[Dịch] Vu Thần Kỷ
Chương 482 : Quy hoạch
Ngày đăng: 02:17 22/08/19
Nghiêu Sơn lãnh địa diện tích quá lớn.
Cơ Hạo ở Xích Phản sơn lập quân công không phải là nhỏ, kiếm trận hầu như diệt sạch toàn bộ tinh anh Kiền thị nhất tộc, hoàn toàn đánh gãy cột sống của một trong các đại gia tộc quyền thế của Huyết Nguyệt nhất mạch, Đế Thuấn lúc này mới thương nghị thỏa đáng với quần thần, phong thưởng một mảnh đất màu mỡ lớn như vậy.
Dài rộng đều gần trăm vạn dặm, đối với Cơ Hạo người có thần thông như vậy mà nói, chỉ trong một ngày có thể đi hết lộ trình. Nhưng đối với con dân Cơ Hạo mang theo mà nói, chỉ cần từ phía đông đến phía tây của Nghiêu Sơn lãnh địa, hoặc là từ phía nam đến phía bắc Nghiêu Sơn lãnh địa, đây là cự ly xa một phàm nhân cả đời cũng không có khả năng đi hết.
Có vu sư của Vu Điện làm phép, lại có A Bảo ngầm ra tay giúp, tốc độ đại quân di chuyển lại tăng thêm rất nhiều. Hướng phía đông bắc tiến lên hơn hai tháng, phía trước một mảng sông núi tráng lệ xa xa trong tầm mắt, đây là Nghiêu Sơn.
Ngàn vạn con dân trong đại đội di chuyển đồng loạt hoan hô, càng có lão nhân hướng về phía Nghiêu Sơn trong mây mù giăng lối kia quỳ bái. Nơi này sẽ là nhà của bọn họ, đời đời con cháu của bọn họ sẽ ở nơi này sinh sản phát triển, khai chi tán diệp, đem huyết mạch nhà mình truyền thừa xuống từng thế hệ.
Nghiêu Sơn lãnh địa rộng lớn như vậy, nhiều người trong bọn họ có thể đời này cũng không có cơ hội nhìn mọi phong cảnh sông núi của Nghiêu Sơn lãnh địa, nhưng trong con cháu của họ chung quy sẽ có Đại Vu xuất hiện, thậm chí sẽ có cường giả cấp Vu Vương, Vu Đế trưởng thành lên.
Bọn họ một ngày nào đó sẽ ngạo tiếu phong nguyệt, ở trên mảnh đất phì nhiêu này khắc tên của họ, lưu lại truyền thuyết vạn cổ bất diệt.
Bọn họ hôm nay đến nơi đây, bọn họ sẽ vượt mọi chông gai, thành lập quê hương. Bọn họ ở nơi này sinh con đẻ cái, sinh sản hậu đại. Bọn họ là một hạt giống, hôm nay bọn họ không có tiếng tăm gì ở nơi này cắm rễ sinh trưởng, tương lai con cháu bọn họ sẽ trở thành đại thụ che trời!
Rất nhiều lão nhân tâm huyết dâng trào, không hiểu sao rơi nước mắt.
Bọn họ tự phát hát lên tế ca cổ xưa hiến tế thiên địa thần linh, sông núi quỷ thần cùng tổ linh nhà mình, cầu phúc cho bộ tộc mới, cho Cơ Hạo lĩnh chủ này, khẩn cầu toàn bộ tồn tại có được linh tính trong thiên địa che chở một phương thủy thổ này an bình.
Nghiêu Sơn sơn mạch ở trong vô số dãy núi của Trung Lục thế giới không tính là hùng tráng, chủ mạch kéo dài chỉ vạn dặm, đỉnh cao nhất Nghiêu Sơn chỉ khoảng nghìn trượng.
Nhưng Nghiêu Sơn thủy thổ cực dày, trên dãy núi khắp nơi đều là kỳ hoa dị mộc, khắp cả có thể thấy được chi lan kỳ thảo. Thế núi cực kỳ nhu hòa, không thấy đá lởm chởm dốc đứng. Giữa núi non Nghiêu Sơn nhiều đầm sâu sông lớn, trong lòng đất linh mạch tụ tập, tùy ý có thể thấy được linh huyệt động phủ tàng phong tụ khí, Nghiêu Sơn to như vậy được thiên địa linh khí tẩm bổ màu mỡ phi thường.
