Vũ Toái Hư Không

Chương 143 : Bá giả vô song

Ngày đăng: 23:54 19/04/20


Lời Trầm Côn nói rất thật, đúng là hắn không biết tại làm sao Lý Mục thuyết phục được…hắn vừa định hỏi, Lý Mục liền biến thành tiểu hài tử ngây ngốc!



- Ngươi không biết?



Ngọc tiên sinh sắc mặt trầm xuống.



Đại Cẩu Hùng Thanh Sơn và Hùng đường chủ giống nhau nghiêng đầu một nhìn:



- Vua vĩ đại của ta, chúng ta tôn kính ngài, tin tưởng ngài, ngài đừng lừa tình cảm của chúng ta a!



- Đừng nhìn ta như vậy, ta thật sự không biết!

Trầm Côn hướng về phía Ngọc tiên sinh, hai tay vung lên bộ dáng kiên quyết nói:



- Sư phụ, ta chỉ có thể nói cho người biết, lão sư phụ hòa thượng kia truyền cho ta một đoạn bí pháp, ta luyện tập, sau đó hàng ngày loại bỏ u mê, tâm hồn thanh tịnh, có trời mới biết đây là bí pháp gì!



Nguyên lai là bí pháp của vị thánh tăng kia, vậy ta không hỏi nữa!



Ngọc tiên sinh đẩy xe lăn đi ra, hắn cùng Trầm Côn sớm có thỏa thuận, không bàn luận chuyện tình về vị thánh tăng kia.



Trầm Côn lại hướng về phía Hùng đường chủ phất phất tay.



- Ta với ngươi đi Ngự Thú Sơn Trang, trên đường đi ta giải thích cho ngươi!



Hùng đường chủ hoan hô một tiếng, cực kỳ hứng thú đi chuẩn bị, hắn nhìn ra, chỉ cần bản nhân cùng Trầm Côn đi Ngự Thú Sơn Trang, vấn đề khác hết thẩy đều dễ bàn.



Giải quyết xong hai người, trước mặt Trầm Côn còn lại hai nữ nhân, Triệu Lạc Trần đoạt trước hỏi:



- Trầm Côn, ta mặc kệ bí pháp của thánh tăng là cái gì, cũng không hứng thú để ý tới ngươi cùng Lý Mục nguyên soái quan hệ như thế nào, ta chỉ hỏi ngươi, thánh tăng sự phụ đang ở đâu? Có chịu thu nhận ta làm đệ tử hay không?



- Cái này thì…



Trầm Côn do dự một chút, Triệu Lạc Trần lập tức đỏ mặt nói:



- Ngươi nếu nói cho ta biết tin tốt, ta, ta sẽ không truy cứu tội ngươi khinh bạc ta!



Khinh bạc!?



- Ông trời a, nữ nhân Cửu Châu đại lục thật là phong kiến, không phải chỉ là bế vài cái thôi sao?

Trầm Côn ai oán cúi đầu.



- Yên tâm, yên tâm, khi nào gặp lại sư phụ, ta nhất định sẽ nói tốt cho ngươi!



- Lạc Trần tạ ơn sư huynh!



Lạc Trần ngượng ngùng đổi giọng, lại hỏi:


Kha Tây cười cười, lập tức đi vào Đại Hoang Châu, Hắc bào nhân kia vẫn đi theo sau hắn, nhịp chân tựa hồ chưa bao giờ dừng lại.



- Đứng lại!



Ti Nam cản hắc bào nhân lại, cười lạnh nói:



- Nghĩa mẫu ta chỉ cho phép Kha Tây đi vào, ngươi, lưu lại!



Lời vừa nói ra, làm cho Kha Tây kinh ngạc.



- Ti Nam tiểu thư ngươi nói gì vậy? Ta một thân một mình đến đây, bên cạnh cũng không có người nào khác!



Nói xong quay đầu lại thì nhìn thấy Hắc y nhân, Kha Tây kinh hãi sau lưng chảy ra một tầng mồ hôi lạnh. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - https://truyenfull.vn



- Ngươi là ai, bắt đầu đi theo ta từ khi nào?



Thiên Cơ môn chủ có thể nói là đương kim đệ nhất phong thủy đại sư. Biến hóa thiên địa linh khí cũng không thoát khỏi ánh mắt của hắn, thế mà ngay cả một Hắc bào nhân theo sau hắn mấy trăm dặm đường, hắn lại không hề phát hiện ra!



- Kha Tây, người này không phải là bằng hữu của ngươi sao?



Ti Nam nhíu mày, phân phó:



- Người đâu, bắt tên này lại cho ta!



Hai đầu lão hổ Kim Hoàng Sắc từ hai bên trái phải đánh tới, hổ trảo sắc bén chụp thẳng đến trước mặt Hắc y nhân, nhưng khi sắp chạm đến Hắc y nhân, đông, đông hai đầu lão hổ này đột nhiên giữa không trung rớt xuống, run rẩy quỳ rạp trên mặt đất, tựa hồ khí thế của Hắc y nhân kia, so với Thú Tôn Lý Mục còn mạnh hơn rất nhiều!



Mà nhịp bước của hắc y nhân trước sau không có thay đổi nhịp điệu, đi qua hai đầu lão hổ tiến vào Đại Hoang Châu.



Không nói tiếng nào, liếc mắt một cái cũng không, tựa hồ trong mắt người này, mười vạn yêu thú bất quá chỉ là con giun dế, cát bụi bay, không đáng cho hắn phải tỏ vẻ.



Đáng sợ hơn chính là khi người này đi tới, yêu thú dọc bên đường đi ngã nhào, cũng giống như hai đầu lão hổ kia run rẩy đến lẩy bẩy, từ trên không quan sát, trên mặt đất một bóng người bước đi chậm rãi, mấy vạn yêu thú như gợn sóng ngã nhào, cảnh tượng thật li kì đặc sắc!



Người đến tột cùng là ai?



Ti Nam kinh hoàng phát hiện, Hắc y nhân đã rất nhanh đi tới phía nàng, nhưng là dũng khí, chí khí, quyết đoán của nàng, tất cả những lực lượng có thể làm cho nàng ngăn cản Hắc y nhân trong nháy mắt này tiêu thất!



Ở trước mặt người này, nàng chính là bộ dáng tiều tụy thần phục, không thể chiến, không muốn chiến, lại càng không dám chiến.



- Bá Giả Vô Song!



Tiếng cười Tố Tâm đột nhiên vang vọng khắp Đại Hoang Châu:



Hai mươi sau năm trước, Dương gia Thất Lang giết chủ nhân Phách Giả Vô Song, thần phục được Bá Giả Vô Song, từ đó Bá Giả tồn tại vĩnh viễn tại Dương gia…ngươi là nam nhân của Dương gia?