Vũ Toái Hư Không

Chương 305 : Mọi sự giải quyết

Ngày đăng: 23:56 19/04/20


- Ai! - Trầm Côn bất đắc dĩ thờ dài, sau đó làm bộ như vô cùng khó khăn mới có thể mở miệng:

- Lão huynh, chúng ta quen biết đã lâu cũng được coi như là bằng hữu chứ?

- Tổng đốc đại nhân coi ta là bằng hữu, thật sự là quá coi trọng tiểu nhân.

- Đừng nói lời khách sáo, ở trong này ngươi chính là lão ca của ta, ta là huynh đệ của ngươi. - Trầm Côn phất phất tay, nói tiếp:

- Lão ca, ngươi là người bắc Cửu Châu, bị Hoàng Kim Huyết Tộc cưỡng ép tới đây đúng không?

- À…

Phùng sư phụ có chút lưỡng lự, dù sao Trầm Côn cũng là Hoàng Kim đại thần, hắn không thể nói Hoàng Kim Huyết Tộc là người xấu được. Bất quá nhìn nét mặt thành khẩn của Trầm Côn hắn vẫn uyển chuyển nói:

- Nếu không có cái công trình này thì ta đã ở nhà bồi tiếp lão bà. Ha ha trước khi ta đi nàng vừa mới sinh cho ta một nhi tử.

- Ai a, chúc mừng lão huynh - Trầm Côn gật gật đầu.

- Đáng tiếc a, lão huynh chỉ sợ sẽ không còn được gặp lại lão bà cùng hài tử của mình.

- Đại nhân?

Phùng sư phụ hoảng sợ quỳ xuống, một gã quan lớn của Hoàng Kim Huyết Tộc nói với hắn là hắn sẽ không còn được gặp lại lão bà cùng hài tử của mình, không phải có ý là muốn giết hắn sao? Hắn vội vàng cầu xin.

- Đại nhân tha mạng, ta chỉ là một gã đúc sư, chưa bao giờ đắc tội với ai a.

- Lão huynh không phải ta muốn giết ngươi a.

Trầm Côn lắc đầu tiếc nuối nhìn Phùng sư phụ.
- Hoan hô!

Những nhóm nam nữ hưng phấn hoan hô, ngay cả cha mẹ, chú bác, tỷ muội, thậm chí cả ông nội, bà nội, đám thiếu nhi chưa trưởng thành cũng nhịn không được chạy ra khỏi nhà, nhanh chóng đi đến diễn tràng. Trong đám đông cuồng nhiệt này, dưới Đại điểu Thiên không màu vàng , Đông Ca đứng ở vị trí thủ lĩnh , theo sau là mấy trăm vị quan lớn, trừ bỏ đám tướng lĩnh phòng ngự, thì các đại nhân vật của Hoàng Kim Huyết Tộc cơ hồ toàn bộ đã ở đây. Các đại nhân vật đều đã đến biểu diễn tràng, khiến cho ở Đoạt Nhật Lâu chỉ còn lại đám thợ thủ công, còn có một đám khách nhân ánh mắt khác lạ. Tỷ như Yến Nan Quy. Một tòa thiên điện nho nhỏ trong điện, Yến Nan Quy khó khăn quỳ xuống, trước mặt là một điện thờ khắp nơi đầy hắc vụ, bên người hắn là Phương thiên Họa Kích từng uy chấn thiên hạ.

- Yến Nan Quy - Từ trong trường kích bỗng nhiên truyền ra một thanh âm bất mãn.

- Đông Ca đã đi tới chỗ Nguyên Quân, ngươi không đi sao?

- Ngươi muốn đi sao? - Yến Nan Quy vất vả quỳ lạy điện thờ, cũng không quay lại mỉm cười nói.

- Không sai - Trường kích xúc động nói:

- Hai ngày đến phá Đông Hoàng, Đông Ca chính là một trong những người cực mạnh hiện thời, trường kích ta vì chém giết những cường giả này mà sinh ra.

- Ôn hầu a, trường kích của ngươi, muốn chúng ta đi gặp Đông Ca thánh nhân nhưng trí tuệ của ta nói cho ta biết, chúng ta nhất định phải ở tại chỗ này, chờ đợi một hồi, lúc sau mới càng thêm phấn khích.

Yến Nan Quy chỉ vào trán của mình.

- Không tin ngươi cứ đi xem một chút, Huyền Dận động tĩnh? Dương Vô Tuyệt động tĩnh? Thiên hạ như bàn cờ, ai cũng muốn dành thắng lợi, ngươi không thể chỉ làm quân cờ, ngươi phải là người đánh cờ, ngươi muốn xem bàn cờ trên vương kỳ, chân chính có thực lực xoay chuyển thiên hạ, mấy người kia bất động, chúng ta cũng bất động.

- Hừ

Trường kích nặng nề hừ một tiếng, khi hắn sinh ra đã cưỡi ngựa tung hoành, trong trăm vạn đại quân lấy đầu tướng giặc, tính khí vô cùng khẳng khái, chưa bao giờ nghĩ đến những âm mưu quỷ kế.