[Dịch] Vu Thần Kỷ

Chương 281 : Huyết tinh

Ngày đăng: 02:14 22/08/19

“Sinh vật quê mùa nhỏ yếu, vô tri.” Đế Sát lẩm bẩm, một chiếc nhẫn trăng tròn màu máu trên ngón giữa tay trái sáng lên.  Từng khối lớn hỗn độn vu tinh to bằng đầu người, long lanh trong suốt không có bất cứ tạp chất nào từ trong chiếc nhẫn bay ra, nhanh chóng dung nhập thần tháp. Thần tháp cao tới mười trượng giống như không đáy, nháy mắt đã cắn nuốt mười vạn khối cực phẩm vu tinh.  Con mắt màu máu dựng thẳng ở đỉnh chóp thần tháp chợt lóe sáng, một đạo huyết quang to cả trượng bắn nhanh ra, hung hăng rơi ở trên trùng hải chỗ lối ra sơn cốc. Sau đó lại là một đạo huyết quang, lại một đạo huyết quang, trong chớp mắt liên tục mười hai đạo huyết quang hạ xuống.  Mỗi một đạo huyết quang hạ xuống đều kèm theo tiếng nổ nặng nề, vô số phù văn nhỏ bé bay loạn nổ loạn đầy trời, nơi đi qua từng mảng lớn sâu bọ bị nổ thành một đám huyết tương dinh dính. Còn chưa chờ sâu bọ khác cắn nuốt chỗ huyết tương này, đem nó chuyển hóa thành trứng trùng một lần nữa xếp ra, huyết quang đã đem toàn bộ năng lượng tinh huyết trong chỗ huyết tương đó một hơi rút sạch.  Huyết khí cuồn cuộn không ngừng rót vào trong cơ thể chiến sĩ Già tộc bị nhốt, thân thể bọn hắn thong thả bành trướng, không bao lâu đã tới khoảng mười thước. Binh khí trong tay bọn hắn cũng theo đó biến hóa, trở nên càng thêm to lớn, càng thêm nặng nề, tạo hình càng thêm thô bạo dữ tợn.  Mười hai đạo huyết quang nháy mắt tiêu diệt hơn phân nửa sâu bọ, gần ngàn gã chiến sĩ Già tộc làn da tỏa ra một tia màu bạc trắng lớn tiếng tru lên chạy ra khỏi trùng hải vây khốn, sải bước lao tới trước mặt Cơ Hạo.  Hai chiến sĩ Già tộc cầm đại phủ cười dữ tợn hướng Cơ Hạo nhìn một cái, đại phủ trong tay kéo theo một đạo hàn quang, ở cao nhìn xuống bổ mạnh xuống.  Những chiến sĩ Già tộc này so với năm gã Cơ Hạo xếp lên còn cao hơn. Bọn họ đứng ở trước mặt Cơ Hạo, quả thực đúng là một ngọn núi nhỏ. Hình thể khổng lồ mang đến là ưu thế trên lực lượng thân thể. Ở trên chiến trường như thế, ưu thế chiều cao càng quyết định bọn hắn có thể công kích Cơ Hạo, mà binh khí của Cơ Hạo căn bản không đủ chạm tới thân thể bọn hắn.  Nha Công xoay tròn bay lên. Nha Công vốn cao hơn cả thước rít dài chói tai, hai cánh mở ra nháy mắt đã bành trướng đến khoảng trăm trượng, toàn thân lửa cháy hừng hực. Nha Công điên cuồng vung móng vuốt long lanh trong suốt giống như huyết ngọc, móng vuốt thật lớn chế trụ hai cây đại phủ, thân thể lượn vòng mà lên kéo theo hai thanh đại phủ muốn bay lên.  Hai chiến sĩ Già tộc rống giận liên tục, bọn hắn không để ý tới chém giết Cơ Hạo, mà liều mạng kéo binh khí, bắt đầu đọ sức mạnh với Nha Công.  