Vũ Toái Hư Không
Chương 165 : Hóa thân thành yêu thú
Ngày đăng: 23:54 19/04/20
- Hóa thân thành yêu thú, không thể phân biệt với yêu thú thật sự!
Thanh âm đề tỉnh của lão vào đến tai Trầm Côn, làm cặp mắt ti hí của hắn phát sáng, vào đến linh hồn hắn, làm cho Lý Mục ngu ngốc cũng phải mở mắt ra.
- Hóa thân yêu thú, cùng yêu thú không thể tách rời.
Lý Mục bùi ngùi thở dài:
- Có thể lĩnh ngộ đến bước này, Lý Cuồng Phong ngươi không hổ là con cháu của ta, khoảng cách đến đệ nhất luân hồi Vũ tông cũng không xa nữa.
Vương Kiêu đứng bên cũng mạnh mẽ mở to mắt:
- Lý Mục, ngươi nói hắn đã gần với Vũ Tông đệ nhất luân hồi?
- Không sai!
Lý Mục nghiêm mặt nói:
- Hắn sẽ nhanh chóng giúp Trầm Côn tiến xa, chỉ cảnh giới như chúng ta thì mới hiểu được Lý Cuồng Phong là kẻ duy nhất bây giờ đã tiếp cận Hỗn Độn vô tung!
- Hai vị lão huynh, Lý Cuồng Phong thật sự giỏi như vậy sao?
Nghe được đối thoại của hai cái Vũ Hồn, Trầm Côn cười híp cả mắt, lớn tiếng nói:
- Lý lão, mau dạy ta, cái gì gọi là không thể phân biệt với yêu thú!
- Đơn giản, ta sẽ lấy một ví dụ cho ngươi hiểu!
Lý Cuồng Phong hướng về phía ngoài sơn động tiêu sái vỗ tay một cái, một lát sau, một con thổ lang ung dung chạy đến.
- Nhìn thấy con thổ lang này chứ?
Lý Cuồng Phong vuốt ve trán con thổ lang nói:
- Nếu là quan điểm của "Ngự thú Tâm kinh", nếu ngươi muốn con thổ lang này chiến đấu vì ngươi, chỉ có cách trở thành bằng hữu của nó, dùng thân phận bằng hữu cầu nó giúp đỡ, nhưng lang dù sao cũng vẫn là lang, nó sao có thể vì một bằng hữu không cùng loại mà đánh đến mức sống chết được?
- Đương nhiên là không thể rồi!
Trầm Côn tựa hồ minh bạch cái gì.
- Cái này cũng là quan điểm của con người, con người chúng ta có thể vì người khác liều mạng, nhưng không có bất cứ người nào liều mạng vì một con sói, hay một con dê, nói đến cùng, không phải ta kỳ thị gì các loài khác, mà tất cả sinh vật đều vì đồng loại với mình mà thôi!
- Nói rất hay!
Lý Cuồng Phong lớn tiến nói:
- Đây chính là lý do phải làm được hóa thân yêu thú: nếu yêu thú chỉ tử chiến vì đồng tộc, như vậy ngươi liền hóa thân thành đồng tộc của nó là được!
Trầm Côn vẫn chỉ là Lục Nguyên hạ đoạn, không có khả năng một chiêu đánh ngã được Hồng Nguyên Vũ Tông, cho nên hắn khẽ kêu, hóa thành một con tuyết lang màu bạc, ở phụ cận vòng vây tìm cơ hội đánh lén.
Khi trời bắt đầu tối, Trầm Côn rút cục phát hiện ra sơ hở, hắn chạy một mạch vào giữa khu vực tập trung yêu thú của ngự thú sơn trang, lúc này Vũ Hồn Ngự thú Thiên Hoàng của hắn cũng đã thức tỉnh.
- Mỹ nữ, thế nào rồi?
Trầm Côn cọ cọ vào sau lưng một con mẫu lang, cái đuôi nhẹ nhàng vỗ vỗ vào mông con mẫu lang (éc) (hành động tao nhã). Hắn cười híp mắt dùng lang ngữ hỏi.
- Còn có thể thế nào, như cũ thôi, mỗi ngày đều vui vẻ ăn chơi.
Mẫu lang nghiêng đầu nhìn sang, đột nhiên phát hiện ra Trầm Côn Uyển Như Kiểu Nguyệt, một thân mao bì thánh khiết (da mịn màng, lông bóng loáng), ánh mắt nàng sói cái sáng rực lên:
- Ai u, anh chàng đẹp trai mới tới sao? Lại đây nào, chúng ta từ từ ngồi xuống tâm sự nhé!
Mẹ nó chứ!
Này mẫu lang không phải là nhìn trúng bần tăng chứ? Trầm Côn sau khi biến thân dáng vẻ quả thực khỏe đẹp, hắn đành phải kiên trì ngồi xổm bên cạnh mẫu lang.
- Tốt, mỹ nữ, có chuyện gì hay nói cho ta nghe một chút đi!
- Nào có chuyện gì hay! Từ sau cái kia Trầm Côn trốn đi, Hùng Tam Bảo cùng Lý Hồng Loan đều bị hạ độc, cho nên, chúng ta chỉ còn nghe chuyện về Hoàng Hành thôi!
Hóa ra mấy vị đầu lĩnh bị bắt, mỗi người bị đối xử khác nhau.
Đầu tiên là La Phóng Viễn, vì Hoàng Hành kiêng kị thực lực Vũ Quân, nên đã thả hắn ra, còn phụ thêm một lá thư nhận lỗi - đại khái nói bọn hắn không muốn là địch nhân của Vũ Quân, sau khi tìm thấy bảo vật trong lăng mộ, nhất định sẽ chia một phần cho Vũ Quân, thỉnh Vũ Quân không nên tức giận, vân vân…
Quan Lăng không có ai nâng đỡ, cũng chẳng có anh em họ nào mạnh cỡ truyền thuyết (???), nên được đối xử kém hẳn, hắn bị giam lỏng trong quân doanh, thủ hạ dưới quyền thì bị Hoàng Hành điều đi đàm phán với Tây Hán quốc.
Xui xẻo nhất là Vương Đạc, Hùng Tam Bảo cùng Lý Hồng Loan, bọn hắn không có chỗ dựa vững chắc, lại cũng không có tác dụng trong đàm phán, vì thế Hoài Tâm không chút khách khí, hạ độc bọn họ, buộc ba người thành những quân cảm tử tìm đường vào lăng mộ.
- Thế còn thủ hạ của Vương Đạc thì sao?
Trầm Côn lại hỏi:
- Ngươi có thấy một tên mập mạp sống mũi gãy, một con gấu chó nhỏ, một bạch y thiếu nữ vô cùng xinh đẹp không?
- Đặc biệt xinh đẹp? Nàng ta có xinh đẹp hơn ta không?
Mẫu lang ghen tuông lồng lộn hầm hừ:
- Ngươi nói mấy người này, ta đều đã gặp qua, bất quá tình huống của họ có chút đặc biệt, cái tên mập mạp vận khí tốt nhất, ngày hôm qua Tây Sơn động đất, hắn bỏ chạy đến chỗ cống ngầm rồi không thấy đâu nữa (cái này đúng tác phong của A Phúc rồi). Chính là bạch y nữ tử cùng con gấu chó tiểu suất ca, ngươi không cần nghĩ đến bọn hắn nữa, bọn hắn sẽ nhanh chóng biến thành tử thi thôi!