[Dịch] Vu Thần Kỷ

Chương 605 : Thừa dịp loạn xâm nhập

Ngày đăng: 02:19 22/08/19

Huyền Vũ chiến xa, dốc hết cất giữ của kho bí mật của Vu Điện, đúc sáu chiếc trấn quốc trọng bảo.  Đầu rồng của chiến xa phun Vạn Chú Vu Lôi, uy lực có thể so với một đòn toàn lực của đỉnh phong cửu tinh Vu Đế, lực sát thương trực tiếp có thể xưng là khủng bố, khiến người ta khó chịu nhất, vẫn là vu lôi chất chứa ‘Vạn chú’ .  Không nhiều không ít, cả thảy một vạn loại Vu Điện vu chú ác độc nhất, vạn loại vu chú hòa hợp một đạo vu lôi, cho dù chưa bị vu lôi trực tiếp giết chết, cũng sẽ bị vu chú gắt gao dây dưa, cả đời khó có thể thoát khỏi.  Cơ Hạo cao giọng thét dài, Vạn Chú Vu Lôi hung hăng bổ vào trong hàng ngũ thánh linh dân bản xứ gấp gáp tụ tập, chợt nghe một tiếng vang trầm muộn không lớn không nhỏ truyền tới, hơn một ngàn thánh linh bị một tia sét này nổ hóa thành tro bụi. Vô số khí đen như rắn độc hung tàn, vặn vẹo hướng bốn phương tám hướng khuếch tán ra, ít nhất có hơn vạn thánh linh bị khí đen xâm nhập thân thể, động tác của bọn họ nhất thời trở nên vô cùng chậm chạp.  Những thánh linh thân hình như ánh sáng kia hào quang quanh thân ảm đạm.  Những thánh linh thân hình như lửa kia ánh lửa hầu như tắt.  Những thánh linh thân hình như nước kia biến thành toàn thân đen sì.  Nhìn qua, hơn vạn thánh linh dân bản xứ bị Vạn Chú Vu Lôi lan đến tất cả đều trở nên động tác vấp váp, ai cũng uể oải ở giữa không trung giãy dụa rống giận. Ba con Cùng Kỳ, một con Đào Ngột vui vẻ lao vào giữa những thánh linh động tác chậm chạp kia, há mồm muốn đem bọn họ nuốt vào, nhưng rất nhanh mấy con hung thú này đã thẹn quá hóa giận chật vật chạy trốn giống như gặp quỷ.  Bị Vạn Chú Vu Lôi ô nhiễm, những thánh linh này toàn thân tản mát ra tà sát khí đáng sợ, cho dù là Cùng Kỳ và Đào Ngột lấy tham lam trứ danh, bọn nó cũng không dám lây dính các thánh linh trúng nhiều vu chú như vậy.  “Nghiêu Bá uy vũ!” Rất xa, trên một chiếc chiến xa xương thú, một Vu Đế khoác trọng giáp màu máu, cầm trường kích, toàn thân sát khí ngút trời lớn tiếng quát: “Giết, giết. Giết, giết sạch tất cả mọi người, cướp đi mọi vật, mau!”  Khen Cơ Hạo một tiếng, trường kích trong tay vị Vu Đế này kéo theo cả mảng lớn hàn quang, vô số nhuệ khí quét ngang trăm dặm, đem một lại một thánh linh bị vu chú ô nhiễm đánh cho chia năm xẻ bảy.  Trải qua vài ngày quan sát, Cơ Hạo phát hiện, những kẻ gọi là thánh linh dân bản xứ kia, bọn họ tựa như là toàn bộ thân thể đều đã năng lượng hóa hơn phân nửa, hơn nữa thánh linh thực lực càng cường đại, xu thế năng lượng hóa của thân thể sẽ càng thêm nghiêm trọng.  Năng lượng hóa làm bọn họ có được các loại uy năng cường đại, nhưng năng lượng hóa cũng dẫn tới một khi có năng lượng loại khác xâm nhập thân thể bọn họ, giống như một giọt mực nhỏ vào vào trong một vại nước sạch, mực cùng nước trong lẫn vào nhau, làm bọn họ khó có thể thanh trừ bản thân, tạo thành thương tổn thật lớn đối với bọn họ.  