Vũ Toái Hư Không

Chương 316 : Vũ hồn kỳ diệu

Ngày đăng: 23:56 19/04/20


Sau đại chiến, Xuất Vân thành tan hoang. Binh lính Hoàng Kim dọn dẹp trên đường, thi thể đồng tộc thì vây lại đại táng mà thi thể của Thiên Minh thì bị chúng lặng lẽ làm đông lạnh, chuẩn bị như là một nguyên liệu cho Hoàng Kim thịnh yến. Ăn sống những thi thể quân địch mới có thể làm nguôi lòng những Hoàng Kim Huyết tộc đã mất!

Trầm Côn lòng nóng như lửa đốt, kéo Nguyên Quân, mở Sí Thiên Song Dực, sau nửa canh giờ liền về tới nơi.

Vốn hắn muốn lập tức tìm kiếm A La, nhưng vừa tiến vào cổng thành thì thấy một tướng lãnh không tính là quen, nhưng nhất định phải chào hỏi Cơ Nhược Vũ.

- Các người từ chỗ nào ra vậy?

Cơ Nhược Vũ cũng đang muốn vào thành, gặp Trầm Côn cùng Nguyên Quân trở về, mặt lạnh lùng mắng mỏ Trầm Côn:

- Nay Đoạt Nhật Lâu không biết tung tích, ngươi thân là tổng đốc sư, lại vô trách nhiệm như thế!

- Ai da, xem mỹ nữ nói kìa, ta là một hồng nguyên vũ tông, coi như ở lại Đoạt Nhật Lâu cũng có tác dụng gì!

Trầm Côn híp mắt nói láo:

- Vừa rồi thấy quân địch giết tới đây, ta liền nghĩ tới ngũ Dương gia ở đoàn biểu diễn, ngươi cũng biết ta xuất thân từ đoàn biểu diễn, cùng ngũ gia có quan hệ không tệ. Vậy ta không tìm đến chỗ ngũ gia thì đi đâu đây?

- Người trốn ở đoàn biểu diễn?

- Đúng! Không tin ngươi có thể hỏi Nguyên Quân tiểu thư!

Nguyên Quân tiếp lời:

- Cơ tướng quân, nói ra cũng thật xấu hổ. Tối hôm qua, Đông Ca thánh nhân ở chỗ đoàn biểu diễn bị tập kích, ta thật không có tiền đồ, bị ngất đi.

- Đã biết, không cần giải thích!

Tối hôm qua, Y Y giả mạo Nguyên Quân, khi cuộc chiến nổ ra sẽ giả vờ hôn mê. Đây chính là Đông Ca tận mắt nhìn thấy, cho nên không ai có thể tưởng tượng được chiến tướng đeo mặt nạ thú kia là Nguyên Quân!

Nguyên Quân biết không tránh khỏi liên quan, liền tiếp tục làm chứng cho Trầm Côn, làm cho một chút nghi ngờ của Cơ Nhược Vũ tan biến.

- Nếu còn sống trở về, lập tức cùng ta đi gặp thánh nhân, Đông Ca thánh nhân đang ở chỗ này!

- Ai, mỹ nữ, ta còn muốn tìm mấy vị bằng hữu.

- Ít nói lời vô ích đi, bây giờ đã muộn, cẩn thận cái đầu của ngươi!

Nắm chặt tay Trầm Côn, Nhược Vũ cùng đội nhân mã chạy như bay về hành cung của công chúa..

Sau trận đại chiến, chỉ có chỗ này tạm coi là sạch sẽ một chút.
- Hung thủ xuống tay rất độc ác, cũng rất cẩn thận, ngay cả đầu Cơ Na cũng không buông tha. Nhưng mà hắn không biết từ sau khi tổ tiên Ba Hách bị Mặc Ly phân thây, các hồn sư của Hoàng Kim Huyết tộc đã tiến hành cải tiến Thiên Ý Vô Phùng của Ba gia, chỉ cần có đầy đủ hài cốt, đầu không tổn hại, thành viên trực hệ của Ba gia có thể chết đi sống lại.

- Mà Cơ Na lại có Thiên Ý Vô Phùng, vũ hồn cảnh giới cao nhất của Ba gia!

Đông Ca cười nói:

- Coi như khung xương không hoàn chỉnh, đầu có bị người ta đập nát, chỉ cần có máu tươi giống nhau làm vật dẫn, nàng có thể tự mình chữa trị thân thể, một lần nữa sống lại!

@#$$%%^!

Cặp mắt Trầm Côn đảo nhanh, muốn tìm cớ chạy. Cơ Na tận mắt thấy Trầm Côn xuống tay với mình, nàng sống lại, Trầm Côn liền không có chỗ chôn! Nhưng mà không đợi hắn ra tới cửa, thi thể Cơ Na đã chữa trị xong rồi, nhất là mắt lại khôi phục giống như trước khi chết, chằm chằm nhìn hắn!

- Trầm đại tế tửu, ngươi đứng lại cho ta!

Nhìn vào cặp mắt của Cơ Na, Đông Ca thất thần một chút rồi nhìn lạnh lùng chằm chằm vào Trầm Côn.

- Ánh mắt là bộ phận kỳ diệu nhất, dù chết cũng sẽ đem những hình ảnh cuối cùng lưu lại, Ngươi hình Cơ Na xem, tại sao trên đồng tử nàng lại có hình ảnh của ngươi, tại sao trong mắt nàng có sự khó tin lẫn bi phẫn?

- Là ngươi giết công chúa Cơ Na!?

Nhóm quan lớn Hoàng Kim đột nhiên lạnh lùng cười rộ lên, tiểu bạch kiểm, vốn là chúng ta muốn thu thập ngươi sau, kết quả đưa đến chuyện này.

- Trầm tế tửu!

Công Thâu Huyền là người đầu tiên đứng dậy, oán độc nhìn Trầm Côn.

Trước có mối hận giết con, sau có mối hận bị đẩy ra khỏi vị trí ở Đoạt Nhật lâu, hôm nay nếu Công Thâu Huyền không giết chết Trầm Côn liền thẹn với danh của Công Thâu!

Sau lưng Công Thâu Huyền, quan lớn Hoàng Kim từng bước ép sát, quây Trầm Cô trong một vòng nhỏ.

Chỉ có thể liều mạng!

Trầm Côn vỗ thắt lưng của mình, Bất Sắc lập tức biến thành áo giáp hộ thân. Nhưng đúng vào lúc này, từ chỗ Cơ Na truyền đến một tiếng thở dài lãnh đạm:

- Đông Ca gia gia, các người làm gì vậy? Khi dễ đại tết tửu của ta sao?