[Dịch] Vu Thần Kỷ
Chương 1219 : Gặp thời lộng quyền
Ngày đăng: 02:29 22/08/19
Trong làn sóng cuồn cuộn, vô số con dân nhân tộc dày đặc như kiến bên hông thắt phao bằng trúc, giãy dụa ở trên mặt nước, cầm các loại rìu lớn cái đục lóng lánh ánh sáng nhạt, hướng ngọn núi trước mặt bổ chém một trận.
Các phù văn cực lớn uốn lượn như rồng, tấp nập xuất hiện ở trên thân núi.
Thỉnh thoảng một trận sóng to ập tới, vô số con dân bị sóng lớn ép đến dưới nước. Bọn họ ngừng thở, chờ đầu sóng rút lui, lại ở trong tiếng rống to khàn cả giọng trồi lên mặt nước, ra sức đục đẽo núi đá, tạo hình phù văn.
Thường xuyên có người bị sóng cuốn lên, thân thể hung hăng va chạm ở trên đá núi, bị va đập đứt gân gãy xương vỡ đầu chảy máu. Sẽ luôn có người yên lặng tiếp nhận vị trí của bọn họ, tiếp nhận công cụ lóng lánh ánh sáng nhạt trong tay bọn họ tiếp tục lao động.
Ở phía sau đám người điên cuồng lao động kia, một cái phòng tuyến trên mặt nước đơn sơ đang ngăn cản đại quân thủy yêu điên cuồng xâm nhập.
Từng đám đông chiến sĩ nhân tộc đứng ở trên bè gỗ, bè tre, khàn giọng hò hét chém giết hỗn loạn với đại quân thủy yêu cuồn cuộn không ngừng ập tới. Trên mặt nước, dưới mặt nước, vô số thuỷ tộc dùng các loại thủ đoạn đánh phá phòng tuyến nhân tộc; trên bầu trời, đám đại yêu, cự yêu thuỷ tộc cưỡi mây đạp gió đang giữ lẫn nhau với Vu Vương, Vu Đế nhân tộc.
Chợt, ở chéo một phía một làn sóng nước màu trắng quay cuồng ập tới, theo tiếng sóng nước ngập trời, một mũi đại quân thủy yêu quy mô to lớn cuồn cuộn lao về phía bên này. Ba cự yêu đầu lĩnh thân thể khổng lồ, toàn thân quay cuồng hơi nước yêu vân, khí tức như sấm nhấc lên sóng to cuồn cuộn.
Đại đội nhân tộc bối một trận rối. Tác chiến ở trong nước, chiến lực của nhân tộc chỉ còn lại có không đến một thành, mà thuỷ tộc lại có thể phát huy toàn bộ chiến lực. Vốn ngăn cản đại quân thủy yêu trước mắt đã đặc biệt gian nan, thủy yêu trước mắt lại nhiều hơn chục lần, mắt thấy một mũi đại quân trị thủy này đã sắp toàn quân bị diệt.
Trên bầu trời một đạo thanh quang lao nhanh đến, Cơ Hạo khống chế Thiên Địa Kim Kiều, mang theo mấy người Man Man, Thiếu Ti lao tới giống như tia chớp.
Không có bất cứ lời nào thừa thãi, Cơ Hạo vừa đến, cũng không cho bọn Man Man, Thiếu Ti cơ hội ra tay, trước ngực hiện lên một vầng ánh sáng vàng mãnh liệt, ánh sáng vàng chiếu rọi vạn dặm, từ trong đó phun ra một tòa Cửu Long Xa Liễn.
Cơ Hạo đứng trên Cửu Long Xa Liễn, Nha Công đứng ở trên mui xe Cửu Long Xa Liễn, một người một quạ đồng thời thét dài, nhiệt lực cuồn cuộn phóng lên cao. Nha Công giơ hai cánh hung hăng rung lên, vô số ánh sáng màu vàng hình dạng lông chim từ trên cánh nó lao vút ra, tựa như bão táp rậm rạp đảo qua đại quân thủy yêu phía dưới.