Cho nên Vạn Chú Vu Lôi đánh xuống một tia sét, hơn vạn thánh linh dân bản xứ đều bị thương nặng. Vị Vu Đế Đào Ngột bộ kia thừa cơ ra tay, lực sát thương của trường kích cực lớn, trong chớp mắt mấy trăm thánh linh hầu như không hề phản kháng bị hắn nổ nát thân thể đánh cho hồn phi phách tán.  Nhưng những chiến sĩ hai tộc Đào Ngột, Cùng Kỳ gan to hơn trời lao vào đánh giết, vận may của bọn họ cũng dừng ở đây.  Nơi này là đại bản doanh của thánh linh dân bản xứ, là nơi bọn họ phòng bị nghiêm ngặt nhất. Tuy bị Kim Sát Liệt Không Trận đánh trở tay không kịp, tổn thất hơn hai ngàn thánh linh, nhưng thánh linh khác trú thủ chỗ này rất nhanh đã phản ứng lại.  Đại điện run nhè nhẹ một lần, trên không đại điện liền có một mảng cát bụi, một ngọn núi vàng, một quầng lửa, một khoảng nước trong, một cái cây to lặng yên hiện lên. Ngũ hành lực cơ bản nhất của thế giới này ngưng hiện ở trên không đại điện. Sau đó là một mảng ánh sáng cùng một mảng bóng tối đồng thời xuất hiện ở chính giữa ngũ hành lực.  Từng mảng lớn phù văn hiện lên từ trong không khí, hư không phạm vi ngàn dặm quanh đại điện bị triệt để giam cầm, thân thể chiến sĩ nhân tộc cùng hung cực ác đang chém giết khắp nơi chợt cứng đờ, ai cũng không thể động đậy nữa.  Không chỉ có các chiến sĩ cấp Vu Vương kia, ngay cả các Vu Đế ở trên chiến xa, cũng đều bị đại trận đại điện phóng ra giam cầm không thể động đậy.  “Đáng chết!” Cơ Hạo giận mắng một tiếng. Cùng Kỳ bộ, Đào Ngột bộ và Cơ Hạo không có giao tình gì, nhưng giữa đôi bên cũng không có thù hận gì. Không chỉ có thế, Cơ Hạo càng biết chiến sĩ Cùng Kỳ bộ và Đào Ngột bộ hiếu chiến như cuồng, từ trước tới nay trong chiến tranh với dị tộc ác quỷ, các chiến sĩ Tây Hoang đại lục này đều là người tích cực dẫn đầu.  Hành động xâm nhập thánh địa dân bản xứ của bọn họ thật sự quá lỗ mãng chút, nhưng cái này cũng có thể từ khía cạnh giám chứng dũng khí cùng dục – vọng chiến đấu của bọn họ.  “Phá – cho ta!” Nhìn các chiến sĩ hai tộc bị giam cầm không thể động đậy, Cơ Hạo khẽ cắn môi, vung tay đem một đạo phù uy lực lớn nhất Huyền Đô đạo nhân đưa tới lôi ra, vung tay hướng một tòa đại trận kia đánh tới.  Gần trăm thánh linh dân bản xứ quanh thân tản mát ra pháp lực dao động đáng sợ làm người ta hít thở không thông, ánh sáng mạnh trên người làm người ta không thể nhìn thẳng vừa lúc xuất hiện ở trong đại trận. Một thánh linh toàn thân vờn quanh ánh sáng chói lóa màu vàng, như một mặt trời nhỏ lơ lửng ở giữa không trung cười lạnh một tiếng đang muốn mở miệng, đạo phù Cơ Hạo đánh ra đã mang theo bốn mươi chín đạo cuồng lôi màu tím hung hăng đánh xuống.  