Vũ Thần

Chương 933 : Thu nạp lực lượng

Ngày đăng: 23:47 19/04/20


Nét mặt anh tuấn của Bách Linh Bát hơi giãn ra một chút rồi nói:

- Tất cả phải cẩn thận.

Hạ Nhất Minh gật đầu, khẳng định với Bách Linh Bát. Tất nhiên là hắn hiểu rõ, cho dù bản thân không muốn đột phá cảnh giới thần đạo, nhưng muốn thông qua Quang Ám hợp bích để dẫn phát uy lực của thiên địa thì đồng dạng cũng không phải là chuyện đùa. Một người không cẩn thận chỉ sợ sẽ dẫn tới hậu quả không thể chịu nổi.

Chỉ có điều là khi gặp được uy lực chính thức của trời đất, Hạ Nhất Minh không thể kìm chế được. Nếu hắn chỉ là một cường giả Cửu Cửu Trọng Thiên bình thường thì cũng chỉ có thể hâm mộ mà không có biện pháp. Nhưng hôm nay hắn đã là một người Cửu Cửu Trọng Thiên có được Quang Ám hợp bích của phương tây.

Quang Ám hợp bích của phương Tây cũng với Ngũ Hành luân hồi của phương Đông đều là những thứ đứng đầu. Dưới hai loại lưc lượng đó cho dù là cao thủ cùng đẳng cấp như Ngạo Bác Duệ cũng đều phải tránh né. Bởi vậy có thể thấy được, nó mạnh mẽ tới mức độ nào.

Có thể nói chỉ có hai lực lượng đó mới chân chính tiếp cận với lực lượng của thần đạo. Hơn nữa, trong cơ thể Hạ Nhất Minh có đan điền hồn độn như vậy thành công chắc chắn sẽ lớn hơn vài phần.

Vì vậy mà cái loại ý niệm đó mới xuất hiện trong đầu, Hạ Nhất Minh đã hoàn toàn động tâm. Giống như một người ăn phải thuốc phiện, không thể giữ được sự tỉnh táo.

Thân hình hơi nhúc nhích, hắn liền nhảy xuống khỏi lưng bạch mã. Đưa tay sờ sờ bạch mã và cái đầu nhỏ của bảo trư. Sau đó, hắn xoay người đi về phía sa mạc.

Bạch mã Lôi Điện phát ra một tiếng hí không cam lòng. Nhưng dù sao thì nó cũng biết bản thân cho dù có mạnh tới mấy thì cũng không mơ tưởng giúp được chuyện gì. Còn bảo trư thì nghiêng đầu, trong ánh mắt lấp lánh có thần, tỏ rõ một sự tin tưởng.

Trong số tất cả mọi người, tin tưởng vào Hạ Nhất Minh nhất chính là bảo trư.

Hạ Nhất Minh thả lỏng tâm tình cứ vậy đi tới. Đột nhiên, hắn mỉm cười rồi cởi giầy cứ thế để chân đất mà đi bộ trong sa mạc.

Vào lúc thử điều khiển uy lực của thiên địa, bên cạnh hắn không thể có người nào khác. Tuy nhiên, khi hắn kết thúc việc thử nghiệm có thể sử dụng truy tung khí để gọi Bách Linh Bát. Vì vậy mà hắn không hề lo lắng bản thân sẽ bị lạc.

Ngắm chuẩn một cái phương hướng, Hạ Nhất Minh bước đi. Hắn cũng không hề sử dụng chân khí mà chỉ dùng sức mạnh của thân thể mà đi trong biển cát. Mặc dù hôm nay thể chất của Hạ Nhất Minh không thể bằng thánh thú nhưng vẫn hơn thiên niên linh thú.

Ban đêm, sa mạc lạnh lẽo chẳng khác gì mùa đông, nhưng Hạ Nhất Minh cũng chẳng quan tâm. Động tác của hắn mặc dù không nhanh nhưng đi trên mặt đất cũng không phải là bước thấp bước cao mà giống như đang trượt trên mặt cát.

Tốc độ như vậy tương đối khả quan, hơn xa người bình thường. Khi hắn đi tới sáng sớm ngày hôm sau, vào lúc mặt trời mọc đã đi vào rất sâu trong biển cát. Hắn chợt dừng bước.
Quang xâm lượng cùng với lực lượng bài xích. Ám thu nạp và lực lượng phụ thuộc... Nếu hai thứ này cùng kết hợp một chỗ thì sẽ như thế nào?

Trái tim Hạ Nhất Minh đập thình thịch. Hai mắt hắn càng lúc càng tỏa sáng, gần như có thể sánh với đôi mắt trong vắt như bảo thạch của Bách Linh Bát. Hắn chầm chậm vươn hai tay. Hơi thở quanh người vào lúc này hoàn toàn biến mất.

Tuy nhiên, cái biến mất đó cũng chỉ là lực lượng do ban đêm và ban mai xuất ra lực lượng mà thôi. Trong cơ thể hắn năng lượng quang ám giống như thủy triều bắt đầu trở nên cuồn cuộn.

Theo ánh nắng chiếu xuống, trên hai cánh tay thon dài của hắn như đang phản xạ một thứ ánh sáng kỳ dị. Cuối cùng, nét mặt hắn cũng điểm một nụ cười mĩ mãn. Một thứ lực lượng mạnh mẽ, tràn ngập uy nghiêm từ tay hắn bốc lên.

Đây là năng lượng quang minh và hắc ám hơn nữa, nó lại là sự kết hợp của cả hai loại đó.

Quang và ám dung hợp tạo ra Quang Ám hợp bích lực. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Hạ Nhất Minh giơ hai tay lên đỉnh đầu. Đôi tay hắn đan lại thành một vòng tròn, mười ngón tay chỉ xuống đầu, bên trong tràn ngập lực lượng của quang ám.

Đột nhiên năng lượng quang và ám bắt đầu xoay tròn. Sau khi chúng bắt đầu chuyển động, năng lượng thiên địa xung quanh như bị một thứ lực lượng nào đó kéo dắt bắt đầu vọt tới hai tay của Hạ Nhất Minh.

Thứ tốc độ đó cũng không hề kém hơn so với tốc độ ngưng tụ năng lượng trời đất của thần đạo Ngưng Huyết nhân. Năng lượng khổng lồ không ngừng hội tụ vào trong vòng tròn. Mặc dù mới chỉ trong khoảng thời gian một nhịp hô hấp nhưng trong cảm giác của Hạ Nhất Minh lại chắc khác gì hàng trăm năm.

Quần áo của hắn gần như chỉ trong nháy mắt đã ướt sũng mồ hôi.

Mặc dù hắn chỉ xem qua ba lần trời đất phong thích uy lực, nhưng chỉ sau khi tự mình cảm nhận mới có thể hiểu được uy lực của nó kinh khủng như thế nào.

Uy lực của thiên địa quả nhiên chỉ có thần đạo mới chịu nổi. Cảnh giới nhân đạo muốn vọng tưởng điều khiển uy lực của trời đất, chắc chắn sẽ bị ép cho nát người.