[Dịch] Vu Thần Kỷ
Chương 1722 : Thương vong vô số
Ngày đăng: 02:35 22/08/19
Bị thần lực của các huynh đệ Khoa Nga thị từ trên cao ném mạnh xuống, các ngọn núi sắt thép trọng lượng có thể so với một ngôi sao loại nhỏ như sấm sét gào thét mà xuống. Ngọn núi xé rách không khí, bắn tung ra ánh lửa dài đến mấy vạn dặm, như mấy vạn ngôi sao băng nhằm vào đầu đập xuống.
Càng thêm đáng sợ hơn là, đại địa nguyên từ lực tràng điên cuồng lôi kéo các ngọn núi sắt thép này, làm tốc độ của chúng càng lúc càng nhanh, thế càng lúc càng mạnh, dần dần ở bên dưới ngọn núi ngưng tụ thành cương phong màu đỏ rực dày tới mấy chục dặm, một đường cương phong chấn động hư không, phát ra tiếng nổ khủng bố đinh tai nhức óc, chấn động khiến nhiều thợ thủ công Tu tộc cùng tinh quái nô lệ thân thể gầy yếu lỗ tai trào máu.
Lần này Ngu Tê, Ngu Phần bọn chín đại Bàn Ngu thánh nhân xâm nhập Bàn Cổ thế giới, cao tầng dị tộc theo bọn họ mà đến cũng có không ít người.
Trong đó có miện hào thánh tôn địa vị có thể so với Huyết Miện thánh tôn năm người, địa vị quyền thế so với miện hào thánh tôn hơi thấp hơn một bậc ‘Tỳ hào’ thánh tôn mười bảy người, cuối cùng là địa vị quyền thế so với tỳ hào thánh tôn lại hơi kém hơn một bậc ‘Trượng hào’ thánh tôn ba mươi chín người.
Vô luận miện hào, tỳ hào, trượng hào, các thánh tôn này ở Bàn Hi thế giới địa vị có thể so với thiên đế thiên đình Bàn Cổ thế giới, dưới trướng bọn họ chiến tướng như mây, lực sĩ như mưa, càng có vô số gia tộc Ngu tộc to nhỏ quy phụ ở dưới trướng bọn họ. Ở Bàn Ngu thế giới, bọn họ một lời có thể định sinh tử, một ý niệm có thể làm chủ hưng vong, trong tay mỗi người bọn họ đều nắm giữ hoặc nhiều hoặc ít thế giới khác bị chinh phục.
Cho dù là trên tay trượng hào thánh tôn nhỏ yếu nhất, ít nhất cũng có mấy ngàn thế giới bị bọn họ chinh phục. Bọn họ là hoàng trên hoàng của các thế giới đó, bọn họ là chúa tể chí cao của thế giới đó, địa vị bọn họ ở những thế giới đó, so với tạo vật thần linh còn cao hơn.
Ngu Hoặc phân thân rống to một tiếng, chỉ dùng tới các tia thủ đoạn mị hoặc lòng người. Là sự cao ngạo trong lòng các miện hào, tỳ hào, trượng hào thánh tôn kia khiến bọn họ lớn tiếng gào thét lao lên bầu trời, vô số thần tử bên cạnh bọn họ cũng đều lửa giận ngút trời theo sát sau lao lên.
Bọn họ là chủ ức vạn thế giới, kẻ chinh phục vô số tộc đàn, bọn họ nắm giữ quyền lớn sinh tử của vô số sinh linh ở vô số thế giới... Bàn Cổ thế giới, chẳng qua là một trong vô số thế giới dân bản xứ tương lai bọn họ muốn tiếp tục chinh phục mà thôi, theo bọn họ thấy, vận mệnh Bàn Cổ thế giới và vô số thế giới bọn họ quá khứ từng chinh phục không có gì khác nhau.
Bọn họ tôn quý như thế, bất phàm như thế, bọn họ có bao giờ bị ‘vẻn vẹn dân bản xứ’ làm cho chật vật như vậy?
