[Dịch] Vu Thần Kỷ

Chương 744 : Gia tộc báo thù

Ngày đăng: 02:22 22/08/19

Một canh giờ sau, Cơ Hạo đã ngồi ở trong thành bảo to lớn nhất của Nguyệt Hồ tiểu trấn.  Chủ nhân Nguyệt Hồ tiểu trấn, một trong các đại chấp chính quan của Diễn Nguyệt nhất mạch, ở Diễn Nguyệt nhất mạch quyền cao chức trọng Bà La Để bưng chén rượu bảo thạch màu tím điêu khắc thành, nhiệt tình hướng Cơ Hạo liên tục mời rượu.  “Đại nhân tôn quý, dùng vinh quang gia tộc ta thề, đây là một bình rượu ngon khó có được. Thật sự, thật sự rượu ngon mà.”  Rượu màu hổ phách tản mát ra mùi hoa quả nồng đậm, Cơ Hạo bưng chén rượu nhẹ nhàng lay, rượu treo ở trên mép chén, dinh dính giống như mật. Đèn đuốc sáng ngời chiếu rọi ở trên dịch rượu, tản mát ra quang huy giống như đá quý.  “Hưởng thụ ngoại vật, đối với ta không có bất cứ ý nghĩa gì.” Cơ Hạo buông chén rượu, hai tay chống ở trên bàn dài trước mặt dùng cả khối hắc ngọc làm thành, ánh mắt thâm thúy nhìn Bà La Để ngồi ở một đầu kia của bàn dài: “Ngươi tới thật sự nhanh, Bà La Để.”  Bà La Để thu liễm nụ cười, hắn buông chén rượu, dùng sức xoa nắn bàn tay, hung hăng mát xa ở trên mặt mình.  Hắn vốn nhiệt tình, cả người như tràn ngập sức sống chợt trở nên cực kỳ tiều tụy và mỏi mệt, hắn thở ra một hơi thật dài, bất đắc dĩ rên rỉ: “Đại nhân tôn quý, sau khi nhận được Khổ Sất truyền tin, ta đã dùng tốc độ nhanh nhất chạy về.”  Buông tay, Bà La Để cau mày nhìn Cơ Hạo, trầm giọng nói: “Ngài biết, muốn xây dựng lại Lương Chử thành, không tách rời được tri thức Diễn Nguyệt nhất mạch chúng ta. Toàn bộ bản vẽ quy hoạch Lương Chử thành, toàn bộ kết cấu trận pháp, tất cả, đều do Diễn Nguyệt nhất mạch chúng ta chưởng quản.”  “Rất nhiều đều là cơ mật.” Cơ Hạo thản nhiên bổ sung một câu.  “Không sai, rất nhiều đều là cơ mật.” Trong thanh âm mỏi mệt của Bà La Để lộ ra một tia kiêu ngạo: “Ví dụ như nói, kết cấu trong lòng đất Lương Chử thành, bao gồm hệ thống phòng ngự trong lòng đất, bao gồm các phòng ngự trận pháp trong lòng đất kết nối lẫn nhau, quy cách cùng hình thức trận pháp, tất cả đều là cơ mật.”  “Nhưng cái đó không quan hệ với ta.” Lời Cơ Hạo nói giống như thiết chùy băng lạnh, hung hăng đánh một đòn vào trên ngực Bà La Để, làm hắn nghẹn đến mức thật lâu không thở nổi: “Ta quan tâm là, Lương Chử thành bị phá hủy, tộc nhân của ta tử thương thảm trọng, ta có quyền trả thù.”  Mười ngón đặt ở trên bàn dài, đầu ngón tay khẽ búng mặt bàn, phát ra tiếng vang nặng nề ‘Thùng thùng’, trong đại sảnh tiếp khách nổi lên từng trận gió âm u thấu xương, mấy chục bộ áo giáp hạng nặng đứng sừng sững ở dưới vách tường đại sảnh để làm vật phẩm trang trí kịch liệt lay động lên, giáp trụ va chạm lẫn nhau phát ra tiếng vang chói tai ‘keng keng’.  