[Dịch] Vu Thần Kỷ

Chương 1480 : Độc nhãn Nguyên thần

Ngày đăng: 02:33 22/08/19

Cơ Hạo xuyên thấu qua liên hệ thần bí nào đó, nhìn trộm được kết thúc đột ngột của quá trình Bàn Ngu thế giới sáng thế. Khí tức hủy diệt vô biên vô hạn như nhựa cao su dinh dính, hướng thân thể hắn quấn quanh lên từng đợt một. Trừ lực lượng hủy diệt, toàn bộ thiên địa linh khí xung quanh bị xua tan toàn bộ, toàn bộ thiên địa pháp tắc đều bị ngăn cách, Cơ Hạo trừ lực lượng của bản thân, hắn không thể thông qua pháp thuật vận dụng bất cứ trợ lực nào từ bên ngoài thuyên chuyển. Tiếng gầm trầm thấp phóng lên cao, trong bóng đêm vô biên vô hạn dần dần có các tia sáng xuất hiện. Trong hào quang không lành màu đỏ sậm, Cơ Hạo đã nhìn thấy mười hai người bọn Xích Lôi, U Vân, bọn họ ở giữa không trung làm thành một vòng tròn, Tam Nhật Cửu Nguyệt mười hai vầng sáng màu sắc khác nhau lơ lửng ở đỉnh đầu bọn họ, ở phía sau bọn họ có một mảng sương mù màu đen sền sệt cấp tốc quay cuồng. Theo tiếng gầm trầm thấp, mười hai người bọn Xích Lôi bị sương mù màu đen nuốt chửng. Sương mù màu đen sền sệt mấp máy, dần dần ngưng tụ thành hình người cao lớn, cao mười trượng, toàn thân đen sì, chỉ có hồng quang ẩn hiện trong một cái hốc mắt hãm sâu ở mi tâm. ‘Xoẹt’ một tiếng, mười hai bóng người cao lớn mở mắt, từng đạo huyết quang sền sệt mang theo tà ác và bạo lực vô hạn hủy diệt tất cả, đồng thời chăm chú nhìn ở trên người Cơ Hạo. Hủy diệt chi lực bám vào mặt ngoài thân thể Cơ Hạo chợt cháy lên, ngọn lửa hủy diệt trong màu đỏ xen lẫn một tia khí đen thiêu đốt thân thể Cơ Hạo, khiến hắn cảm thấy đau đớn khó có thể chịu được. Áo dài vải thô đòi từ chỗ Tự Văn Mệnh lặng lẽ hóa thành hư ảo, giày da rồng dưới chân cũng hóa thành một làn khói. Cơ Hạo không kịp trở tay chỉ cảm thấy toàn thân đau xót, làn da toàn thân chợt biến mất, lộ ra cơ thịt long lanh như lưu ly, màu sắc hỗn độn. Hừ lạnh một tiếng nặng nề, Cơ Hạo vội vàng tế ra Bàn Cổ Chung. Từng tia hỗn độn chi khí như nước chảy mềm mại cuốn ngược xuống, đem Cơ Hạo gắt gao bao bọc bên trong. Ngọn lửa hủy diệt điên cuồng ăn mòn hỗn độn chi khí Bàn Cổ Chung phát ra, giữa đôi bên phun ra các tia lôi quang màu đen, Cơ Hạo cảm nhận được hủy diệt chi ý khiến hắn kinh hồn táng đảm không ngừng từ trong lôi quang màu đen này trào ra. Đây là diệt thế chi lôi đủ để xuyên thủng thế giới, đem vạn vật triệt để hủy diệt. Bởi vì Bàn Cổ Chung và đến từ bổn nguyên hủy diệt chi lực Bàn Ngu thế giới kịch liệt va chạm, phen này hầu như tương đương với Bàn Cổ thánh nhân và Bàn Ngu cự nhân cách vô số năm, lấy Cơ Hạo và mười hai vị Nhật Nguyệt kỵ sĩ làm môi giới, bùng nổ xung đột trực tiếp nhất. Tuy quy mô xung đột không lớn, nhưng diệt thế chi lôi sinh ra mức năng lượng cực cao, làm Cơ Hạo cũng cảm nhận được sự