Bọn họ muốn dùng thực lực, dùng lực lượng thật sự chấn nhiếp Cơ Hạo, để Cơ Hạo thủ lĩnh dân bản xứ thế giới này biết kẻ làm trái ý chí Bàn Ngu thế giới vĩ đại, kết cục duy nhất là hồn phi phách tán, tan xương nát thịt, suốt đời không thể siêu sinh.
Mấy vạn bóng người khí tức hùng hồn từ trong liên quân dị tộc lao vút lên, quanh thân bọn họ tràn đầy pháp lực dao động cường đại, mấy vạn món tiên thiên linh bảo, tiên thiên chí bảo lơ lửng ở đỉnh đầu bọn họ, mỗi một món linh bảo, mỗi một món chí bảo đều tràn ra uy áp khủng bố làm người ta hít thở không thông.
Chinh phục mấy trăm vạn thế giới, nội tình hùng hậu của đám người cầm quyền thật sự của Bàn Ngu thế giới khiến người ta líu lưỡi.
Cơ Hạo nhìn mà mắt cũng phát xanh. Oa Linh chỉ dùng vẻn vẹn vài món linh bảo gân gà nàng không dùng tới, đã khiến cối xay đại đạo của Cơ Hạo được lợi khổng lồ, khiến thực lực Bàn Cổ chân thân của Cơ Hạo tăng vọt một mảng lớn. Nhiều tiên thiên linh bảo, tiên thiên chí bảo như vậy, nếu có thể đem bọn nó cắn nuốt hết, như vậy Bàn Cổ chân thân của Cơ Hạo nói không chừng có thể áp sát đại thành chi cảnh!
“Thật sự là... Béo chảy mỡ!” Trong thần hồn không gian, hư ảnh theo Cơ Hạo lăn lộn nhiều năm như vậy cũng đã học được cái xấu. Trong mắt hắn phun ra thần quang màu lam, xuyên thấu qua mắt Cơ Hạo nhìn chằm chằm các tiên thiên linh bảo, tiên thiên chí bảo lao vút ra kia. Hắn đột nhiên oang oang quát: “Những vật nhỏ này, không ngăn được bọn hắn... Vặn vẹo hư không, biến hóa thiên đạo, dùng thiên đạo nghiền áp, phong tỏa các linh bảo, chí bảo đó, cho bọn hắn biết tay!”
“Nhìn cho kỹ, đây là Bàn Cổ Đại Đạo Điệp!” Hư ảnh quát to một tiếng, phía sau hắn một hư ảnh hình tròn mông mông lung lung tự dưng trào ra, sau đó nhanh chóng nhập vào trong đạo đài của Cơ Hạo.
Cơ Hạo đột nhiên bừng tỉnh, ở lúc hắn nhỏ tuổi, thời điểm hư ảnh xuất hiện, hắn ngồi xếp bằng ở trên một cái đĩa tròn xám xịt không bắt mắt chút nào. Về sau ở lúc Cơ Hạo lần đầu tiên luyện chế tiền thân của Bàn Cổ Kiếm, hư ảnh đem cái đĩa tròn dưới thân hắn rất giống luồng khí mông lung tạo thành đánh vào trong kiếm phôi của Bàn Cổ Kiếm.
Về sau, trong một đoạn thời gian rất dài, bên cạnh hư ảnh trống rỗng cái gì cũng không lưu lại.
Hôm nay bên cạnh hư ảnh đột nhiên có hư ảnh hình tròn hiện lên, mơ hồ nhìn, chính là cái đĩa tròn mông lung, như luồng khí ngưng tụ thành Cơ Hạo lúc nhỏ tuổi từng thấy. Trước kia Cơ Hạo không biết cái đĩa tròn này lai lịch ra làm sao, nhưng hôm nay sau khi dung hợp với đạo đài của Cơ Hạo, Cơ Hạo trợn mắt há hốc mồm bị dọa nhảy dựng:
Ba ngàn đại đạo của Bàn Cổ thế giới đều ở trên cái đĩa tròn này, ngoài ba ngàn đại đạo, vô số bàng môn tả đạo cũng từng cái một rõ ràng vô cùng xếp hàng trong đó. Vô cùng vô tận đạo vận dây dưa quấn quýt, hóa thành các luồng linh quang khắc rậm rạp ở trong đạo đài của Cơ Hạo.
