[Dịch] Vu Thần Kỷ

Chương 1273 : Cơ Hạo thu đồ đệ

Ngày đăng: 02:30 22/08/19

Cơ Hạo vào ở trong yêu cốt Hạ Mễ từ trong tay thủy yêu khác cướp được. Yêu cốt bên ngoài bình thản không có gì lạ, bên trong lại có càn khôn khác, đầu tiên chính là rộng rãi, quang đãng. Trong yêu cốt dài hơn trăm trượng, cao mười mấy trượng, thế mà lại là một mảng giới tử tiểu thế giới phạm vi khoảng mười dặm, trên dưới lại ngăn ra bảy tám tầng không gian, đủ để cất chứa hơn vạn người ăn ở. Tiếp theo trong yêu cốt đặc biệt sạch sẽ, không khí cũng đặc biệt tươi mát. Hạ Mễ có bệnh thích sạch sẽ, điều này trực tiếp ảnh hưởng đến các con cháu tôm tép của hắn, mấy chục con tôm tít tinh đem tiểu thế giới trong yêu cốt xử lý không dính một hạt bụi, các loại bàn ghế bài trí đều lấy tảng đá lớn điêu khắc thành, trong bố trí rất thấy tâm tư. Khiến Cơ Hạo hài lòng nhất, là tác dụng của cái gọi là một tia chân long tinh khí kia của Hạ Mễ, điều này làm trong yêu cốt lúc nào cũng tràn đầy một hương thơm ấm áp. Như Hạ Mễ nói, hương thơm này chỉ có tác dụng nâng cao huyết mạch đối với yêu tộc cấp thấp, đối với Cơ Hạo không có bất cứ tác dụng gì. Nhưng hương thơm này có thể so với Long Tiên Hương cực phẩm nhất, bởi thời gian dài ở trong hoàn cảnh này, có thể khiến tâm thần người ta trong vắt, không dậy nổi tạp niệm, ở nơi này, thật ra là một loại hưởng thụ khó có được. “Nơi này thật sự không tệ!” Ngồi ở trong một gian phòng lớn mấy chục mẫu bản thân lựa chọn, Cơ Hạo hướng Hạ Mễ đứng ở một bên cười gật gật đầu: “Khó trách ngươi chọn trúng nơi này làm sào huyệt... kỳ quái, không ai cướp đoạt địa bàn bảo bối này với ngươi sao?” Theo Cơ Hạo thấy, khối yêu cốt này sinh thành nhà cửa, hẳn là một trong các chỗ ở tốt nhất của Quỳ Môn, lấy thực lực vẻn vẹn Vu Đế cấp thấp của Hạ Mễ, sao không có yêu quái mạnh hơn đến cướp đoạt địa bàn của hắn? “Tiểu nhân tuy đạo hạnh nông cạn, pháp lực thấp kém, cũng không biết pháp thuật gì, Nhưng một đôi thiết quyền, thật ra cũng có chút tiếng tăm.” Trong mắt Hạ Mễ một mảng thần quang màu u lam dần dần sáng lên, hắn nhìn Cơ Hạo rất nghiêm túc nói: “Trừ phi là các yêu vương đỉnh phong nhất, nếu không... cự yêu bình thường so với tiểu nhân mạnh hơn một chút, thật ra cũng không muốn động thủ với tiểu nhân.” Cơ Hạo lập tức nhớ tới trong tôm tít nhất tộc, một số chủng loại kỳ quái nào đó cơ thể dài chỉ nửa thước, lại có thể sử dụng quyền tốc đáng sợ đánh nát xương chân con người. Đám tôm tít đó thể tích nhỏ bé, cũng không có lực lượng lớn bao nhiêu, chỉ là bữa ăn ngon trong mâm của nhân tộc. Nhưng bọn hắn lại có một đôi chi trước cường tráng mà sức bạo phát có thể xưng là khủng bố, một đòn toàn lực, cho dù là xương người cũng