Vũ Toái Hư Không

Chương 335 : Không thể không tranh

Ngày đăng: 23:57 19/04/20


- Lão huynh, ta đang đợi ngươi trả lời đây!

Đối với sự kinh ngạc của Thượng tướng, Trầm Côn cũng không trách hắn. Nhớ năm đó Trầm Côn lần đầu tiên nghe được việc hắc kỵ sĩ chớp mắt đi nghìn dặm chém giết yêu thú như chém dưa, trong lòng rung động không thể ít hơn so với Thượng tướng. Có điều sau khi thăng cấp võ hoàng, lực lượng của hắn gia tăng, thực lực đề cao, tâm tính cũng trở nên khác trước.

Không phải là đi xa nghìn dặm, xử lý một gã lam nguyên vũ tông thôi sao?

Lúc bị Dương Vô Mệnh đánh chết, Sí Thiên song dực cũng không bị mất đi, mở ra Sí Thiên song dực, một canh giờ là có thể bay hai vòng Hà Độ Khẩu – Thu Diệp thành .

Đối thủ La Hàn này cũng vậy, ba năm trước Trầm Côn chỉ có nước ngưỡng mộ hắn, nhưng sau ba năm, La Hàn trong mắt hắn thực sự sơ hở khắp nơi, bằng vào hai cánh tuyệt nhanh, một đao đánh bất ngờ sau lưng liền chém rụng đầu hắn, còn những cao thủ khác bên cạnh La Hàn … Trầm Côn nhanh đến mức mắt thường của bọn họ còn không thể phát hiện!

Vấn đề duy nhất chính là Thượng tướng đã nói dối, Hà Độ Khẩu còn có Cơ Nhược Vũ cùng mấy chục vạn hoàng kim kỵ binh đóng quân, có điều Trầm Côn cũng không quá để ý, Cơ Nhược Vũ bất quá chỉ mới hoàn thành một lần vũ tông luân hồi, còn chưa luân hồi tới tử nguyên vũ tông, Băng hỏa cửu trọng thiên một chiêu là có thể tiễn nàng tới U minh địa phủ.

Đương nhiên, có thể đơn giản một chút thì Trầm Côn tuyệt sẽ không muốn tốn sức lực, cuối cùng hắn chọn cách xử lý mấy gã đầu mục lập uy rồi lộ ra tín vật của A Phúc … Cơ Nhược Vũ mấy năm nay bị Quang Minh Hoàng hành hạ đến sợ, nhìn thấy tín vật liền trực tiếp xoay người muốn đi, Trầm Côn cũng cười híp mắt thoải mái rút lui.

- Lão huynh, năm phút rồi, ngươi không phải bỗng dưng biến câm đấy chứ ?

Trầm Côn bất đắc dĩ vuốt vuốt cái đầu bóng của mình.

- A, vâng , vâng, hảo hán lợi hại, tiểu nhân thật sự là không biết nên nói cái gì.

Sắc mặt Thượng tướng có chút không giống với trước, một canh giờ một nghìn dặm đường, chém giết Hoàng kim La Hàn rồi về, Tiêu Khinh Hoàng còn sống cùng lắm cũng chỉ bằng vậy mà thôi. Vẻ mặt khiêm cung cúi đầu nói:

- Hảo hán, nếu lấy được đầu La Hàn rồi, vậy ba ngày sau, ta sẽ mang hảo hán đi gặp Tiêu Khinh Hoàng!

- Ba ngày ? - Trầm Côn có chút không hài lòng, hắn hy vọng có thể lập tức nhìn thấy Bạch Khởi, Thượng tướng vội vàng giải thích:

- Hảo hán, ta cũng muốn mang ngươi đi luôn bây giờ nhưng pho tượng ấy bị Thanh Vũ thiên quân đặt trong Linh Lung cung ngầm dưới mặt đất, chung quanh đều là mê cung do chính Thanh Vũ thiên quân tạo ra. Chỉ có ba ngày sau, ta được cử đi bảo vệ Linh Lung cung mới có cơ hội mang hảo hán ngươi vào được!

- Vậy được rồi, đợi ngươi ba ngày!

Trầm Côn gật gật đầu, thuận tay lột sạch hổ phù, yêu bài toàn bộ những gì có thể chứng minh thân phận trong người Thượng tướng ra hết, cười cười bước đi:

- Đầu người lưu cho ngươi, ngươi bảo quản nó cho tốt. Ba ngày sau, ta ở cửa sau Thiên cung chờ ngươi!

- Hảo hán, ngươi lấy mấy thứ kia làm gì?

Thượng tướng vội vàng nói:

- Không có hổ phù, ta lấy cái gì chỉ huy quân đội. Nguồn: https://truyenfull.vn
- Đại nhân, Huyền Hồ biết người sợ … Có điều vì trăm vạn tướng sĩ, người không thể không làm hoàng đế a!

Gia Cát Huyền Hồ hăng hái, từng đạo mật lệnh truyền ra ngoài như nước chảy. Sau ba năm, thủ hạ A Phúc cũng đã trở thành nhân vật quan trọng của Cửu Châu.



Đi từ kho hàng ra, Trầm Côn cười híp mắt đến tận Thiên Cung.

Đi vào cửa sau, hắn đang muốn trèo tường nhảy vào bỗng nhiên thấy một gã lính Thiên Minh, ở góc rẽ đang lén lút ngoắc hắn.

- Lão huynh, có chuyện gì sao?

Trầm Côn cười hì hì đi tới.

- Huynh đệ là chiến tướng Trầm gia?

Gã lính này nhìn thấy Trầm Côn cùng Bắc Địa vương cùng nhau vào thành, hơn nữa còn nói nói cười cười với nhau nên coi Trầm Côn trở thành thành viên Trầm gia. Đợi Trầm Côn gật đầu rồi hắn nhỏ giọng nói:

- Ta xuất thân là hải quân, dưới trướng Quang Minh Hoàng đại nhân … Huynh đệ, đừng đi hành cung, Trầm gia các ngươi gặp phiền phức lớn, nhanh chóng đi Cận Thiên đại điện hoặc là đi tìm Gia Cát Huyền Hồ đại nhân cầu cứu!

- Phiền toái?

Trầm Côn lặng đi một lúc:

- Không phải là một tên Yến Thành tới khiêu chiến sao?

- Nếu chỉ có Yến Thành thì đã tốt!

Gã lính dậm chân nói:

- Vừa rồi, Bắc Địa vương ra tay làm bị thương Yến Thành, Yến Nan Quy vì ngại thể diện nên không thể không khiêu chiến Bắc Địa vương. Vừa thấy Yến Nan Quy ra tay, Thanh Vũ thiên quân, yêu thú Ti Nam cùng nhau khiêu chiến Trầm gia các ngươi, bây giờ là ba nhà vây công các ngươi một nhà, nếu không nghĩ biện pháp, chiến đội Trầm gia các ngươi sẽ không thể về được!

Ba nhà cùng đánh một nhà bần tăng? Ánh mắt Trầm Côn híp lại, một tia sáng lạnh chợt lóe lên.