Vũ Toái Hư Không

Chương 283 : Điên Đảo Chúng Sinh, người và quỷ đều bị khuynh đảo

Ngày đăng: 23:56 19/04/20


Chính vào những ngày này, lúc Trầm Côn đang học tập ca vũ, Nguyên Quân ở trong thành hoạt động khắp nơi.

Theo lời Nguyên Quân, việc nàng ta bị Cơ Na làm nhục trước mặt mọi người được truyền đi khắp nơi chính là cơ hội tốt để lợi dụng việc mọi người đồng tình mà chủ động kết giao bằng hữu. Nhưng vừa rồi, lúc Nguyên Quân đi thăm hỏi một người bạn trong giới diễn xướng, đột nhiên cảm thấy người ngứa ngáy vô cùng, nhất là khuôn mặt, dường như bị mấy vạn con kiến bò qua.

Không ổn!

Nàng lập tức liền liên tưởng đến lúc tiệc rượu, Cơ Na đã hất vào mặt mình một bầu rượu cùng một lô tàn hương, đằng sau chuyện này khẳng định ẩn dấu điều gì đó.

Trong lúc được đưa trở vê, Nguyên Quân đã tạm thời mời mấy vị danh y, sau khi xem qua, bọn họ đã xác định được Nguyên Quân trúng phải một loại độc dược tên là "Băng Cơ Ngọc Cốt". Tên như ý nghĩa, loại độc này có thể làm cho da thịt đóng băng thối rữa, xương cốt cũng trở nên yếu và dễ gãy như ngọc bích, chỉ cần có chút vận động mạnh, xương cốt toàn thân sẽ nát bấy mà chết!

- Cơ Na, con khốn nhà ngươi! - Vội vội vàng vàng khiêng Nguyên Quân vào trong trướng bồng, Y Y bắt đầu chửi ầm lên.

Nguyên Quân lúc này đã bị người ta dùng vải bố trắng bao bọc toàn thân, nàng suy yếu nói:

- Không phải Cơ Na ác độc, mà là chúng ta quá sơ suất rồi! Ta thật không ngờ, Cơ Na luôn luôn điêu ngoa tùy hứng, những tưởng là không có đầu óc, lại có thể giả điên mà âm thầm hạ độc trên mặt ta.

- Ta đi tìm nó tính sổ! - Y Y liền muốn xông ra ngoài.

- Quay lại ... ! - Nguyên Quân thở dốc nói:

- Loại chuyện như hạ độc này, chỉ cần không bị vạch trần trước mặt mọi người, liền không thể tìm ra bằng chứng, Cơ Na chắc chắn sẽ không thừa nhận. Ta trong khoảng thời gian ngắn là vô pháp lên đài biểu diễn rồi, việc diễn xuất, đành, đành nhờ ngươi và Trầm Côn thôi!

- Tiểu thư, người đến nông nỗi này rồi, còn lo diễn xuất gì nữa? Chúng ta nhanh đi tìm danh y, bảo vệ tính mạng của người mới là quan trọng nhất!

Y Y sắp phát khóc, vừa nghe lời của nàng, mấy danh y hai bên trái phải đều đỏ mặt, bọn họ mặc dù kiểm tra ra lai lịch của độc dược, nhưng Băng Cơ Ngọc Cốt chính là một trong những loại độc dược mạnh nhất mà Hoàng Kim huyết tộc nghiên cứu chế tạo ra, nhìn khắp thành Xuất Vân này cũng không thể tìm ra ai có thể giải độc.

- Nha đầu ngốc, ngươi còn không rõ tính toán nhỏ của Cơ Na sao? - Nguyên Quân giãy dụa ngồi dậy. - Ngươi nhìn bộ dạng của ta, nhìn rõ ràng, sau đó lại nghiêm túc trả lời ta một câu, diễn xuất có phải ngừng hay không?

