[Dịch] Vu Thần Kỷ

Chương 1772 : Hồn tế đại đỉnh

Ngày đăng: 02:36 22/08/19

Trời quang mây tạnh, khí lạnh bốc lên, trong đại đỉnh như có một nồi nước đun sôi, ‘Bốp bốp’ hướng ra phía ngoài phun ra hào quang khí lành. Vô số đao thương kiếm kích to bằng bàn tay tản mát ra tinh quang chói mắt, quay quanh đại đỉnh chậm rãi lượn vòng. Ngu Yêu cứng ngắc ở giữa không trung, hai tay hắn gắt gao che con mắt dựng thẳng ở mi tâm. Một kiếm vừa mới bay tới, đã liên tục phá ba món hộ thân bí bảo, mười hai phù lục hộ thân cường đại của Ngu Yêu, trực tiếp xuyên thủng con mắt dựng thẳng ở mi tâm hắn, đem óc hắn xay nát. Não nát bấy khiến suy nghĩ của Ngu Yêu cũng trở nên tàn phá không chịu nổi. Hắn chính là người chinh phục một cái đại thế giới màu mỡ, kẻ chấp chưởng thiên đạo có được danh hiệu ‘Ngu’. Tuy trình độ xâm nhiễm của hắn đối với thiên đạo đại thế giới kia không cao, nhưng hắn thực sự là người chinh phục một đại thế giới. Đại thế giới kia chưa có sinh vật trí tuệ cao cấp nào, chỉ có vô số quái thú mạnh mẽ kiểu như Sư Thứu thú. Các quái thú này dũng mãnh thiện chiến, số lượng khổng lồ, là lựa chọn nô binh tốt nhất... Chỉ cần... Tài phú, quyền thế... Còn có... Trước mắt chợt tối sầm, Ngu Yêu phát ra một tiếng than khẽ không cam lòng, thân thể nặng trịch từ trên cao rơi xuống. Thống lĩnh chí cao thống trị đường đường một đại thế giới cứ thế ngã xuống. Linh hồn hắn phát ra tiếng thét chói tai thê lương mà kinh hoàng, hóa thành một luồng sáng nhỏ bé bay vào đại đỉnh. Một tiếng ‘Ông’ vang lên, hư ảnh nam tử Ngu tộc mặt ngoài đại đỉnh dần dần rõ ràng, hư ảnh các chiến sĩ Ngu tộc không ngừng nhập vào đại đỉnh, hư ảnh dần dần giống với hư ảnh Sư Thứu thú còn có tráng hán Già tộc, trở nên rõ ràng dị thường, như pho tượng được khảm ở mặt ngoài đại đỉnh. Một phương hư không này tự dưng có thêm một phần áp chế đối với quý tộc Ngu tộc, nhiều quý tộc Ngu tộc khoảng cách hơi xa, chưa bị một trận kiếm quang vừa rồi của Cơ Hạo chém giết chỉ cảm thấy toàn thân bủn rủn vô lực, thân thể trở nên nặng trịch, như có một ngọn núi lớn đè ở trên người, bọn họ thậm chí ngay cả lơ lửng phi hành cũng không làm được, thân thể không chịu khống chế từ trên cao bay xuống, thở hổn hển đứng trên mặt đất mệt mỏi uể oải. “Không, không ổn... Rút, mau rút!” Nhiều quý tộc Ngu tộc có chút thân phận địa vị dồn dập thét chói tai, vội vã dẫn người rút lui khỏi chiến trường, chật vật không chịu nổi hướng về Lương Chử phía mặt bắc rút lui. Đám quý tộc Ngu tộc này cũng đã nhìn mà biết, cái đại đỉnh như ma như quỷ kia, dựa vào chính là cắn nuốt linh hồn mục tiêu, sau đó ở trong đại đỉnh hình thành các loại cấm chế cổ quái, do đó có được năng lực kỳ dị chấn nhiếp cùng trấn giết đối với toàn bộ tộc đàn. Sư Thứu thú như thế, chiến sĩ Già tộc như thế, quý tộc Ngu tộc cao cao tại thượng cũng như thế. Có cái đại đỉnh này đứng sừng sững ở Bồ Phản, về sau Ngu tộc cũng thế, Già tộc cũng thế, bọn họ tới gần Bồ Phản sẽ bị đại đỉnh trực tiếp trấn sát... Cho dù bọn họ không tới gần Bồ Phản, thực lực của bọn họ cũng tự dưng bị đại đỉnh áp chế một đoạn, hơn nữa là cách Bồ Phản càng gần bị áp chế càng cường đại, địa vị ưu thế của Ngu tộc, Già tộc ở trên thiên phú chiến đấu đối với nhân tộc nhất thời không còn sót lại chút gì. May mắn, đại đỉnh chết tiệt như vậy chỉ có một cái! Nếu đại đỉnh như vậy có hai cái, ba cái, hiệu lực trấn áp của bọn chúng chồng chất lên mà nói... Bàn Cổ mỗ đại lục chắc chắn trở thành cấm địa của toàn bộ Ngu tộc, bọn hắn còn tác chiến ở trên đại lục này như thế nào đây? Bọn hắn còn cướp đoạt tài nguyên thế giới này như thế nào đây? Bọn hắn thậm chí ngay cả cơ hội bước lên khối đại lục này cũng không còn nữa. May mắn, đại đỉnh chết tiệt như vậy chỉ có một cái! Cơ Hạo đứng ở trên tai đỉnh của đại đỉnh, xa xa nhìn thoáng qua đại quân dị tộc hốt hoảng chạy trốn. Ngại là đây chỉ là một phân thân thực lực thấp kém của hắn, ngại là cái đại đỉnh này dung hợp đối với tinh thần, địa mạch đang