có thể đánh nát. Nếu Hạ Mễ cũng xuất thân chủng loại kỳ lạ như vậy, lấy tu vi hắn hiện nay, nắm đấm của hắn có thể lợi hại cỡ nào? Cơ Hạo đang muốn tìm chút đồ thử nắm đấm của Hạ Mễ một chút, Hoành Hành không biết chữ ‘chết’ viết như thế nào ỷ vào mình da thô dày thịt, bừng bừng hứng thú đến trước mặt Hạ Mễ. Hắn thấy không gian phòng này đủ lớn, thân thể dứt khoát nhoáng lên một cái hóa thành nguyên hình Hoành Công Ngư, thân thể dài trăm trượng nằm ngang ở trước mặt Hạ Mễ, đắc ý cười nói: “Đến, cho đại gia ta một quyền!” Hoành Hành phun bong bóng nước, như có hứng thú kêu lên: “Hạ Mễ phải không? Đến, đánh đại gia ta thử xem!” “Bản thể đại gia là Hoành Công Ngư, siêu hạng yêu tộc lực phòng ngự mạnh nhất trong thủy tộc Bắc Minh! Ngươi có thể đánh vỡ một miếng vảy của đại gia, về sau đại gia sẽ bảo vệ ngươi cùng đám lính tôm con cái ngươi, cam đoan không ai dám động vào một sợi lông của ngươi cùng bọn nhỏ của ngươi!” Hạ Mễ hơi do dự nhìn Hoành Công Ngư, hắn thật không dám ra tay. Cơ Hạo cười gật gật đầu, lớn tiếng cổ vũ: “Hạ Mễ, dùng tên thô lỗ này thử nắm đấm của ngươi! Hắc, ngươi nếu có thể đả thương hắn, ta nơi này có thưởng lớn! Ngươi không phải sợ, chỉ cần không đánh chết hắn, đánh hắn bị thương nặng bao nhiêu cũng không sao.” ‘Thùng thùng’ hai tiếng vang, Cơ Hạo chỉ thấy hai luồng sáng cực nhạt, ngoài ra hắn cái gì cũng không thấy. Hoành Hành đột nhiên ngậm chặt miệng, trong cái mồm cực lớn không ngừng phun ra máu. Hắn dốc hết toàn lực muốn đem toàn bộ máu đều nuốt trở lại trong bụng, nhưng máu tươi cuồn cuộn không ngừng theo khóe miệng ngậm chặt của hắn ứa ra, ngay sau đó là chảy ra, cuối cùng là không khống chế được phun ra. Chỗ ngực bụng hắn, nơi lân giáp dày nhất, chi chít nhất trên người hắn, đã thủng hai cái lỗ to bằng nắm tay. Nhìn Hạ Mễ siết chặt nắm đấm, nắm tay hắn góc cạnh rõ ràng, trên nắm tay màu xanh lam có một tầng giáp xác mỏng manh, nắm đấm to cỡ cái bình rượu nhỏ, vừa vặn xấp xỉ với lỗ thủng giữa ngực bụng Hoành Hành. Thân thể Hoành Hành bị đánh ra hai cái lỗ thủng, trọng quyền của Hạ Mễ đánh trên thân hắn, chỉ là vừa tiếp xúc đã thu hồi nắm đấm, nhưng nắm đấm mang theo quyền kình giống như hai thanh đao sắc bén, thoải mái xuyên thủng thân thể Hoành Hành. Trong cơ thể Hoành Hành có mấy mạch máu lớn quan trọng bị đánh nát, cho nên máu tươi không khống chế được điên cuồng phun ra. Cơ Hạo kinh hãi nhìn Hạ Mễ một cái, thân thể nhoáng lên một cái liền tới bên người Hoành Hành, lấy ra cả nắm đan dược nhét vào trong mồm hắn, lại lấy ra rất nhiều thuốc mỡ, thuốc cao bôi ở trên vết thương của hắn. Hoành Hành rên rỉ hóa thành hình người, hai tay ôm ngực, mắt lộ ra sự hoảng sợ nhìn Hạ Mễ thật lâu không