Vũ Toái Hư Không

Chương 332 : Tâm tư của Triệu Lạc Trần

Ngày đăng: 23:57 19/04/20


Một trăm ngày sau, Trầm Côn mượn phương thức Vũ hồn ly thể của Hồn Kinh, khiến cho bảy vía của mình rời khỏi cơ thể, trực tiếp đối mặt với sự dày vò của băng và hỏa.

Tùy theo thăng cấp truyền thuyết Vũ hoàng!

Còn có sáu mươi lăm ngày?

Sáu mươi lăm ngày cuối cùng Trầm Côn không biết cảnh giới võ thánh phải tu luyện thế nào, có điều dựa theo con đường luyện lên võ thánh, hắn đem ba hồn của mình cũng thả ra bên ngoài cơ thể, nhận sự khảo nghiệm của băng và hỏa.

Thật đáng tiếc, hắn cũng không thăng cấp nhưng thực lực của hắn cũng ổn định ở truyền thuyết vũ hoàng!

Tiếp tục như vậy dưới sự khảo nghiệm của băng và hỏa, âm dương võ ý của hắn cũng hoàn thành xong thay đổi, từ ý niệm mơ hồ tiến hóa thành chiêu thức thực chất Kinh Hồng Tam Kiếm!

Danh xưng của chiêu thức kia cũng là Trầm Côn nhớ lại lúc hắn ở Thiếu Lâm Tự bán đĩa lậu, trong phim có một chiêu thức cũng lấy ý tưởng từ băng và hỏa như hắn, vì thế hắn không chút do dự ... Băng hỏa cửu trọng thiên!

Chỉ một cái tên này mà Trầm Côn trộm cười mười mấy ngày, ở Cửu Châu đại lục chỉ sợ không ai có thể hiểu được một ý nghĩa khác của cái tên này?

Càng khiến hắn vui vẻ chính là thực lực tăng, Hồn kinh cũng thăng cấp.

"Hồn Kinh" tầng thứ bảy – Liệt Tự Chân Ngôn . Nguồn truyện: Truyện FULL

Đây là một loại sức mạnh có thể giải trừ trói buộc, có thể khiến người khác tự do.

Hình tượng một chút, dùng cách nói của Cổ Nguyệt Hà lão huynh, có thể ví như giám ngục trưởng khoan dung, cảm thấy phạm nhân nào biểu hiện tốt, có thể cho hắn ra tù trước hạn ...

Cũng chính là rời khỏi thân thể Trầm Côn, đi làm một vũ hồn lưu lạc!

Nếu phối hợp cùng đệ ngũ trọng, khống chế thân hình lực lượng ... Trầm Côn đã hiểu rõ, tầng thứ bảy cùng tầng thứ năm là phóng thích vũ hồn linh hồn, tiếp tục cho bọn họ một thân hình, khiến cho bọn họ trở thành lại người một lần nữa!

Mẹ kiếp!

Bần tăng có thể khiến linh hồn một lần nữa biến thành người sống a!

Đến giờ với cấp bậc võ đạo, Hồn Kinh lực lượng, chiêu thức ý niệm toàn bộ Trầm Côn đã đạt chuẩn Võ hoàng đỉnh!

Nhưng trải qua trận chiến ở Phù Đồ Tháp, tự thể nghiệm sự lợi hại của Phách Giả Vô Song, Trầm Côn cũng hiểu rằng cường giả chân chính quyết đấu, chỉ nhờ Vũ hồn ... nếu như hắn năm đó có một vũ hồn không kém hơn Dương Vô Mệnh, cũng đã không bị hắn đánh đến phải ngủ đông trốn chui trốn dũi trong ba năm qua ...

Đúng vậy, "Hồn kinh" thất trọng, mình cũng phải tìm thêm một Vũ hồn mới !

Vũ hồn thứ bảy !

Ví như ... Huyết Sắc Ánh Sơn Hà cũng tạm được !

Lúc Trầm Côn khôi phục lại thì đoàn xe của hai cha con Triệu gia đã đi vào Thu Diệp Thành, tổng bộ Thiên Minh, gần Thiên Cung.
- Triệu Lạc Trần tiểu thư là hòn ngọc quý trên tay Trầm gia chúng ta, năm trước Trầm Phù Đồ lão gia đã tuyên bố với cả đại lục, thu Lạc Trần tiểu thư làm con gái nuôi... Cho nên ngươi hiểu chưa? Đó không phải là một quận chúa mà là tiểu công chúa của Trầm gia chúng ta!

- Ai u, Triệu tiểu thư thành em kết nghĩa của Trầm Côn thành chủ? Tốt, tốt!

Trầm Côn nở nụ cười vui vẻ.

- Đừng giả vờ với ta, ngươi không phải người ngốc, nghe hiểu ý ta chứ?

Trầm Phương đột nhiên xốc áo Trầm Côn, đẩy hắn dựa vào tường, mắng:

- Tiểu tử, ngươi chỉ là một thợ rèn, tiền không có, thân phận cũng không, cần danh tiếng thì không danh tiếng, đừng mơ tưởng đến công chúa nhà ta!

Rút một thanh dao găm, kề trên cổ Trầm Côn:

- Nhớ lấy, nếu để ta còn nhìn thấy ngươi xuất hiện bên người công chúa, ta sẽ cắt đứt họng của ngươi.

Nói xong rút lại dao găm, mắt trừng lên nhìn Trầm Côn .

- Tiểu tử, nên nói thì ngươi cũng nghe rõ, mau cút đi cho ta, cút khỏi đội ngũ của Trầm gia chúng ta.

Trầm Côn nhìn kỹ một lượt Trầm Phương rồi đột nhiên thở dài.

Hắn đã nhận ra Trầm phương yêu thầm Triệu Lạc trần, vừa nhìn mình và Triệu Lạc Trần thân cận với nhau liền ghen tị, nên mới đuổi mình khỏi đội ngũ Trầm gia...

Người trẻ tuổi, chuyện này có là gì!

Có điều, uy hiếp bần tăng là ngươi đã sai rồi! Trầm Côn cười tủm tỉm nói:

- Lão huynh, ngươi muốn đuổi ta đi sao? Ta là đại đầu lĩnh nhà ngươi mời đến, ngươi dựa vào gì đuổi ta?

Hắn sờ sờ cằm:

- Nếu muốn đuổi ta đi, ít nhất cũng phải nói ra lý do khiến ta sợ hãi phải đi?

- Cần lý do sao?

Trầm Phương lại xốc áo Trầm Côn, trừng mắt quát:

- Nói cho ngươi biết, thiếu gia xuất thân từ chi chính Trầm gia, Trầm Phù Đồ là ông chủ trẻ của ta, Mông Trùng đại tướng quân Vô Ma Nhai là sư phụ ta! Lý do này đã đủ chưa?