[Dịch] Vu Thần Kỷ

Chương 1505 : Thái Dương Tinh Tủy

Ngày đăng: 02:33 22/08/19

“Quả?” Nha Công hưng phấn vung quải trượng, quải trượng màu vàng cao tương đương hắn tạo hình phong cách cổ xưa, đầu trượng là một con Tam Túc Kim Ô giương cánh trợn mắt, nanh vuốt bén nhọn nhô lên, từng tia sáng màu vàng tiết ra ngoài, tỏ ra đặc biệt dữ tợn hung ác. Thân thể Nha Công chớp lên, trường bào màu vàng rộng thùng thình bay múa, thân hình phiêu dật ở không trung kéo theo các đường cong vồ trên không. Kim Ô Quải Trượng gào thét không ngừng hướng hư không xung quanh đập bừa, mỗi một đòn đều làm hư không chấn động, không ngừng phát ra tiếng sét. Thần thức Cơ Hạo tập trung thân thể Nha Công. Sau khi được thiên đế sắc phong, thực lực Nha Công được thái dương chi lực quán thể, tăng vọt lên rất nhiều, cũng chỉ có thể so với tiêu chuẩn cao giai Vu Đế của nhân tộc. Nhưng sau khi Phù Tang Mộc biến thành quải trượng vào tay, khí tức Nha Công không ngừng tăng cường, đã đến cảnh giới có thể so với Vu Thần, lại vẫn đang nhanh chóng tăng lên. Trong Kim Ô Quải Trượng có một lực lượng vô cùng to lớn đang không ngừng rót vào thân thể Nha Công, tẩy luyện thân thể hắn, rèn luyện linh hồn hắn, tăng lên căn cơ của hắn, đặt đạo cơ cho hắn. Chỉ cần cầm Kim Ô Quải Trượng, Nha Công không cần tự tu luyện, Phù Tang Mộc có thể tự giúp hắn tăng lên đạo hạnh cùng pháp lực. “Lão Thần Tang này cũng tịch mịch lâu rồi, không có bất cứ sự do dự nào, đã đáp ứng trở thành bản mạng chí bảo của Nha Công.” Cơ Hạo vui vẻ gật đầu, đây quả thật là việc tốt ngoài dự liệu. Phù Tang Mộc có thể sảng khoái đáp ứng đi theo Nha Công như thế, nhắm chừng nó thật sự tịch mịch quá nhiều quá nhiều năm rồi. Thần thức Cơ Hạo đảo qua thần cung rộng rãi mà trống rỗng, không khỏi lắc lắc đầu. Thái Dương Giới này, có bao nhiêu năm chưa có vật còn sống tiến vào rồi? Gốc cây dâu già này, nó lại cô đơn đứng ở chỗ này đã bao nhiêu năm? Các thần linh mạnh mẽ từng ở dưới tán cây của nó chơi đùa đùa giỡn kia, Đông Hoàng Thái Nhất kia, còn có các Tam Túc Kim Ô kia, tất cả bọn họ đều hoàn toàn tiêu tán trong thiên địa. Làm thần vật có linh, Phù Tang Mộc mấy năm nay cũng không dễ sống nhỉ. “Nha Công, hảo hảo liên lạc cảm tình với lão Thần Tang. Hắc, về sau kẻ địch vớ vẩn, không cần dùng lão Thần Tang đi đánh. Không phải người có đủ thân phận, ngươi tuyệt đối đừng dùng lão Thần Tang đi đánh người, thật sự quá mất mặt.” Cơ Hạo cười hướng Nha Công trêu chọc hai câu, nhìn Kim Ô Quải Trượng tản mát ra vô lượng ánh sáng nhiệt độ một cái thật sâu, xoay người đi về phía tòa thần cung cao lớn nhất kia. Khí tức Thái Dương Tinh vờn quanh ở bên người Cơ Hạo, tin tức về tòa thần cung này đã khắc hết ở trong lòng Cơ Hạo. Quen thuộc vòng qua từng cái hành lang, mở