Vũ Toái Hư Không

Chương 199 : Bắc Đẩu thương

Ngày đăng: 23:55 19/04/20


- Hai vị lão... Lão tiền bối, đừng nhìn ta như vậy chứ.

Trầm Côn cười hì hì ngồi xổm xuống.

- Ta chưa bao giờ có lỗi với hai vị, chi bằng ngồi xuống, mọi người cùng thương lượng làm cách nào để phát tài được không?

Lưỡng đại truyền thuyết, một người cười lạnh, một người cười quái dị, đều đang tràn đầy hứng thú nhìn chằm chằm Trầm Côn, không ai lên tiếng trước.

- Hai vị, hai vị phải nói gì đi chứ. Nếu còn không lên tiếng thì ta đi trước đó...

Nói xong, Trầm Côn thu lại hài cốt của Thích Ca Bồ Đề, nhưng mà một bàn tay trắng trẻo đã từ sau đầu với tới, đặt lên thi thể của Thích Ca Bồ Đề. Trầm Côn ngẩng đầu nhìn một cái, khuôn mặt yêu dị đó của Luyện Xích Hào chính đang ở sau lưng mình, chép chép cười nói:

- Đừng vội, ngươi phá hủy toàn bộ kế hoạch của ta và Ca Thư Ứng Long, phải bồi thường chút gì đó để bọn ta hả giận, không phải sao?

- Xem lão huynh nói kìa, ta đâu có phá hỏng kế hoạch của các vị đâu?

Lời tuy như vậy, thế nhưng trong lòng Trầm Côn thì biết rõ.

Ca Thư Ứng Long, Luyện Xích Hào, lưỡng đại truyền thuyết giả mạo làm lính quèn, theo đại đội nhân mã đi vào mộ tổ Vương gia, trong chuyện này khẳng định là có ẩn dấu một kế hoạch lớn. Mà Trầm Côn mang tới thi thể của Thích Ca Bồ Đề, chẳng khác nào làm kế hoạch này trở thành công toi, không đi theo trình tự bình thường mà tự nhiên bị phơi bày.

Cười nhạt một tiếng quái dị, yêu thú đại quân từ phía sau Luyện Xích Hào từ trên trời giáng xuống, đem Trầm Côn vây lại.

Cấm vệ huyết kỵ của Ca Thư Ứng Long cũng mang theo khói bụi cuồn cuộn phong tỏa tất cả các con đường. Nhìn thấy cảnh này, Huyền Khổ có lòng hộ pháp muốn chạy tới giúp đỡ Trầm Côn, nhưng hắn mới vừa nhấc chân, Ca Thư Tình và Bạch Tiên Nhi liền liên thủ đánh hắn ngã nhào, rồi trói gô lại, ném ở phía sau quân đội.

***!

Bên trái là yêu thú đại quân, bên phải là cấm vệ huyết kỵ, lưỡng đại truyền thuyết ở ngay trước mắt lặng lẽ nhìn hầm hầm, điều này làm cho Trầm Côn sợ hại tận đáy lòng, bất chấp khó khăn nói:

- Các lão huynh, cho dù các vị muốn trả thù ta, cũng phải nói cho ta biết vì sao chứ hả? Cho dù chết, các vị cũng phải để một tiểu bối như ta biết vì sao mình chết, như vậy mới là phong thái của Cửu Châu truyền thuyết!

- Được, cho ngươi chết một cách rõ ràng.

Luyện Xích Hào con mắt lưu chuyển, nhìn Bạch Tiên Nhi.

- Tiên nhi, ngươi nói cho hắn biết, ta và Ca Thư Ứng Long tới để làm gì?

- Tuân lệnh.

Bạch Tiên Nhi cười tủm tỉm vỗ vào mặt Trầm Côn.

- Tiểu sư đệ của ta à, ngươi cũng đừng oán tỷ tỷ. Thật ra, tỷ tỷ mấy hôm trước không nói thật với ngươi... Tỷ tỷ và Ca Thư Tình tới nơi này, một nửa nguyên nhân là vì tìm kiếm Phục Hoạt thạch, nửa còn lại là vì bảo vệ sư phụ ta và Ca Thư đại nguyên soái, tới mật đàm với Thích Ca Bồ Đề.

- Mật đàm?

Trầm Côn cười gượng nói:

- Tam đại truyền thuyết bí mật mở hội nghị, việc họ muốn nghiên cứu khẳng định không bình thường nhỉ?

