Vũ Toái Hư Không

Chương 169 : Nữ nhân, nữ nhân, nữ nhân, nam nhân!

Ngày đăng: 23:54 19/04/20


- Wa, mặt trời chiều nay thật là tròn.

- Tối hôm qua ta được ăn sủi cảo với hành phi.

- Ô kìa, chỗ kia một con thỏ đang nhảy nhót, nó có tám cái chân.

- Có một hòn đá nặng tám cân.

Dưới bóng tối, ngồi trên một ngọn núi bên cạnh quân doanh. Trầm Côn toàn thân xích loã, ôm một thanh đại đao nghiêng đầu nhìn ánh trăng. Mà A La chỉ khoác một tấm lụa mỏng, cúi đầu nhìn con kiến đang bò trên mặt đất. Hai người dựa lưng vào nhau, tựa như đang nói chuyện phiếm. Nhưng mà nội dung không liên quan gì đến nhau, nói thế này đến cả ông trời nghe cũng không hiểu.

Trên một ngọn núi cách đó không xa, đại cẩu hùng Long Thanh Sơn đang bước đi thong thả, lắc lư đôi chân, đắc ý khoanh tay ngân nga:

- Quan quan thư cưu.

Tại hà chi châu.

Yểu điệu thục nữ.

Quân tử hảo cầu.

(Biên: Câu này không dịch chắc nam nhi nào cũng hiểu có chú thích ở cuối).

Giống như là lần đầu gặp mặt, Trầm Côn đã quen với tên ngốc này rồi. Hắn ngước nhìn trăng sao một hồi, nói nhảm vài câu, sau đó phụng phịu hỏi:

- A La tiên sinh, toàn bộ ba vạn quân sĩ đã thuộc về chúng ta, nên làm như thế nào cho thỏa đáng?

- Trong việc quân, không nói quá hai chữ, thưởng - phạt.

A La cũng đã quen với bộ dáng của hắn. Sắc mặt nghiêm nghị nói:

- Nghe lệnh thì thưởng, bất tuân thì phạt. Như vậy, ba vạn đại quân toàn bộ sẽ biến thành lực lượng thực sự của chúa thượng, toàn bộ nằm trong tay chúa thượng.

- Nói phải lắm.

Khi thảo luận quân quốc đại sự, liên quan đến vận mệnh của Cửu Châu đại lục, Trầm Côn đặc biệt nghiêm túc. Tiếp tục nói:

- Nhưng thưởng phạt có thể theo pháp tắc, cũng có thể phải độ lượng. Thỉnh tiên sinh tiếp tục chỉ bảo.

- Trong binh gia, quân pháp không ngoài quốc pháp, không ngoài nhân tình.

A La nghiêm mặt nói:

- Cho nên, trong chế độ quân pháp, chỉ có duy nhất hai chữ, hợp pháp và hợp tình.

- Ha ha ha.

Trầm Côn chống nạnh, cười to:

- Nghe lời nói của tiên sinh còn hơn đọc sách mười năm. Ha ha ha, ta gặp được tiên sinh như cá gặp nước. Cửu Châu có hi vọng quật khởi rồi.

- Chúa thượng quá khen.

- Không phải. Những lời ta nói đều là chân tình.

- Chúa thượng.

- Tiên sinh.

- Ngươi nói bậy bạ như thế có mệt không?

- Không còn biện pháp nào. Thật xấu hổ, chỉ có thể nói chuyện tào lao.

- Vậy… Thương lượng một chút?

- Đúng vậy, thương lượng một chút.

- Chuyện vừa rồi… Chưa có phát sinh?

- Vừa rồi phát sinh chuyện gì sao?
Ngụ mị tư phục.

Du tai! Du tai! Triển chuyển phản trắc.

Sâm si hạnh thái. Tả hữu thái chi.

Yểu điệu thục nữ. Cầm sắt hữu chi.

Sâm si hạnh thái. Tả hữu mạo chi.

Yểu điệu thục nữ. Chung cổ lạc chi.

DỊCH NGHĨA:

Quan thư

Chim thư cưu kêu quan quan. Trên cồn sông Hoàng Hà.

Người con gái dịu hiền. Đẹp đôi cùng quân tử. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.

Rau hạnh cọng ngắn dài. Vớt theo dòng tả hữu.

Người con gái dịu hiền. Thức ngủ ta cầu mong.

Cầu mong không được gặp. Ngày đêm ta nhớ trông.

Dằng dặc, nhờ dằng dặc. Trăn trở ngủ không yên.

Rau hạnh cọng ngắn dài. Hái theo dòng tả hữu.

Người con gái dịu hiền. Ta kết thân với nàng trong tiếng đàn cầm, đàn sắt.

Rau hạnh cọng ngắn dài. Vớt theo dòng tả hữu.

Người con gái dịu hiền. Ta đánh tiếng chuông tiếng trống để làm vui lòng nàng.

Tản Đà dịch

Thư cưu cất tiếng quan quan

Hòa cùng sóng vỗ vọng vang đôi bờ

Dịu dàng thục nữ đào thơ

Sánh cùng quân tử duyên tơ mặn mà.

Ngắn dài rau hạnh gần xa

Với tay vớt lấy cũng là khó mong

Cầu mong thức lại chờ trông

Cầu mong chi lại khó lòng gặp nhau.

Ngày đêm dằng dặc cơn sầu

Ngày đêm trằn trọc rầu rầu sớm khuya

Hái về, rau hạnh hái về

Cùng nàng thục nữ duyên thề sắt son

Ước duyên cầm sắt vuông tròn