ra từng chỗ thần văn cấm chế trời sinh, cuối cùng Cơ Hạo đi tới trước tòa thần cung chính giữa kia. Thần cung cao tới vạn trượng cô liêu không người, ngai báu từng được Đông Hoàng Thái Nhất ngự trên cao cô đơn ở nơi đó. Ở phía sau ngai báu hào quang chói mắt, một vầng kim quang nhu hòa vờn quanh một cái giới tử không gian được thần lực cường đại mở ra. Một hồ nước màu vàng đường kính ba ngàn dặm chiếm cứ hầu như toàn bộ diện tích giới tử không gian này, trong hồ nước tích tụ chất lỏng màu vàng long lanh, tinh thuần mà trong suốt, tản mát ra các tia hương thơm kỳ dị. Cách mỗi một canh giờ, trong mây nồng đậm màu vàng trên không hồ nước sẽ có một giọt chất lỏng màu vàng to bằng hạt đậu xanh nhỏ xuống. Chất lỏng màu vàng mượt mà như ngọc sau khi ở trên mặt hồ nước phát ra tiếng thanh thúy nhảy lên mấy chục lần, lúc này mới chậm rãi tan vào nước ao. Đây là Thái Dương Tinh Tủy, thiên địa côi bảo từ trong Thái Dương Tinh Thạch trải qua vô số năm tháng, lắng đọng lại ấp ủ ra. Ở niên đại hồng hoang, Đông Hoàng Thái Nhất chính là dùng Thái Dương Tinh Tủy này nuôi nấng Tam Túc Kim Ô, để đứa nhỏ Tam Túc Kim Ô nhất tộc rất nhanh có được thân thể cường đại pháp lực, nghịch thiên. Cơ Hạo nhìn một hồ nước tràn đầy Thái Dương Tinh Tủy này, không khỏi mừng rỡ. Tuy dưới trướng có long tộc, phượng tộc phái rất nhiều tinh nhuệ, nhưng xét đến cùng, các tộc nhân long tộc, phượng tộc, đều không phải là tâm phúc đáng tin của Cơ Hạo. Bọn họ tất nhiên phải phục tùng mệnh lệnh của Cơ Hạo làm việc, nhưng bọn họ luôn cách một tầng với Cơ Hạo. Cơ Hạo cần một mũi lực lượng trung thành tới chết tinh nhuệ tuyệt đối, tâm phúc tuyệt đối, có thể vì hắn làm bất cứ chuyện gì. Hơn nữa chi vũ lực này còn phải hòa cùng thiên đế chi vị của hắn hiện nay, có thể phù hợp lực lượng của hắn trình độ lớn nhất, phù hợp lực lượng tăng phúc thiên đế chi vị của hắn mang đến. “Cũng chỉ có các ngươi là thích hợp nhất. Quạ!” Cơ Hạo mỉm cười, học giọng Nha Công nhẹ nhàng kêu một tiếng. Xoay người, lấy ra Thiên Đế Ấn Tỳ hướng trên không thần cung ném đi, chỉ nghe một tiếng vang lớn, một khối thần kính màu vàng đường kính ba ngàn sáu trăm trượng từ nóc thần cung chậm rãi hạ xuống, trong kim quang bắn ra bốn phía, trong thần kính chợt hiện ra hình ảnh Nam Hoang Kim Ô lĩnh. Đây là Thái Dương thần cung, chỗ Thái Dương tinh quang chiếu tới, đều có thể thông qua khối Thái Dương Thần Kính này nhìn không sót gì. Cơ Hạo thấy được mấy chục cây dâu khổng lồ che trời trên Kim Ô lĩnh, thấy được cánh rừng dâu to lớn dưới Kim Ô lĩnh, cũng thấy được trên dưới Kim Ô lĩnh đàn Hỏa Nha vô biên vô hạn đang ở trên trời hoan hô nhảy nhót. Vô số năm qua, đám Hỏa Nha có được một tia nửa điểm huyết mạch thượng cổ Kim Ô này cộng sinh một thể với tộc