Cơ Hạo cảm giác được, mình như một con kiến, đột nhiên bị nhét một con voi ở trong thân thể.
Ăn no, sắp muốn ói ra, đạo đài nặng trịch biến thành một ‘quả cầu sắt’ ‘thật thà’, trong đầu hắn mê muội từng đợt, thần hồn lực ngày thường sai sử như bàn tay trở nên nặng nề dị thường. Hắn như phàm nhân chín ngày chín đêm chưa được ngủ, mí mắt như dính nhựa cao su, như thế nào cũng không làm sao mở mắt được.
Hiện tại không phải thời điểm so đo lai lịch cái đĩa tròn này, Cơ Hạo gian nan ngẩng đầu lên, trong mắt lộ ra thần quang thâm sâu vô cùng, nhìn như nhẹ nhàng bâng quơ điểm một chỉ về phía tòa thần tháp khống chế Thiên Địa Thần Tháp trên đầu mối then chốt chính giữa thiên đình.
Hư không Bàn Cổ thế giới khẽ run lên, hư không bên cạnh các miện hào, tỳ hào, trượng hào thánh tôn kia, còn có đám trọng thần tâm phúc phía sau bọn họ đột nhiên nổi lên làn sóng kỳ dị. Bàn Cổ thế giới như một người khổng lồ ngủ say đột nhiên bị người ta in lên mông chín trăm chín mươi chín cái bàn ủi đốt đỏ hồng, rống giận ‘Ngao ngao’ từ trong giấc ngủ say bừng tỉnh, điên cuồng hẳn lên.
Loại điên cuồng này là trên tầng diện đại đạo, ngay cả con kiến của Bàn Cổ thế giới cũng chưa cảm giác được bất cứ điều gì không đúng, ngay cả Đông công, Tây mỗ cũng chỉ là thoáng phát hiện tựa như trong thiên địa có một số gợn sóng không bình thường sinh ra.
Đối mặt mấy vạn món linh bảo, chí bảo lao ngược lên, thiên địa dao động một chút là bình thường, Đông công, Tây mỗ cũng chưa thể nhìn thấu mê hoặc đằng sau đó, chỉ cho rằng tất cả đều rất bình thường.
Mấy vạn món tiên thiên linh bảo, tiên thiên chí bảo đột nhiên ở trong hư không cứng ngắc trong nháy mắt, Bàn Cổ thế giới phóng ra đạo vận uy năng khủng bố để đối kháng bọn họ, làm bọn họ ở trong nháy mắt đó mất đi toàn bộ năng lực.
Mấy vạn ngọn núi điên cuồng hung hăng vỗ vào trên người các miện hào thánh tôn, tỳ hào thánh tôn, trượng hào thánh tôn đó, một đòn đem thân thể bọn họ đánh tan xương nát thịt, đem thần hồn bọn họ nghiền ầm ầm vỡ nát.
Mấy vạn trọng thần tâm phúc dưới trướng thánh tôn rú thảm một tiếng, bọn họ bị ngọn núi lớn kích động cương phong cuốn lấy, nháy mắt hồn phi phách tán, thi cốt vô tồn.
Ngọn núi gào thét đập xuống, hung hăng rơi ở giữa đại quân dị tộc rậm rạp.
Mặt đất phạm vi hơn trăm triệu dặm đang run rẩy, mấy vạn ánh lửa màu đen phóng lên cao, ở trên bầu trời chậm rãi mở ra thành các đám mây hình nấm màu đen rực rỡ.
Vô số chiến sĩ dị tộc nháy mắt tan biến, căn bản không đếm được có bao nhiêu người bị một chiêu này chém giết.