vừa mới bắt đầu, diện tích lãnh thổ có thể nắm giữ không lớn. Nếu không, bọn dị tộc kia một tên cũng đừng hòng chạy thoát, tất cả đều lưu lại cho hắn. Ánh mắt đảo qua Bồ Phản, Cơ Hạo thấy được Đế Úc trong hành cung mặc lông gà rừng dệt thành váy chiến, vung lưỡi mác hướng phía đại đỉnh điên cuồng tru lên. Hắn cười lạnh một cái không thành tiếng, ánh mắt khinh miệt đảo qua Đế Úc, không dừng lại ở trên người hắn chút nào. Trong Bồ Phản có nhiều nơi bốc lên khói lửa. Thời điểm Đế Úc và Ngu Yêu tạo thành liên quân chinh phạt bốn phương, trong lãnh thổ Bồ Phản thực sự có một ít sơn tinh thủy quái ngắm chuẩn cơ hội bắt đầu nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của. Trong sông ngòi hồ nước có thủy yêu tính tình bạo ngược lao ra, trong núi rừng hạp cốc có sơn tinh yêu quái chạy ra, bọn họ ở trong một ít thôn xóm của Bồ Phản giết người phóng hỏa, cướp bóc khắp nơi, không biết khoái hoạt bao nhiêu. “Các ngươi đã tới, cũng tốt, dù sao trình tự này tóm lại là cần đi một chuyến.” Cơ Hạo cười lạnh một tiếng, hai tay kết ấn, dùng sức vỗ vào đại đỉnh phía dưới. Trong đại đỉnh phong cách cổ xưa tang thương phát ra một tiếng nổ vang trầm thấp, tinh tú đầy trên bầu trời chợt sáng lên, các luồng ánh sao như tơ như sương mù cuộn xuống, mắt thường có thể thấy được trong nháy mắt ánh sao mông lung chạm đến mặt đất, ánh sao nhìn như mỏng manh nhẹ bẫng chợt ‘căng cứng’ phát ra tiếng nổ vang ‘Ong ong’, các luồng ánh sao trở nên thẳng tắp ‘cứng rắn’ giống như lưỡi đao. ‘Bá’ một tiếng nổ truyền đến, vô số ánh sao nhanh như tia chớp quét qua ở trên lãnh thổ Bồ Phản. Khi những ánh sao đó lướt qua nhân tộc, không tổn hại chút nào đối với nhân tộc, thời điểm lướt qua đám sơn tinh thủy quái đang cướp bóc khắp nơi, chỉ nghe tiếng rú thảm nối liền không dứt, vô số sơn tinh thủy quái bị vô số ánh sao nghiền thành mảnh vụn. Vô luận là cá tôm ba ba trong sông, hay là mãnh hổ độc xà trong núi rừng, mặc kệ là nham thạch cự nhân thân thể khổng lồ, hay là yêu ma quỷ quái mơ hồ khó lường. Vô số sơn tinh thủy quái bị một đòn này chém giết, đại đỉnh một lần nữa nổ vang một tiếng, chỉ nghe trong lòng đất Bồ Phản truyền đến một tiếng nổ, một luồng đại địa chi lực khổng lồ đáng sợ từ trên mặt đất đánh ra, thi thể toàn bộ sơn tinh thủy quái đều bị đại địa chi lực chấn động tới mức vỡ nát. Vô số linh hồn hoặc cường đại, hoặc nhỏ yếu lao vút lên, không chịu khống chế hướng đại đỉnh bay tới. Sau thời gian ngắn ngủn một chén trà nhỏ, chỉ thấy mặt ngoài đại đỉnh lóe ra vô số luồng linh quang, hư ảnh vô số mãnh thú độc trùng, vô số sơn tinh thủy quái, vô số chim quý thú lạ, vô số yêu quái quỷ quái lặng lẽ hiện lên ở mặt ngoài đại đỉnh. Có giao long, có rắn độc, có mãnh hổ, có sài lang, có âm quỷ, có thủy quái... Hư ảnh lấy hàng trăm vạn để tính hoặc đậm hoặc nhạt hiện lên ở mặt ngoài đại đỉnh, trong đại đỉnh không ngừng phát ra tiếng nổ vang ‘Keng keng’ cao vút, mỗi một tiếng nổ vang truyền đến, trên trời đều có các ánh sao không ngừng rơi vào trong đại đỉnh. Một lực tràng không thể nói bằng lời từ trong đại đỉnh trào ra, nháy mắt bao trùm chục tỷ dặm phạm vi xung quanh Bồ Phản. Trong núi rừng, trong sông, phàm là tộc đàn nhà mình có hư ảnh ở lại trên đại đỉnh, sơn tinh thủy quái, yêu quái quỷ quái, thậm chí lính tôm tướng cua, rắn nước cá chạch… trong thủy tộc, đều cảm thấy một áp lực nặng trịch trực tiếp nghiền ở trong lòng. Loại cảm giác đó, giống như lúc nào cũng có thể có thiên kiếp buông xuống, lúc nào cũng có thể có một bàn tay khổng lồ của thiên thần từ bầu trời hạ xuống, đem bọn chúng đập tan xương nát thịt. Cho dù sơn tinh thủy quái ngu xuẩn nhất, không có đầu óc nhất, trong lòng bọn chúng cũng đồng thời hiểu một quy tắc —— giữ yên bổn phận, nếu có việc giết hại nhân tộc, chắc chắn tan xương nát thịt. Mặt ngoài đại đỉnh trào ra ánh sáng, vô số sơn tinh thủy quái, yêu quái quỷ quái lui tới bôn tẩu ở mặt ngoài đại đỉnh, truy đuổi lẫn nhau, thoạt nhìn xa hoa, kỳ quái.