sợ hãi thật lớn. “Cơ Hạo!” Xích Lôi biến thành người khổng lồ một mắt cười lớn ‘khà khà’, trong tiếng cười tràn ngập hủy diệt ý chí nguyên thủy nhất, không có bất cứ trí tuệ linh quang nào thoáng hiện. Giờ phút này Xích Lôi đã bị ý niệm hủy diệt triệt để khống chế, toàn bộ bản ngã ý chí của hắn bị triệt để áp chế, hắn đã biến thành một quái vật chỉ biết hủy diệt. Hoặc là nói, hắn đã biến thành một khối phân thân của người khổng lồ khủng bố mở ra Bàn Ngu thế giới, phân thân chịu tải một bộ phận bản năng hủy diệt và hủy diệt chi lực của gã. “Đây là nguyên thủy thần linh đầu tiên của Bàn Ngu thế giới, huyết mạch tôn quý nhất, cường đại nhất Bàn Ngu thế giới!” Xích Lôi biến thành người khổng lồ một mắt điên cuồng gào thét khàn cả giọng: “Mục tiêu cao nhất của tất cả sinh linh Bàn Ngu thế giới chúng ta, chính là phản tổ đi tìm nguồn gốc, thành tựu Nguyên Thần (thần đầu tiên)!” Rống to một tiếng, Xích Lôi mang theo khói đen cuồn cuộn, cất một bước đến trước mặt Cơ Hạo, nhằm ngay vào mặt hướng Cơ Hạo đánh xuống một chưởng. Cơ Hạo thét dài một tiếng, Bàn Cổ Kiếm phân ra trái phải, theo Thái Âm, thái dương lưỡng nghi chi diệu kéo ra hai đạo kiếm quang. Trước mắt Xích Lôi hoa lên, một đạo kiếm quang không tiếng động đâm xuyên qua bàn tay hắn, một kiếm khác như quỷ mỵ xuyên qua hư không, trong bất tri bất giác xuyên thủng con mắt dựng thẳng ở mi tâm hắn. Xích Lôi cười lạnh, động tác mau lẹ tuyệt luân đánh ra một quyền, hung hăng nện ở trên hỗn độn chi khí Bàn Cổ Chung phát ra. Hắn lớn tiếng quát: “Đây là lực lượng đỉnh cao của Tam Nhật Cửu Nguyệt. Nghiêu Hầu Cơ Hạo, ta hiện tại là tấm thân bất tử, ngươi không có khả năng tổn thương ta mảy may!” ‘Ông’ một tiếng vang lớn, Bàn Cổ Chung nhẹ nhàng chấn động, nhanh chóng từ trong cơ thể Cơ Hạo rút lấy lượng khổng lồ lực lượng. Nhật Nguyệt Luân Hồi đại trận của mười hai tên Nhật Nguyệt kỵ sĩ, bọn họ tạo thành đại trận ngăn cách hư không, xua tan toàn bộ thiên địa linh khí, Bàn Cổ Chung cũng không cách nào từ trong hư không rút lấy lực lượng để bản thân sử dụng, ngăn cản trọng quyền của Xích Lôi, Bàn Cổ Chung chỉ có thể từ trong cơ thể Cơ Hạo rút lấy pháp lực của hắn. Đổi thành luyện khí sĩ bình thường, pháp lực bản thân đều có giới hạn, cho dù có Bàn Cổ Chung hộ thể, có lẽ ngăn cản một đòn của Xích Lôi đã có thể hao hết toàn bộ lực lượng của hắn, tiến tới chỉ có thể mặc cho đám người Xích Lôi xâm lược. Vấn đề ở chỗ, nguồn lực lượng lớn nhất của Cơ Hạo giờ phút này là Bàn Giả Thái Dương. Lực lượng cả một vầng mặt trời cho hắn sử dụng, muốn dùng Nhật Nguyệt Luân Hồi đại trận vây khốn Cơ Hạo, mài hết toàn bộ pháp lực của hắn? Ý tưởng của đám người Xích Lôi là rất tốt, chỉ là muốn thực thi thật sự không đơn giản như vậy! “Chỉ vậy mà thôi!” Thân thể Cơ Hạo chớp lên, bị