nói nên lời. Nếu ở trên chiến trường, nếu Hạ Mễ không thu quyền, nếu là hắn cho thêm mấy cú đấm nặng nữa, Hoành Hành Hoành Công Ngư yêu thực lực đã tăng trưởng đến cấp Vu Đế đỉnh phong này đã bị Hạ Mễ đánh chết tươi! Hạ Mễ chỉ là thực lực Vu Đế cấp thấp, Hoành Hành thì có đạo hạnh cấp Vu Đế đỉnh phong! Nắm đấm của Hạ Mễ khủng bố như thế, khó trách hắn chiếm khối yêu cốt này, thế mà không có thủy yêu tranh đoạt với hắn nữa. Khối yêu cốt này vô dụng đối với các cao giai yêu quái lợi hại, tiểu yêu cấp thấp ai có thể là đối thủ của Hạ Mễ? Nếu không phải Cơ Hạo muốn ở gàn giám thị Vực cách vách, Hạ Mễ hoàn toàn có thể tận tình lợi dụng khối yêu cốt này nâng cao lực lượng huyết mạch của mình, khiến hắn trở nên càng mạnh. “Nắm đấm của ngươi!” Cơ Hạo chép miệng một cái, rốt cuộc đã tìm được chỗ thiếu sót trong nắm đấm của Hạ Mễ. Quyền của Hạ Mễ rất nhanh, mi tâm đạo mâu của Cơ Hạo cũng chỉ có thể nhìn thấy hai luồng sáng, mà không thể thấy rõ quỹ tích đường quyền của hắn. Cơ Hạo tin tưởng toàn bộ thủy yêu Quỳ Môn, bao gồm con Hắc Thủy Huyền Xà đầu tiên kia trong thiên địa, không có một yêu quái nào có thể thấy rõ quyền của Hạ Mễ. Nắm đấm của Hạ Mễ cũng rất nặng, thân thể Hoành Hành cũng không ngăn được nắm đấm của hắn, có thể thấy được nắm đấm của hắn đáng sợ bao nhiêu. Chỗ thiếu hụt duy nhất chính là, nắm đấm của Hạ Mễ chỉ là nắm đấm, bên trên không mang theo bất cứ lực lượng đặc thù nào. Nếu trên nắm tay của Hạ Mễ có thể mang một tia Thái Dương Tinh Hỏa hoặc là Thái Âm đông khí, Cơ Hạo thậm chí cảm thấy, Hạ Mễ có tư cách uy hiếp đến Hắc Thủy Huyền Xà lão tổ bên ngoài kia. Đương nhiên, nếu Hạ Mễ có thể đem tốc độ cùng lực lượng nắm đấm của hắn phát huy đến mức tận cùng, như vậy không cần bất cứ lực lượng đặc thù nào khác, hắn vẫn có thể phát huy ra uy lực khủng bố hủy diệt tất cả. “Hạ Mễ, ngươi nguyện ý bái ta làm thầy không?” Cơ Hạo rất ù ù cạc cạc có cái tâm tư này. “Bái đại nhân ngài làm thầy?” Khuôn mặt Hạ Mễ giật giật, trong mắt hiện lên biểu cảm cực kỳ giãy dụa, qua một lúc lâu, Hạ Mễ mới do do dự dự nói: “Đại nhân, Hạ Mễ chỉ là Hà Ba Tử bé nhỏ không đáng kể thành yêu, không có thiên phú gì, cũng không có khí vận phúc khí gì, bái ngài làm thầy... Ha ha, tự dưng khiến ngài mất thân phận.” Cơ Hạo nhìn vẻ giãy dụa trong mắt Hạ Mễ, hắn đột nhiên cười lên. Thân thể nhoáng lên một cái, Cơ Hạo thu hồi biến ảo thủy viên yêu thân, hiển lộ ra bổn tướng nhân tộc của mình. Hạ Mễ chợt cả kinh, nhảy về phía sau mười mấy trượng, nhưng chờ hắn thấy rõ bộ dáng Cơ Hạo, hắn lắc mình một cái lại chạy về, ‘Rầm’ quỳ rạp xuống trước mặt Cơ Hạo, ‘Thùng thùng thùng’ liên tục dập đầu vang mấy chục cái. “Đệ tử Hạ Mễ, bái kiến lão sư!”