Thủy thổ đầy đặn, tự có trân bảo thai nghén trong đó.
Phía đông Nghiêu Sơn sản xuất tinh kim, phía bắc có mỹ ngọc, phía tây nhiều đồng sắt, phía nam có các loại vu tinh, bảo thạch… các mạch khoáng. Những bảo bối đó số lượng dự trữ cực lớn, có thể xưng là khai thác không hết, dùng không cạn, vô luận rèn áo giáp, binh khí, hay nông cụ, khí giới, hoặc là dùng để tu luyện, giao dịch đều cực kỳ thích hợp.
Có những mạch khoáng tài nguyên đó, Cơ Hạo Nghiêu Sơn lĩnh tương lai phát triển, sẽ không cần phát sầu vì tài nguyên.
Phía bắc, phía tây, phía nam Nghiêu Sơn, đều là đồng bằng cùng đồ gò rộng lớn, bao trùm mảng lớn rừng rậm. Điểm xuyết vô số thảo nguyên bãi chăn thả vô cùng tốt, tài nguyên động thực vật dị thường phong phú. Nơi này nguồn nước tiện lợi, nơi nơi đều là doanh địa thật tốt, tùy ý chọn lựa một chỗ, đều là nơi tốt để an cư lạc nghiệp.
Phía đông Nghiêu Sơn, dãy núi sau khi chạy mấy ngàn dặm, cắm đầu chui vào một mảng nước lớn mênh mông.
Nơi này có một cái hồ lớn vô danh, diện tích lớn bằng bảy tám cái Nghiêu Sơn lĩnh cộng lại. Ở trên bản đồ Nghiêu Sơn lãnh địa Đế Thuấn sắc phong, cái hồ lớn vô danh diện tích cực lớn này cũng được quây hết vào trong Nghiêu Sơn lãnh địa.
Ở Trung Lục thế giới, thời điểm bộ lạc nhân tộc tính toán lãnh địa các nhà, chỉ tính diện tích đất liền. Cùng loại thuỷ vực thiên nhiên như vậy, thường thường đều đưa tặng kèm, không bị tính vào trong diện tích lãnh thổ. Cho nên cái hồ lớn này cũng thành lãnh địa tư nhân của Cơ Hạo, thứ mà hồ sản xuất được cũng đều là tài sản riêng của hắn.
Đế Thuấn từng phái thần tử cấp dưới bước đầu thăm dò đối với cái hồ lớn này, đó còn là chuyện của trăm năm trước, dựa theo kết quả khi đó thăm dò, trong hồ lớn này có mấy vạn loại thuỷ sản, ngư tôm cua cực kỳ béo, cá hồ lớn nhất dài trăm trượng, một con cá hồ cũng đủ một bộ lạc vạn người dùng ăn ba năm năm.
Trong hồ lớn còn sản xuất nhiều củ sen, củ ấu… hồ tiên, hàng năm sản xuất đủ nuôi sống ức vạn con dân.
Tương tự, nơi này còn ra sản xuất ngọc trai lớn. Tuy là ngọc trai nước ngọt, không mượt mà đẹp đẽ quý giá như hải châu đại dương Đông Hoang sản xuất, nhưng trong đó cũng không thiếu mặt hàng cực phẩm, đặt ở trên thị trường Bồ Phản cũng cực được hoan nghênh, cũng có thể làm một hạng tài nguyên của Nghiêu Sơn lĩnh.
Hơn nửa năm thời gian kế tiếp, Cơ Hạo bận tối tăm mặt mũi, bận đến vắt giò lên cổ, bận đến mức hắn ngay cả thời gian ăn cơm cũng không có.
Ngàn vạn con dân, ở dưới đề nghị phái quan cha mẹ của Thiếu Ti và Đế Thuấn, lại thương lượng với các lão nhân kinh nghiệm phong phú trong bộ tộc, Cơ Hạo lấy ngọn núi cao nhất Nghiêu Sơn làm trung tâm, định ra một thành, mười trại, trăm thôn.