trọng quyền của Xích Lôi đẩy lui mười mấy bước, nhưng hắn chưa thương tổn tổn hại một chút nào. “Chỉ vậy mà thôi?” Xích Lôi cười càn rỡ, trong tiếng cười tản ra vô cùng vô tận dục vọng hủy diệt và bạo lực: “Khi toàn bộ pháp lực của ngươi hao hết, khi ngươi không thể thúc giục cái chuông chết tiệt này nữa, khi ngươi chỉ có thể dùng thân thể của ngươi thừa nhận Nhật Nguyệt Luân Hồi hủy diệt ăn mòn, ta sẽ đánh gãy từng cái xương của ngươi, đem gân ngươi rút ra từng sợi, đem ngươi bầm thây vạn đoạn!” Cười to liên tục, hai nắm đấm của Xích Lôi như gió, như mưa, mang theo lực lượng khủng bố mỗi một đòn đều có thể thoải mái đánh trọng thương một vị Vu Thần không ngừng nện xuống. Cơ Hạo lơ lửng trong hư không, mặc cho trọng quyền của Xích Lôi không ngừng hạ xuống. Hắn mở ra mi tâm đạo mâu, thần thức khổng lồ gắt gao tập trung Xích Lôi, không ngừng dùng ý nghĩa thâm ảo của Khai Thiên Nhất Kích muốn tìm được sơ hở của Xích Lôi, tìm được yếu hại trí mạng thân thể Nguyên Thần của gã. Khai Thiên Nhất Kích ngày xưa mọi việc đều thuận lợi, hôm nay lại trở nên trì trệ dị thường. Hủy diệt pháp tắc nồng đậm bảo vệ xung quanh Xích Lôi, đây là hủy diệt pháp tắc đến từ thế giới khác, lực lượng căn nguyên nhất, trung tâm nhất của Bàn Ngu thế giới, đại đạo pháp tắc cao nhất của Bàn Ngu thế giới. Cơ Hạo muốn trong lúc gấp gáp phân tích ra điểm yếu của lực lượng hủy diệt bên người Xích Lôi, khó, rất khó, cực kỳ khó! Trong thần hồn không gian, hư ảnh đứng dậy, hai tay nắm chặt thành quyền, đôi mắt trợn tròn, phun ra hai đạo thần quang màu lam, chiếu sáng toàn bộ thần hồn không gian của Cơ Hạo: “Bàn Ngu? Hừ, lấy hủy diệt chi lực mà thành một thế giới? Không, không chỉ có hủy diệt chi lực, còn có những lực lượng làm người ta ghê tởm! Mục rữa, tan vỡ, hủy diệt, tà ác, kẻ đáng ghê tởm như vậy...” “Ừm, pháp tắc của ngươi có chút ý tứ!” Trong con ngươi hư ảnh vô số hoa văn đại đạo phức tạp đến cực điểm chảy xuống như thác nước. Thân thể hắn run nhè nhẹ, hắn cũng đang toàn lực quan sát sương mù màu đen trên người Xích Lôi, cảm ngộ đại đạo pháp tắc trong đó. Cái đỉnh năm màu hình tròn trong bụng Cơ Hạo cấp tốc nhảy lên, các linh thể Cơ Hạo trước đó vài ngày hút vào trong đó, còn có Đại Tiêu Dao bị mạnh mẽ phong ấn, bọn họ đang không ngừng bị phản bản quy nguyên luyện hóa thành linh hồn bổn nguyên lực thuần túy nhất, không ngừng bị hư ảnh hấp thu hết. Được chỗ linh hồn bổn nguyên lực đó bổ sung, bóng người ảm đạm của hư ảnh dần dần rõ ràng, khí tức hắn tản mát ra cũng càng lúc càng cường đại. Cơ Hạo đột nhiên vấp một cái về phía trước, người khổng lồ một mắt U Vân biến thành cũng lao lên, hướng hắn hung hăng đạp tới một cước. Mười hai người khổng lồ một mắt bao vây Cơ Hạo nhiều tầng, hướng phía hắn đấm loạn đá loạn một chập!