Từng mảng lớn thủy yêu thực lực thấp kém khàn giọng rú thảm, nước lũ cuồn cuộn bị Kim Ô Chân Hỏa Nha Công phóng ra thiêu đốt sôi trào, vô số tiểu yêu cấp thấp ở trong nước lũ sôi trào chỉ lăn một vòng đã bị đốt chín rồi.
Trong không khí tràn ngập ra mùi thơm hải sản nồng đậm, lũ thủy yêu thực lực có thể so với nhân tộc Đại Vu, cũng chỉ ở trong nước chịu đựng thêm thời gian lăn ba vòng đã chín năm sáu phần, trên thân bọn chúng cũng tản ra hương vị canh tôm cá tươi nồng đậm.
Các đại yêu, cự yêu thực lực có thể so với Vu Vương, Vu Đế nhân tộc kinh sợ giận dữ đan xen ngẩng đầu lên. Bọn hắn nhìn Cơ Hạo khàn giọng rống giận, Cơ Hạo chăm chú nhìn bọn hắn cũng cất tiếng thét dài, hai tay đè Cửu Long Xa Liễn, ánh sáng vàng lưu chuyển ở ngực, vô số luồng sáng màu vàng ùn ùn rót vào trong Cửu Long Xa Liễn.
Một mảng lớn hoa văn mây sống lại trên Cửu Long Xa Liễn, hư ảnh vô số binh khí sạch sẽ tạo hình phong cách cổ xưa, đường nét đơn giản lại mượt mà hiện lên. Những binh khí Thái Dương Tinh Hỏa ngưng tụ thành từ trong Cửu Long Xa Liễn lao vút ra, giống như thiên phạt bám theo các luồng sáng chói mắt từ trên trời giáng xuống.
Tiếng rống giận dữ của các đại yêu, cự yêu biến thành tiếng la khóc kinh hoảng, bọn hắn từ trong các binh khí kim quang vạn trượng kia cảm nhận được lực lượng cực kỳ đáng sợ, lực lượng bọn hắn tuyệt đối không thể ngăn cản.
Kim quang xuyên thấu thân thể các đại yêu, cự yêu đó, xé rách linh hồn bọn hắn, đem linh hồn cùng máu thịt bọn hắn hoàn toàn hóa thành tro tàn.
Trong lúc nhất thời trên bầu trời tất cả đều là thân thể thủy yêu hừng hực thiêu đốt, vô số thủy yêu lúc gần chết đau đến gào thét khàn cả giọng hiện ra bản thể khổng lồ, vô số long kình, cá mập, thủy mãng, giao long… cổ quái ở không trung điên cuồng kêu rên giãy dụa, trong vài nhịp thở ngắn ngủn gian bọn họ đã bị đốt thành tro tàn.
Cơ Hạo đã là tu vi nửa bước Vu Thần cảnh, uy lực Thái Dương Tinh Hỏa hắn nắm giữ tăng vọt gấp trăm lần, quả thực có uy lực thiêu hủy hư không, luyện hóa vạn vật, Thái Dương Tinh Hỏa thuần dương thuần cương càng là khắc tinh của các loại yêu ma, đám cự yêu kia làm sao có thể chống đỡ được hắn ra tay?
Lấy lực lượng nửa bước Vu Thần buông xuống chiến trường, quả thực chính là đem một vị Vu Đế ném vào trong một đàn thỏ hoang. Cơ Hạo vừa ra tay, thậm chí cũng không tính là giết hại, đây chỉ là một lần điên cuồng thu gặt!
Thu gặt đối với máu thịt và linh hồn.
Lẳng lặng quan sát mặt nước chợt thanh tịnh khoan khoái hơn rất nhiều, Cơ Hạo nhớ lại cảnh tượng ba tháng trước ở trong đại điện thảo luận chính sự.