Cửa chính đại sảnh đột nhiên bị phá vỡ, mấy chục tên hộ vệ của Bà La Để xông vào.  Những hộ vệ đó còn chưa mở miệng nói chuyện, Bà La Để đã đứng bật dậy, uy nghiêm nói: “Đi ra ngoài!”  Nhưng lời của Bà La Để vừa mới ra khỏi miệng, một đạo hàn khí đáng sợ từ trong lòng đất ùa lên, mấy chục chiến sĩ Già tộc thực lực cường hãn còn chưa phát ra chút thanh âm nào, băng sương màu trắng đã bao vây thân thể bọn hắn, hàn khí đáng sợ xâm nhập lục phủ ngũ tạng bọn hắn, đem bọn hắn phong ấn trong huyền băng thật dày.  Cơ Hạo giơ năm ngón tay phải, ngón tay như đao đang muốn vung ra, Bà La Để dang đôi tay lớn tiếng la lên: “A, a, đại nhân tôn quý, ta hiểu ngài muốn làm cái gì. Ta nghĩ, ta có thể giúp ngài.”  Năm ngón tay Cơ Hạo chậm rãi khép lại. Trong con ngươi của hắn lóng lánh ánh sáng điên cuồng, ánh sáng bảy màu như những cây kim lông trâu nhỏ bé, làm Bà La Để không dám đối diện với ánh mắt hắn.  Diễn Nguyệt nhất mạch là người bảo vệ tri thức của dị tộc, là người thừa kế tri thức của bọn hắn, dị tộc Diễn Nguyệt nhất mạch, vô luận là Ngu tộc, Già tộc hay Tu tộc, bọn hắn giống với học giả hơn, mà không phải chiến sĩ.  Cho dù là Già tộc của Diễn Nguyệt nhất mạch, bọn hắn nghiên cứu đối kỹ chiến thuật thậm chí vượt qua đồng bào Kháng Nguyệt nhất mạch, nhiều chiến kỹ cường đại không thể tưởng tượng đều là Già tộc Diễn Nguyệt nhất mạch nghiên cứu ra, nhưng sức chiến đấu thực tế của bọn hắn chỉ có thể dùng cặn bã để hình dung. Sức chiến đấu của bọn hắn ở trong toàn bộ tộc đàn Già tộc thuộc loại tồn tại tuyệt đối đội sổ.  Mà dị tộc Nguyên Nguyệt nhất mạch là đại pháp sư cường đại nhất, cường giả đỉnh cấp trong bọn hắn có được thực lực một mình diệt cả thành trì. Ở trong tổ chức quân đội dị tộc, đại pháp sư Nguyên Nguyệt nhất mạch là mũi nhọn chiến lực quan trọng nhất.  Đặc biệt khổ tu sĩ lưu lạc hoang dã của Nguyên Nguyệt nhất mạch, những gia hỏa cường đại này vì đột phá gông xiềng huyết mạch thiên phú đã tẩu hỏa nhập ma, không ai muốn trêu chọc bừa bãi vào bọn hắn.  Cho nên Bà La Để hô to gọi nhỏ, tội nghiệp nhìn Cơ Hạo.  Trong lòng Bà La Để biết rõ, lấy quân lực đáng thương hắn nắm giữ, Cơ Hạo có thể thoải mái diệt toàn bộ lãnh địa của hắn. Ai bảo sức chiến đấu của Diễn Nguyệt nhất mạch là đáng thương như thế, mà bọn điên Nguyên Nguyệt nhất mạch là cường đại như thế?  “Cút!” Cơ Hạo quát lớn một tiếng nặng nề, các hộ vệ bị đông lạnh thành khối băng bị một cơn gió dữ cuốn lên, ‘Thùng thùng thùng thùng’ lăn ra ngoài.  “Lương Chử thành bị phá hủy, ta không để trong lòng. Nhưng tộc nhân của ta tử thương thảm trọng… Ừm, rất nhiều phế vật chết rồi thì chết, ta cũng không quan tâm.” Cơ Hạo nhìn Bà La Để trên trán toát mồ hôi lạnh, lạnh lùng nói ra: “Nhưng mấy huyết duệ của ta, bọn họ đã xảy ra chuyện. Ta có quyền trả thù, ta cũng cần trả thù, Nguyên Nguyệt chí cao vô thượng ở trên, vì vinh quang gia tộc, vì vinh dự một mũi huyết mạch này của ta, ta phải trả thù.”  “Gia tộc báo thù, đương nhiên, ngài có quyền lực trả thù, ngài cũng có nghĩa vụ trả thù.”  Bà La Để đã tiếp nhận ý kiến của Cơ Hạo. Hắn vẻ mặt đau khổ, thấp thỏm nhìn Cơ Hạo: “Nhưng, đại nhân tôn kính ơi, công tác xây dựng lại Lương Chử thành đặt hết ở trên người chúng ta, hiện tại chúng ta thân có trọng trách, nếu ngài vận dụng bạo lực mà nói…”  Cơ Hạo ánh mắt thâm trầm nhìn Bà La Để: “Đây là nguyên nhân ngươi sốt ruột tới gặp ta? Ngươi không hy vọng ta động thủ ở Lương Chử thành?”  Bà La Để cúi đầu hành một lễ thật sâu về phía Cơ Hạo: “Cơ trí như ngài, hẳn là hiểu nỗi khổ của chúng ta. Mười hai vị chấp chính đại đế đã hạ tử lệnh cho chúng ta, chúng ta phải ở trong hai năm hoàn thành công tác xây dựng lại Lương Chử thành. Gia tộc báo thù là hành vi vô cùng thần thánh mà chính nghĩa, nhưng nếu ngài động thủ ở Lương Chử thành mà nói, chắc chắn sẽ ảnh hưởng tới việc xây dựng lại Lương Chử.”  Bà La Để thậm chí nói ra một số cơ mật không nên tiết lộ: “Ngài phải biết, chúng ta vừa mới hoàn thành ba thành công tác xây dựng lại kết cấu trong lòng đất Lương Chử thành, điều này đã hao phí của chúng ta hai tháng thời gian, nếu ngài…”  Cơ Hạo nheo mắt: “Tộc nhân Đế thị nhất tộc, bị giam giữ ở Lương Chử thành?”  Bà La Để dang hai tay, nhìn Cơ Hạo cười khổ nói: “Không sai, đại nhân tôn kính, qua một đoạn thời gian nữa, bọn họ sẽ bị coi như tế phẩm mà chém đầu.”  Cơ Hạo khẽ thở dài một tiếng: “Chém đầu, lại không phải chết ở trong tay ta, cái này đối với ta là một loại vũ nhục, tâm tình của ta không vui vẻ, ta sẽ không thể vượt qua ngọn núi cao vắt ngang trong lòng ta, ta sẽ không thấy được Nguyên Nguyệt lực cao hơn nữa.”  Cơ Hạo nhìn Bà La Để, rất lạnh lùng nói ra: “Ngươi đã đến đây, ngươi không muốn ta ra tay ở Lương Chử, như vậy, giúp ta nghĩ cách, ta phải khiến bọn ngu xuẩn Đế thị nhất tộc đó chết ở trong tay ta.”  Không đợi Bà La Để mở miệng, Cơ Hạo rát mãnh liệt nói: “Ngươi không làm được, ta sẽ hủy diệt lãnh địa của ngươi… Toàn bộ lãnh địa.”  Sắc mặt Bà La Để rất cổ quái, cổ quái giống như vừa mới bị người ta ép ăn hết mười cân phân bò.