- Đương nhiên rồi.

Bạch Tiên Nhi cười duyên một tiếng, giải thích kỹ càng tỉ mỉ vì sao lưỡng đại truyền thuyết lại xuất hiện ở đây.

- Ngày Thần diệt năm ngoái, sư phụ ta bị một kẻ thần bí đánh lén, bị nội thương rất nặng... Ngươi biết đấy, Nam Lâm khổ ngục là nơi tụ tập Cửu Châu trọng phạm, cùng hung cực ác dạng nào cũng có. Ngục chủ bị thương, nhất định sẽ khiến tù nhân bạo động, gây nguy hiểm cho các quốc gia ở Cửu Châu...
Luyện Xích Hào trầm ngâm một lúc, ngưng trọng nói:

- Chẳng lẽ Thích Ca Bồ Đề muốn nói cho chúng ta biết, hung thủ…Là cùng một người?

- Điều này sao có thể?

Ca Thư Ứng Long lắc đầu nói:

- Vào ngày Thần diệt, ta ở Vân Mông, ngươi ở Nam Lâm, Thích Ca Bồ Đề thì ở Đại Bồ Đề tự tận phương Tây. Chúng ta cách nhau vạn lý, hung thủ sao có khả năng là cùng một người Phóng nhãn Cửu Châu, không ai có thể trong vòng một đêm vượt vạn dặm mà đả thương tam đại truyền thuyết.

Thực sự không thể ư?

Không biết vì sao, lúc Ca Thư Ứng Long phản bác, Trầm Côn bỗng nhiên nghĩ tới Hắc kỵ sĩ... Trong vòng một đêm, vượt vạn dặm, giết toàn bộ cường thú trong cảnh nội Đại Triệu. Chí ít thì Hắc kỵ sĩ cũng có bản lĩnh trong vòng một đêm đả thương ba người cách nhau vạn lý mà?

Cho dù Hắc kỵ sĩ làm không được, nhưng... So với hắn còn mạnh hơn...Bắc Đẩu Thiên Xu, có thể làm được không?

Chớ quên, tên của Hắc kỵ sĩ là Bắc Đẩu Thiên Quyền, trong tinh tượng học, địa vị và thực lực đều kém xa Bắc Đẩu đệ nhất tinh - Bắc Đẩu Thiên Xu.

Dường như muốn xác minh ý nghĩ của Trầm Côn. Ca Thư Ứng Long tỉ mỉ quan sát vết thương, đột nhiên lại phát hiện một điểm chung.

- Luyện Xích Hào, ngươi nhìn vết thương của chúng ta mà xem, hình như... Không, khẳng định là một loại kiếm pháp, hơn nữa kiếm đầu tiên còn đâm vào vị trí Bắc Đẩu Thiên Xu sau đó mới lan ra tạo thành Bắc Đẩu Thất Tinh... Bắc Đẩu Thiên Xu chính là điểm mấu chốt của vết thương.

Lúc này Huyền Khổ đang bị bắt làm tù binh thất thanh nói.

- Đúng rồi, sư huynh ta trước khi viên tịch, thường nhìn tinh không cảm thán, còn nói cái gì mà…Thiên Xu, chẳng lẽ là Thiên Xu tinh hạ phàm, mới có bản lĩnh nhường này?

- Thích Ca Bồ Đề trước khi chết, đặc biệt nhắc qua Bắc Đẩu Thiên Xu?

Luyện Xích Hào thần sắc biến đổi, cười lạnh nói:

- Vậy thì sẽ không sai đâu. Kẻ đả thương chúng ta là cùng một người... Bắc Đẩu Thiên Xu.

- Không sai, chính là Bắc Đẩu Thiên Xu.

Ca Thư Ứng Long vui sướng cười to.

- Ha ha, cuối cùng cũng có manh mối về hung thủ. Tình nhi, con lập tức gửi thư về quốc nội, bảo bọn chúng điều tra một người có quan hệ với Bắc Đầu Thiên Xu.

Bọn họ đều vội vàng truyền lệnh. Còn Trầm Côn lúc này thì...

Trầm Côn đã mê mẩn rồi.

Bắc Đẩu Thiên Xu… Không phải là Cửu Châu Trầm Côn sao?

Ông trời ơi!

Một kẻ bất lực từ đầu đến chân, lại có thể trong một đêm vượt vạn dặm mà đả thương tam đại truyền thuyết sao?