Đế Thuấn lớn tiếng hò hét nhân tộc cần toàn lực động viên, cần thủ đoạn càng thêm quyết đoán một chút, càng thêm tàn nhẫn một chút. Ở dưới nạn lũ uy hiếp, ở dưới mười hai vị Nhân Hoàng đời trước chấn nhiếp, tất cả các bộ lạc của nhân tộc đều phát động.
Bàn Cổ thế giới muốn cắn nuốt mười hai tiểu thế giới kia để bổ sung làm mạnh bản thân, đây là thế giới ý chí, nhân tộc không thể phản đối, càng không thể ngăn cản. Đã không thể chống lại, vậy ưỡn thẳng cột sống làm đi!
Như lời Đế Thuấn nói —— “Ta đường đường nhân tộc tuy không nên thân, nhưng cũng là Bàn Cổ huyết mạch, như trụ trời Bất Chu sơn, cái cột sống kia luôn ưỡn thẳng. Mặc cho ngươi là ai, muốn nhân tộc ta làm trâu làm ngựa cho ngươi, trước hết đánh gãy xương cốt của đám người chúng ta rồi nói sau.”
Đế Thuấn kế tiếp, còn có một câu nói dị thường đằng đằng sát khí—— “Ngươi có thể đánh gãy cột sống nhân tộc ta, đó là năng lực của ngươi; Ngươi nếu đánh không gãy, ép không sập chúng ta, như vậy, chúng ta sẽ diệt cả nhà ngươi!”
Đế Thuấn lấy rộng lượng nhân đức trị dân, chưa từng có ai nghe được Đế Thuấn nói bất cứ lời ác độc nào; lần này ngay cả nói diệt cả nhà người ta cũng đã thốt ra, có thể thấy Đế Thuấn bị ép nóng nảy rồi, toàn bộ nhân tộc, cũng đều bị ép nóng nảy rồi!
Ở trên đại điện thảo luận chính sự, trừ Toại Nhân thị đưa Cơ Hạo Nhân Hoàng Lệnh, Đế Thuấn càng ban cho Cơ Hạo lệnh bài, để hắn hưởng thụ quyền gặp thời lộng quyền.
Cái gọi là gặp thời lộng quyền, chính là Cơ Hạo không phụ trách nhiệm bất cứ công việc nào thực tế, nhưng hắn chuyện gì cũng có thể nhúng một tay vào.
Tuy không biết Cơ Hạo nắm giữ ‘Thiên Địa Kim Kiều’, nhưng Đế Thuấn, Toại Nhân thị bọn họ đều biết Cơ Hạo phi hành tuyệt tích, tốc độ nhanh tới kinh người. Cho nên bọn họ bày mưu đặt kế Cơ Hạo có thể tùy tâm mà động, nơi nào có nguy hiểm, hắn có thể đi tiếp viện nơi đó; hắn đến nơi nào, có thể tùy ý điều động toàn bộ tất cả sức người sức của nơi đó tùy tâm mà động.
So với lúc đại kế trị thủy vừa mới khởi động, Đế Thuấn, Tự Văn Mệnh bảo Cơ Hạo dẫn đại quân hướng tới phương Bắc xem thời cơ mà động, nay quyền lực trong tay Cơ Hạo lớn hơn nữa, cơ động linh hoạt hơn, nhưng cũng mệt hơn nguy hiểm hơn, mỗi ngày cũng càng thêm khẩn trương bận rộn.
Sau khi liên tục làm, đem một chỗ thủy yêu này tiêu diệt toàn bộ, Cơ Hạo lấy ra một khối lệnh bài đồng xanh, búng ngón tay, nhất thời có vô số luồng hào quang nhỏ bé từ trong đó phun ra.
Tập trung lắng nghe một phen, sắc mặt Cơ Hạo đột nhiên âm trầm xuống.
Ở cạnh một chỗ thủy đạo đầu mối then chốt, có một thành trì nhân tộc từ chối tất cả hành động của đại quân trị thủy.
Trong tòa thành trì nhân tộc này có dị nhân trấn thủ, đại quân trị thủy phái đi vài vị sứ giả, đều bị kẻ gọi là dị nhân kia đánh gãy hai chân ném ra ngoài.