nhân Kim Ô bộ, bọn nó là tai mắt tốt nhất của tộc nhân Kim Ô bộ, đồng bạn chiến đấu trung thành tin cậy nhất, cũng là người thủ hộ thánh địa Kim Ô bộ. Hỏa Nha nhất tộc số lượng khổng lồ, so với tộc nhân Kim Ô bộ nhiều hơn không chỉ gấp mười. Chỉ riêng một vùng Kim Ô lĩnh, số lượng Hỏa Nha to nhỏ lấy hàng chục ức để tính, sáng sớm mỗi ngày lúc mặt trời mọc, tiếng vô số Hỏa Nha kêu vui sướng, đã thành ác mộng trong lòng Cơ Hạo lúc là đứa trẻ —— Tiếng ‘Quạ quạ’ rợp trời rợp đất kia, làm cho ngươi không thể không từ trong ổ chăn lăn ra! “Đến đây đi, đều đến đây đi!” Hai tay Cơ Hạo kết ấn, hướng thần kính to lớn vung tay lên. Phụ cận Nam Hoang Kim Ô lĩnh, tộc nhân Kim Ô bộ bởi vì thân thể cấp tốc biến hóa mà kinh hỉ vạn phần đột nhiên thấy được một màn kỳ cảnh, bọn họ nhìn thấy trên Thái Dương Tinh trên trời chiếu ra một cột sáng màu vàng, hào quang ngưng tụ thành một cái hàng lang điêu khắc vô số Tam Túc Kim Ô. Một khí tức làm bọn họ rất quen thuộc, đồng thời cường đại vô cùng từ trong hành lang rộng tới ngàn dặm này phun ra. Vô số Hỏa Nha trên Kim Ô lĩnh cảm nhận được khí tức này, bọn nó liền giống như phát điên dùng thanh âm lớn nhất phát ra tiếng ‘quạ quạ’ rung trời, điên cuồng vỗ cánh, ở dưới đám Hỏa Nha to lớn già nhất dẫn dắt, hóa thành một đám mây đen rợp trời rợp đất hướng hành lang màu vàng này bay đi. Đàn Hỏa Nha phụ cận Kim Ô lĩnh điên cuồng, đàn Hỏa Nha Kim Ô bộ phân bố ở các nơi rừng rậm Nam Hoang cũng đều phát điên. Vô số Hỏa Nha ùn ùn hướng hành lang màu vàng này bay tới, dùng hết toàn lực hướng bên này bay nhanh đến. Thường thường bọn nó bay, trước mặt bọn nó cũng xuất hiện một cái hành lang màu vàng thật lớn, đám Hỏa Nha sẽ vui sướng bay vào trong hành lang. Toàn bộ Thái Dương Tinh đều đang khẽ run, tốc độ phân bố của Thái Dương Tinh Tủy vốn không nhanh không chậm từ trong mây mù màu vàng nhỏ xuống chợt tăng vọt, giống như một trận mưa to màu vàng gào thét hạ xuống. Vô số Hỏa Nha từ trong Thái Dương Thần Kính bay ra, bọn nó vui sướng vòng quanh Cơ Hạo xoay tròn bay múa một chập, tự làm nứt ra đỉnh đầu, hướng Cơ Hạo dâng lên một giọt bản mạng tinh huyết khắc ở trên Thiên Đế Ấn Tỳ của hắn, sau đó cắm đầu chui vào hồ nước màu vàng diện tích cấp tốc mở rộng. Mỗi một giọt bản mạng tinh huyết dung nhập Thiên Đế Ấn Tỳ của Cơ Hạo, một luồng khí tức thái dương đại đạo liền thêm vào ở trên thân đám Hỏa Nha này, bảo hộ bọn nó sẽ không bị Thái Dương Tinh Tủy chất chứa lực lượng vô biên làm no căng mà chết. Đám Hỏa Nha ùn ùn nhập vào hồ nước, bọn nó lẳng lặng cuộn thân thể lại, mặc cho Thái Dương Tinh Tủy xâm nhập thân thể mình, không ngừng cải tạo thân thể cùng huyết mạch của mình. Dần dần, một đám Hỏa Nha to lớn già nhất, trên bụng bọn nó đã mọc ra cái móng vuốt thứ ba.