Đạo phù này cũng là đại sư huynh của Vũ Dư đạo nhân tự tay chế tạo, uy lực quả thật khủng bố.  Tuy ở thế giới này chịu thiên địa lực áp chế, nhưng đạo phù này vẫn phát huy ra khoảng bảy thành lực sát thương.  Bốn mươi chín đạo cuồng lôi màu tím, mỗi một luồng đều to cả dặm, lôi quang như nước mang theo tiếng vang lớn khủng bố đánh giết xuống, gần trăm thánh linh dân bản xứ mạnh tới mức khiến người ta không thể nhìn thẳng kinh hô một tiếng, ai cũng như con thỏ bị dọa bỏ chạy tán loạn.  Nhưng nào còn kịp chạy trốn?  Cùng lúc đạo phù đánh ra, Cơ Hạo cắn chót lưỡi, một đạo tinh huyết phun đến trên Thiên Địa Pháp Ấn, cứng rắn dốc hết toàn lực kích phát uy năng của Thiên Địa Pháp Ấn. Thiên địa bốn phía chợt cứng ngắc, Cơ Hạo đem hư không phạm vi ngàn dặm ngưng trệ đại khái trong một phần mười nháy mắt.  Ở trong trong nháy mắt cực ngắn đó, Cơ Hạo cứng rắn đem hư không ngàn dặm triệt để phong cấm.  Cuồng lôi hạ xuống, gần trăm thánh linh dân bản xứ cực mạnh rú thảm, thân thể bị đánh thành mảnh vụn, mảng lớn ánh sáng chói lóa tan rã, gần trăm thánh linh có hơn một nửa trực tiếp bị cuồng lôi đánh tan thành mây khói, chỉ có năm sáu mươi quầng sáng ảm đạm đến cực điểm mang theo toàn thân lực lượng lôi điện sót lại lao ra, chật vật vô cùng chui đầu vào trong đại điện không thấy xuất hiện nữa.  Thiên Địa Pháp Ấn kịch liệt chấn động một cái, mấy thánh linh lúc bị thương nặng chạy trốn, hung hăng hướng Cơ Hạo bên này trừng mắt nhìn một cái.  Thân thể Cơ Hạo nhoáng lên một cái, nhanh chóng trốn vào Huyền Vũ chiến xa. Sau đó hắn nghe được một tiếng nổ vang, Huyền Vũ chiến xa kịch liệt chấn động, trên mai rùa dày nặng vô số ánh lửa vỡ toang, lấy lực phòng ngự của Huyền Vũ chiến xa thế mà cũng phát ra tiếng ‘ken két…’ khe khẽ, một đòn thẹn quá hóa giận của mấy thánh linh bị thương nặng kia thiếu chút nữa đã công phá phòng ngự của chiến xa.  Nổ vang một tiếng, trên không đại điện ngũ hành pháp tướng và một quầng sáng chói lóa, một mảng bóng tối tan rã ở trong lôi quang, chiến sĩ nhân tộc bị giam cầm đồng thời khôi phục năng lực hành động.  Trong cổ họng Cơ Hạo thấy hơi ngọt, một ngụm máu phun ra thật xa. Mạnh mẽ điều động Thiên Địa Pháp Ấn, lúc đám sinh linh kia chạy trốn nổ nát Thiên Địa Pháp Ấn phong cấm, việc này khiến Cơ Hạo cũng chịu sự cắn trả cường đại.  Hắn từ trong Huyền Vũ chiến xa thò ra nửa thân thể, hướng tới chiến sĩ Cùng Kỳ bộ, Đào Ngột bộ lớn tiếng quát: “Nơi này là hang ổ thánh địa của kẻ địch, rút!”  Chiến sĩ hai tộc cũng đã hiểu sự lợi hại, bọn họ tựa như cũng đã chuẩn bị lui lại vu trận, mỗi người hóa thân từng đạo canh kim nhuệ khí phóng lên cao cấp tốc chạy trốn.  Cơ Hạo thì khống chế Huyền Vũ chiến xa, ở trong một mảng hỗn loạn của thánh linh dân bản xứ kéo theo một mảng ánh sáng chói lóa, trong chớp mắt đã xâm nhập mi tâm Bàn Hi.