Nói từ trên kết cấu thân thể và kích cỡ hình thể, chiến sĩ Già tộc lúc đối mặt chiến sĩ nhân tộc bình thường, bọn hắn không hề nghi ngờ ở trên lực lượng chiếm cứ ưu thế lớn hơn. Nhưng chống lại Nha Công loại thần cầm hậu duệ có được thượng cổ huyết mạch này, thân thể khổng lồ bọn hắn lấy làm kiêu ngạo lại thành điểm yếu của bọn hắn.  Lực lượng thân thể của Nha Công so với bọn hắn càng thêm dũng mãnh, càng thêm cuồng dã, hai chiến sĩ Già tộc không đứng vững, lảo đảo bị Nha Công kéo lui ngược mấy bước trên mặt đất.  Cơ Hạo thét dài một tiếng. Hắn vứt hắc thạch trường đao lực sát thương đối với các chiến sĩ Già tộc không phải quá cường đại, hung hãn rút ra thạch kiếm. Vu lực khổng lồ trong mười mấy chỗ vu huyệt ầm ầm lao vào thạch kiếm, thạch kiếm vốn xám xịt không hiện mũi nhọn phun ra ánh lửa dài mấy chục trượng, chỉnh thể thạch kiếm biến thành đỏ bừng trong suốt, thân kiếm cũng có mấy chục hoa văn lửa ảm đạm hiện ra.  Thiên địa tạo hóa thánh binh, thiên địa chỉ giao cho bọn nó hình dạng lúc ban đầu, tinh phách của bọn nó, linh trí của bọn nó, còn cần dựa vào chủ nhân bọn nó nhận định tiến hành ngưng tụ sau này. Cơ Hạo hướng thạch kiếm đưa vào vu lực hỏa thuộc tính của mình, thạch kiếm này cũng chậm rãi hướng về hỏa hệ thần binh tiến hóa.  “Chết!” Cơ Hạo thét dài, chân đạp dải mây bay lên trời, thạch kiếm chém ra một đường cong thật lớn, Khai Thiên Nhất Kích toàn lực đánh ra.  Máu tươi văng khắp nơi, hai chiến sĩ Già tộc chiến lực kinh người nhất thời không thể thoát được Nha Công kiềm chế, Cơ Hạo thuận thế công kích điểm yếu của bọn hắn, thạch kiếm sắc bén tuyệt luân xé rách trọng giáp của bọn hắn, đem bọn hắn cắt đứt ngang hông. Lửa nóng hừng hực từ trong cơ thể bọn hắn phun ra, hai chiến sĩ Già tộc liên thanh rú thảm, bọn hắn sinh mệnh lực kiên cường dẻo dai đến cực điểm nhất thời chưa chết, mà là rú thảm ở dưới đất run rẩy giãy dụa, điên cuồng lăn lộn.  Lửa nóng vờn quanh thân thể bọn hắn. Thạch kiếm đoạn tuyệt sinh cơ của bọn hắn, bọn hắn tuyệt vọng nhìn Cơ Hạo, liên miên cằn nhằn dùng ngôn ngữ Cơ Hạo nghe không hiểu, phát ra nguyền rủa ác độc nhất.  Thái Ti vung cốt trượng, cả mảng lớn khí đen nhanh chóng bao phủ ở trên thân hai người. Sinh mệnh tinh khí của hai chiến sĩ Già tộc không ngừng bị rút ra, sau đó nhanh chóng chuyển hóa thành mấy chục phù văn màu đen lơ lửng ở bên người Thái Ti.  “Đi!” Thái Ti vung tay lên, mấy chục phù văn màu đen bắn vút ra, nhẹ nhập vào thân thể chiến sĩ Già tộc xung phong đến trước mặt hắn. Động tác của các chiến sĩ Già tộc này chợt trở nên cực kỳ chậm chạp cứng ngắc, bọn họ một bước lảo đảo một cái, tỏ ra kinh hoàng lớn tiếng la hét.  “Giết!” Liệt Sơn Cương vung trường mâu, dẫn một đội chiến sĩ lao lên. Bọn họ giục tọa kỵ toàn lực tiến lên, trường mâu trong tay dốc hết toàn lực mang theo một điểm sáng lạnh đâm ra.  Chiến sĩ Già tộc bị Thái Ti nguyền rủa trúng không kịp né tránh, bọn hắn trơ mắt nhìn trường mâu đâm vào trên yết hầu mình. Đầu mâu của trường mâu nặng nề bắn tung tóe các đốm lửa, bảo vệ cổ của chiến sĩ Già tộc bị một đòn xuyên thủng, trường mâu mang theo cả mảng lớn hoa máu từ sau thân bọn hắn đâm xuyên ra.  “Giết!” Mấy trăm chiến sĩ Già tộc giống như mãnh hổ xung phong. Bọn hắn động tác như gió, binh khí trong tay tàn nhẫn vô cùng đánh về phía đám người Liệt Sơn Cương không kịp thu hồi trường mâu.  Cả mảng lớn máu tươi bắn ra, trừ Liệt Sơn Cương cứng rắn dùng thân thể mạnh mẽ phối hợp giáp trụ phòng ngự, cứng rắn đứng vững ba thanh đại đao chặt chém, đầu của trăm tên trọng giáp chiến sĩ phía sau hắn đồng thời bay lên, thế mà bị một đòn của đám chiến sĩ Già tộc kia chém giết toàn bộ!  ‘Ngao’ một tiếng!  Vật cưỡi của chiến sĩ Liệt Sơn bộ bị đánh giết đồng thời nổi điên. Chúng nó điên cuồng vung nanh vuốt lao vào đội ngũ chiến sĩ Già tộc, móng vuốt và răng nanh ở trên giáp trụ của chiến sĩ Già tộc bắn tung tóe lên mảng lớn đốm lửa, chúng nó thiêu đốt tinh huyết cùng linh hồn của mình, hướng chiến sĩ Già tộc phát động công kích liều mạng.  Cơ Hạo mở to hai mắt nhìn!  Những chiến thú hung mãnh mà trung thành này, nanh vuốt chúng nó để lại dấu vết thật sâu ở trên giáp trụ của chiến sĩ Già tộc, nhưng không có một con chiến thú có thể công phá giáp trụ của chiến sĩ Già tộc. Chúng nó dũng mãnh gan dạ, chúng nó không sợ, chúng nó đang liều mạng, nhưng giáp trụ chiến sĩ Già tộc phòng ngự hoàn mỹ công kích của chúng nó.  “Súc sinh không biết gì!” Chiến sĩ Già tộc vung trường đao, cả thảy một trăm con chiến dũng mãnh thú hầu như là cùng lúc bị chặt đứt ngang hông. Đao cương cương mãnh bẻ gãy thân thể chiến thú, thân thể tàn phá của chúng nó ở trong hàn quang bay lên, sau đó nhanh chóng phân giải thành phấn.  Lại một đội chiến sĩ Liệt Sơn bộ lao lên, bọn họ cười lớn vung trường mâu, hung hăng đâm về hướng thân thể kẻ địch.  Chiến sĩ Già tộc không chút sợ hãi xếp thành một hàng, hướng tới chiến sĩ Liệt Sơn bộ hung hăng bổ chém xuống. Chiến sĩ Liệt Sơn bộ cưỡi ở trên lưng chiến thú, chiều cao của bọn họ tương đương với chiều cao của chiến sĩ Già tộc, hai bên rốt cuộc có thể giao thủ khá công bằng!  Huyết quang văng khắp nơi, lại một trăm chiến sĩ Liệt Sơn bộ bị chặt đầu mà chết, nhưng một lần này, không có Thái Ti nguyền rủa giúp, chiến sĩ Già tộc bị đánh giết chỉ có vẻn vẹn mười tám người!