Nàng vừa ngồi lên, vải bó trên người rơi xuống, tất cả mọi người nhịn không được kinh hô một tiếng. Tóc Nguyên Quân vốn màu đen, nhưng sau khi trúng độc, tóc nàng biến thành màu xám bẩn thỉu, giống như tàn hương lâu ngày, mà mặt nàng cũng vì độc dược mà nứt nẻ, chỗ xanh chỗ tím, trên sống mũi còn loét một lỗ lớn. Mọi người thực sự không đành lòng nhìn thêm, Nguyên Quân xinh đẹp tựa thiên tiên, trong khoảng khắc liền biến thành một con lệ quỷ dữ tợn.

- Nhìn rõ ràng rồi chứ? - Nguyên Quân cười khổ nói - Độc dược của Cơ Na không phải muốn giết ta, mà là muốn đi dung nhan của ta. Diễn viên là dựa vào khuôn mặt kiếm ăn, dung mạo của ta bị hủy, danh tiếng tích lũy mười năm cũng không sẽ không còn tồn tại nữa, khán giả sẽ không còn để ý tới ta, đám cường hào ác bá cũng sẽ không mời ta diễn xuất nữa. Ài, chỉ cần ngày mai ta không có xuất hiện trên sân khấu, Cơ Na sẽ nhân cơ hội kích động khán giả, xông tới hậu trường xem bộ dạng của ta, chỉ cần một cái liếc mắt, tâm huyết mười năm của ta hoàn toàn bị hủy hoại. Kế sách bây giờ...

Nguyên Quân thở hổn hển được người ta đỡ nằm xuống rồi nói tiếp :

- Kế sách bây giờ, chỉ có ngươi mang mặt nạ mỏng, giả làm ta lên sân khấu biểu diễn...
Ả ta tàn bạo nói:

- Bản công chúa muốn đích thân bắt lỗi hắn, tự mình đuổi hắn khỏi sân khấu!

Cùng lúc đó trong hậu trường.

Y Y chiếu cố Nguyên Quân cả đêm, tính mạng của Nguyên Quân giữ lại được, nàng cũng mệt mỏi đến nỗi hai mắt sưng húp, nhìn từ xa giống như một con thỏ mắt đỏ.

- Này, tên mắt híp kia! - Y Y uể oải dựa vào ghế hóa trang hỏi Trầm Côn hoá trang bên cạnh - Tối hôm qua luyện tập thế nào, có lòng tin chinh phục mười mấy vạn khán giả bên ngoài chứ?

- Mười mấy vạn? Khán giả ít thế thôi à?

Trầm Côn vừa hoá trang, vừa cúi đầu lật xem bản ghi chép sân khấu, cũng không ngẩng đầu lên mà cười cười.

- Này, ngươi có phải bị dọa đến choáng vàng rồi không, ngay cả số lượng khán giả cũng không nhớ được? - Y Y lo lắng nói - Sân khấu là do gia tộc Công Thâu dựng, tổng cộng có một vạn ba nghìn một chỗ ngồi, có bốn nhà mái bằng có thể chứa mười vạn người, đây là bố cục sân khấu cơ bản nhất, ngươi phải nhớ kỹ nha!

- Tiểu thư, ngươi hiểu lầm ý của ta rồi!

Trầm Côn vươn một ngón tay, lắc lắc.

u

- Ý của ta là: trong mắt ta, khán giả không chỉ là mười một vạn ba nghìn người, hôm nay, đất này, biển này, hồ này, núi này, vạn vật sinh linh này, tất cả đề là khán giả của ta, một khi âm nhạc tới cực hạn thì có thể cảm hóa cả thế giới.

- Ơ … - Y Y ngây dại, âm nhạc tới cực hạn, cảm hoá cả thế giới, lời này là do Trầm Côn nói ra sao?

Nàng đột nhiên ngẩng đầu, chỉ thấy Trầm Côn đã đứng lên, một tay tùy ý thưởng thức cổ kiếm, tay kia ngả ngớn vuốt ria mép, mắt lưu chuyển, lại có một cỗ tao nhã hào phóng say lòng người, còn có một chút tà khí phong lưu khiến người ta yêu quý.

Điên Đảo Chúng Sinh, đã vận sức chờ phát động rồi.