Vũ Thần

Chương 985 : Phân chia

Ngày đăng: 23:48 19/04/20


Qua vô số năm tích lũy diện tích băng bao phủ mặt biển đã trở lên vô cùng rộng lớn, mặt băng trong suốt bóng loáng tỏa ra cỗ khí thế vô cùng uy nghiêm.

Tầng băng di động trên mặt biển này một phần cũng bị nước biển bào mòn nhưng tốc độ di chuyển trên biển không nhanh nên cũng khó bị hủy diệt hoàn toàn. Nhìn tầng băng trong suốt trên biển giống như mặt gương khổng lồ, ánh sáng mặt trời phản chiếu từ đó vô cùng chói mắt.

Nhưng lúc này đám người Hạ Nhất Minh cũng không có tâm trạng thưởng thức cảnh vật nơi này.

Ánh mắt bọn họ đồng thời nhìn về nơi xa, bên tai cảm nhận được âm thanh điên cuồng vang lên.

- Chớ có lên tiếng...

Cơ hồ Hạ Nhất Minh cùng Kỳ Lân Thánh chủ đều nhẹ giọng quát.

Kỳ Lân thú, bạch mã Lôi điện, thậm chí ngay cả bảo trư đều có chút bất mãn, tựa hồ không hài lòng với câu nói kia.

- Đây là âm thanh của Thánh Thú Vương?

- Không biết.

Băng Tiếu Thiên vô cùng dứt khoát nói:

- Thánh Thú Vương nội hải khi đi lại tại Bắc Cương trừ khi có chuyện, nếu không sẽ không xâm phạm lãnh địa của tối cường giả.

Hạ Nhất Minh khẽ cau mày, nói:

- Băng Cung không phải tìm hiểu tất cả đám Thánh Thú này sao? Vì sao ngay cả Thánh Thú Vương cũng không biết?

Băng Tiếu Thiên cười khổ một tiếng, nói:

- Nếu là tại Băng nguyên, lão thu hiển nhiên có thể nói một mạch không ngớt. Nhưng đây là Bắc Hải...

Lão khẽ lắc đầu cũng không nói tiếp nữa.

Lưu Xương Cử cười lớn một tiếng, nói:

- Các vị. Mặc kệ phía trước là Thánh Thú gì, mọi người đồng loạt ra tay giải quyết hết bọn chúng là được. Dù sao khi Băng Đảo sắp xuất hiện, ở nơi này Thánh Thú xuất hiện càng lúc càng nhiều. Nếu để chúng tụ hợp lại, chúng ta chưa chắc có thể chống đỡ, bởi thế tới một đầu giết một đầu là lựa chọn tốt nhất.

Đám người Hạ Nhất Minh liếc mắt nhìn nhau, chậm rãi gật đầu, đề nghị này bọn họ cũng cảm thấy hợp lý.

Với thực lực của mọi người mặc dù còn xa mới có thể khoa trương như đám Thánh Thú Vương nhưng lấy phương pháp công kích đơn lẻ vẫn có ưu thế lớn.

Xa xa tiếng rống đinh tai nhức óc lại vang lên, trong tiếng rống này có phẫn nộ, có cảnh cáo, thống khổ, điên cuồng,...nhiều hàm ý bất đồng khiến ngay cả Hạ Nhất Minh nghe được cũng có cảm giác lạnh thấu xương.

- Ba đầu...

Cát Ma Phàm Thù trầm giọng nói:

- Có ba đầu Thánh Thú Vương vì tranh chấp địa bàn mà giao chiến.

Dọc đường đi lão thích khách cơ bản không mở miệng nói chuyện, có lẽ ngay cả lão cũng rõ, bản thân cùng những người này quan hệ không tốt, nếu không phải vì huy động tối đa lực lượng tăng cao khả năng thành công thì lão cũng chưa hẳn đã được mời tới.

Nhưng khi lão thích khách nói ra những lời này, sắc mặt mọi người đều vô cùng ngưng trọng, bởi bọn họ biết, lão thích khách này tuyệt đối sẽ không ăn nói hàm hồ.

- Bọn chúng tranh đoạt địa bàn?

Hạ Nhất Minh kinh ngạc hỏi.

Cát Ma Phàm Thù lạnh nhạt nói:
Chân khí cường đại trong cơ thể vận lên, cổ tay hắn vừa đảo Ngũ Hành Hoàn đã xuất hiện.

Mặc dù đã dung hợp thành công Quang Ám lực lượng nhưng với Hạ Nhất Minh mà nói, hắn vẫn ưa thích sử dụng Ngũ Hành Hoàn hơn.

Năm đạo chân khí cường đại nháy mắt truyền vào Ngũ Hành Hoàn, đây cũng không phải chân khí bình thường mà chính là Ngũ hành thần lực.

Chúng tại đan điền Hạ Nhất Minh hình thành một vòng luân hồi đặc biệt, lúc này được Hạ Nhất Minh không chút do dự đưa vào Ngũ Hành Hoàn.