Một thành, chính là Nghiêu Sơn thành, ở sườn nam ngọn núi cao nhất Nghiêu Sơn, lưng tựa núi lớn, mặt hướng sông lớn, thủy thổ màu mỡ, sản vật phong phú, xung quanh có ức vạn mẫu đất đai phì nhiêu có thể khai khẩn ruộng đất, càng có rừng rậm, đồng cỏ vờn quanh.
Quy hoạch Nghiêu Sơn thành diện tích rộng lớn, có thể cho trăm vạn con dân an cư lạc nghiệp, trong quy hoạch tường thành thuần kim loại cao tới trăm trượng phối hợp vu trận, có thể ngăn cản ba năm gã Vu Đế bình thường trực tiếp tiến công.
Con dân ở Nghiêu Sơn thành, là các nam nữ trẻ tuổi khỏe mạnh Cơ Hạo mua ở Bồ Phản, bọn họ hoàn toàn thuộc về Cơ Hạo, cũng là căn nguyên tộc nhân trực hệ của Cơ Hạo tương lai. Nghiêu Sơn lĩnh của Cơ Hạo muốn sinh sản lớn mạnh, phải nhờ vào bọn họ sinh con đẻ cái, sinh sản đời sau mới được.
Mười tòa thành trại, quy mô so với Nghiêu Sơn thành nhỏ hơn nhiều, nhưng cũng có thể để hai mươi vạn con dân ở.
Các thành trại đó dọc theo Nghiêu Sơn sơn mạch xếp thành chữ Nhất, đều ở chỗ tài nguyên phong phú, đất đai phì nhiêu, từ đông đến tây, giữa hai tòa thành trại xa nhất cách nhau hơn ngàn dặm, trên trăm cái thôn xóm lớn nhỏ phân bố trong lãnh thổ rộng lớn này.
Trên trăm thôn xóm có lớn có nhỏ, lớn dân cư hơn mười vạn, nhỏ cũng có mấy vạn người.
Những thôn xóm này đều đề cử ra trưởng lão đoàn chủ trì công việc thông thường, phân biệt đồn trú hơn một ngàn chiến sĩ tinh nhuệ ngăn cản dã thú xâm nhập, chống đỡ kẻ thù bên ngoài có thể tiến công.
Mà mười thành trại, mỗi thành trại đều đóng năm ngàn người, từng thành trại ít nhất cũng có hai trăm Đại Vu tọa trấn, đủ để chống đỡ nguy hiểm thông thường, tùy thời phối hợp các nơi thôn xóm tác chiến.
Về phần Nghiêu Sơn thành, quân đội chủ lực Cơ Hạo mua đóng quân ở trong một tòa vệ thành ngoài Nghiêu Sơn thành.
Mấy vạn Đại Vu thực lực hùng hậu, phối hợp đỉnh cấp giáp trụ Tu tộc sản xuất, cùng với Tự Văn Mệnh từ trong tồn kho của Vu Điện cố ý tiếp viện một lô quân giới loại lớn lực sát thương thật lớn, thực lực quân đội trực thuộc Cơ Hạo có thể xưng là mạnh mẽ.
Tiêu phí hơn nửa năm thời gian, Cơ Hạo rốt cuộc đem các nơi thành trại, thôn xóm tuyển chỉ, nhân tuyển trưởng lão hội các thành trại, thôn xóm, nhân tuyển thủ lĩnh chiến sĩ các thành trại, thôn xóm… các công việc bước đầu làm xong.
Trong quá trình này, trưởng lão hội đã tổ chức con dân bắt đầu khai khẩn ruộng đất, gieo trồng hoa màu và các loại thu hoạch khác, các con dân cũng bắt đầu ở trên bãi chăn nuôi chăn thả, xây dựng chuồng thú to nhỏ. Chờ Cơ Hạo đem những việc vặn đó xử lý xong, hoa mầu trên đất cũng đã thu gặt hai lần rạ rồi.
Chờ sau khi tất cả đều tiến vào quỹ đạo, Cơ Hạo không thể không đối mặt một vấn đề lớn:
Nghiêu Sơn thành, phải xây công sự.