Mà nó có thể vang danh trong thiên hạ thì hiển nhiên là khó có thể lường hết được, nghe nói cửa vào cách núi lửa đến cả vạn trượng.

Được Lệ Giang Phong dẫn dắt, Hạ Nhất Minh một lần nữa đi tới nơi vừa nhìn không thể thấy được cửa vào.

Trước cũng có rất nhiều tôn giả tới đây, bọn họ mặc dù cũng rất tò mò muốn tìm hiểu, nhưng họ cũng biết nơi này vừa là địa phương thần bí nhất, cũng là nơi trọng yếu nhất của Lưu Ly đảo.

Trong toàn bộ các đệ tử của Lưu Ly đảo, cho dù là đệ tử tiên thiên cường giả bình thường cũng không thể tùy ý tới gần. Mà bọn họ đối với ngoại nhân lại càng nghiêm khắc hơn tất cả.

Đi tới miệng cửa trên vách núi, đứng từ trên nhìn xuống, Hạ Nhất Minh có thể thấy được một khu vực đỏ rực lên, hơi nóng cuồn cuộn do nham thạch bốc lên không hề dứt. Ngay cả đứng ở nơi cao nhất cũng có thể cảm nhật được nhiệt khí tỏa ra mơ hồ có thể nướng chín được tất cả mọi thứ.

Hạ Nhất Minh thở dài một hơi nói:

- Lệ huynh, Vạn Trượng Hỏa Sơn quả nhiên là danh bất hư truyền, tiểu đệ cả đời chứng kiến cũng chỉ thấy có tám trăm dặm Hỏa Diễm Sơn mới có thể so sánh cùng nơi này.

Một đạo âm thanh dễ nghe đột ngột từ phía sau một tảng đá cách đó không xa truyền tới:

- Hạ huynh, tám trăm dặm Hỏa Diễm Sơn bất quá chỉ là do hậu thiên hình thành, làm sao có thể so sánh với tiên thiên linh hỏa ở nơi đây.

Hạ Nhất Minh mỉm cười, hắn sớm đã biết được Lệ Nhã đang ở đó, bất quá nơi đây là địa bàn của Lưu Ly động cho nên không cần chỉ rõ ra.

- Lệ cô nương, Hỏa Diễm Sơn mặt ngoài quả thật không thể so sánh được với nơi đây, nhưng dưới nền đất của Hỏa Diễm Sơn cũng có nham thạch nóng chảy cuồn cuộn, Hỏa chi lực ở đó cường đại cũng không hề kém nơi đây.

Lệ Nhã nhướng mày, giờ phút này nàng hơi thể hiện ra một vài phần khí khái nam nhi:

- Hạ huynh, bây giờ huynh nhìn thấy được cũng chỉ là bề ngoài mà thôi, đợi tới khi xâm nhập vào sâu trong núi lửa, có lẽ sẽ thay đổi cách nhìn về nơi này.

Lệ Giang Phong ho nhẹ một tiếng, nói:

- Hạ huynh đệ, ngươi có biết lai lịch của tám trăm dặm Hỏa Diễm Sơn không?

Hạ Nhất Minh do dự một chút nói:

- Tiểu đệ từng nghe người đề cập tới, tựa hồ như nơi đó là do thần thú Hỏa Phượng Hoàng cùng với một vị cường giả của thần đạo giao chiến, kết quả trận chiến đó đã tạo thành tám trăm dặm Hỏa Diễm Sơn.
- Ta cầm có khi là kiện phảng chế thần khí, nhưng trên tay ngươi lại là kiện thần khí Cửu Long Lô chính thức.

Hạ Nhất Minh mỉm cười, hắn đã nghe ra được trong lời của nàng có mùi vị ghen tuông, nhưng cũng không có ý đáp lại.

Lệ Nhã hừ nhẹ một tiếng nói:

- Ngươi yên tâm, khai sơn tổ sư bản phái lưu lại di ngôn, thần khí Cửu Long Lô là thần vật trời sinh chứ không phải là truyền thừa của bổn phái. Ngươi hữu duyên mới có thể sở hữu được nó, nếu cưỡng cầu khẳng định sẽ có đại họa rơi xuống người. Cho nên chúng ta tuyệt đối sẽ không có mưu đồ đoạt Cửu Long Lô của ngươi.

Hạ Nhất Minh hơi giật mình, cảm khái nói:

- Lão tổ tông của quý phái quả nhiên là người cơ trí, nếu như Vũ gia cũng có suy nghĩ này thì quả là tốt.

Lệ Nhã tức giận nói:

- Ngũ Hành hoàn là do tập hợp toàn bộ lực lượng của Ngũ Hành môn chế tạo thành, làm sao có thể so sánh với kiện thần khí Cửu Long Lô do trời sinh?

Hạ Nhất Minh cười khổ một tiếng, bất quá nàng nói đúng, một vật là không ai sở hữu, còn một vật do tổ tông của mình tỉ mỉ chế tạo ra, cho nên sau khi mất đi tâm tính mỗi người tự nhiên không giống nhau.

Hai người tiếp tục đi xuống dưới, một canh giờ sau, Lệ Nhã mới ngừng lại.

Ở giữa mặt nàng xuất hiện một chiếc thạch động to lớn, giờ phút này động khẩu bị một chiếc cửa đá phong bế lại.

- Đây là nơi tổ sư khai sơn của bổn phái bế quan, lão nhân gia có di ngôn lại, chỉ có người sở hữu thần khí Cửu Long Lô chính thức cùng tông chủ của bản phái mới có thể đi vào trong đó. - Ánh mắt Lệ Nhã ánh lên vẻ hâm mộ cùng đố kỵ, nhưng nàng không chút do dự nói:

- Ta chỉ có thể đưa ngươi đến đây, về phần có tiến vào hay không là do ngươi quyết định.

Hạ Nhất Minh bật cười, nói:

- Đa tạ Lệ cô nương dẫn đường, đương nhiên là Hạ mỗ sẽ tiến vào.

Hắn đưa tay lên đẩy cửa đi vào để lại Lệ Nhã ở phía sau với ánh mắt tức giận nhìn mình.