Ngũ Hành Hoàn điên cuồng chuyển động, lực lượng cường đại khiến nước biển xung quanh cũng dao động mãnh liệt hơn. Năm đạo quang mang diễm lệ chói mắt từ Ngũ Hành Hoàn hình thành một vòng ánh sáng luân hồi, theo sau bắn thẳng về phía cự miết.

Mà trước đó tốc độ ra tay của Lôi điện thậm chí còn nhanh hơn Hạ Nhất Minh, trên chiếc sừng của nó cơ hồ giây lát đã phóng ra quang mang tím sẫm hình thành một hư ảnh đâm sâu vào độc miết.

Đầu Thánh Thú Vương xui xẻo kia bị lực lượng Băng hệ cường đại phong ấn, còn chưa chờ nó thoát ra đã cảm nhận được một luồng lôi điện bao vây thân thể.

Lực lượng lôi điện của bạch mã cường đại vô cùng, khi bị đánh sâu vào nội tạng thân thể cự miết nhất thời run lên mãnh liệt, cho dù là bị đóng băng nhưng vẫn có thể cảm nhận rõ ràng.

Mà một kích trí mạng lúc này mới chính thức đi tới. Ngũ hành thần lực khi đã kết hợp thành Ngũ hành luân hồi, uy lực phát ra tựa hồ đã vượt qua Quang Ám hợp bích.

Lực lượng cường đại như vậy chỉ nháy mắt đã đánh nát phần đầu cự miết.

Trong biển sâu, quang mang lục sắc đã biến cự miết thành Thánh Thú không đầu.

Thánh Thú Vương mặc dù cường đại nhưng nếu không có đầu cho dù cường đại hơn thì cũng chỉ là vật chết.

Từ lúc Hạ Nhất Minh tiến vào lòng nước tới khi hắn cùng Lôi điện ra tay liệt sát vô cùng ngắn ngủi.

Cả quá trình này giống như lưu nước chảy mây bay vô cùng tự nhiên không chút phát sinh ngoài ý muốn.

Dưới một chiêu của Hạ Nhất Minh phần đầu cự miết nát vụn, trong lòng nước xuất hiện một vật xanh lục, hắn không ngần ngại thu lấy. Đây chính là Độc Miết nội đan, hắn dĩ nhiên không khách sáo.

Quay đầu nhìn lại, đáy nước dao động dữ dội so với vừa rồi còn náo nhiệt hơn vài phần. Bảy người một thú liên thủ bất ngờ đánh úp hai đầu Thánh Thú Vương, dao động đủ để bất kỳ sinh vật nào cũng phải tránh xa.

Ý niệm nhanh chóng cảm ứng được khiến Hạ Nhất Minh không khỏi nhíu mày. Bọn họ mặc dù đã chiếm được thượng phong thậm chí hai đầu Thánh Thú Vương kia tùy thời có thể mất mạng nhưng Thánh Thú Vương quả nhiên xảo trá, từ đầu tới cuối không có ý định bỏ chạy, hơn nữa sử dụng phương thức lưỡng bại câu thương để chiến đấu.

Hạ Nhất Minh xem qua đầu Độc Miết đã tử vong, trong lòng không khỏi cảm thấy may mắn.

Nếu đầu cự miết này không phải bị đóng băng, đồng thời bị lực lượng lôi điện đột phá phòng ngự, hắn tuyệt đối không có khả năng thuấn sát như vậy. So với hai đầu Thánh Thú Vương kia, cự miết quả là xui tới cực điểm.

Hạ Nhất Minh ở một bên cẩn thận quan sát tùy thời ra tay ngăn chặn, nhưng hắn cũng biết không thể nhúng tay. Nếu giờ phút này tiến lên, chỉ sợ không đạt được sự cảm kích, trái lại còn đắc tội cùng mọi người.

Theo sau Kỳ Lân Thánh chủ đột nhiên vỗ Kỳ Lân thú, đầu Thánh thú kinh khủng này nhất thời không để ý tới tất thảy vọt lên trước. Kỳ Lân thú mở lớn miệng, với tốc độ khó tin né tránh công kích của cự hùng, theo sau điên cuồng cắn vào cổ nó.

Đồng thời binh khí trong tay Kỳ Lân Thánh chủ, Lưu Xương Cử cùng Đế Thích Thiên hung hăng cắm vào cơ thể Bạch Hùng. Đầu Thánh thú này giày giụa một hồi cuối cùng nằm im không nhúc nhích.

Mà chỉ giây lát sau đám người Băng Tiếu Thiên thu tay lại, thân thể quái xà cũng đứt ra thành năm phần.

Bốn người bọn họ không ngờ chém đầu Thánh Thú này thành năm phần.

Cánh tay Đế Thích Thiên nắm lấy phần trên Bạch Hùng, nhất thời kéo gia hỏa này khỏi lòng nước.

Mọi người nhất thời hiểu ý lão, đám người Băng Tiếu Thiên hoặc là túm một đoạn, hoặc là túm hai đoạn thân thể quái xà, đồng thời chạy khỏi lòng nước.

Hạ Nhất Minh trợn mặt cứng lưỡi hồi lâu, trong lòng âm thầm mắng, vỗ Lôi điện chìm sâu vào đáy nước tìm đầu cự miết, sau đó nhanh chóng rời khỏi.