Vũ Toái Hư Không

Chương 35 : A La (2)

Ngày đăng: 23:53 19/04/20


- Ôi... Ôi...

Tay bảo vệ kinh hãi nhìn trường kiếm đang kề trên cổ họng mình, lại nhìn nhìn bằng hữu bên cạnh, đầu đột nhiên gục xuống, thở ra một hơi cuối cùng.

-G iết....giết người rồi!

- Có người giết bảo tiêu của Bách Bảo Trai, là bảo tiêu của Bách Bảo Trai, hoàng thất bảo tiêu đó!

- Đi nhanh lên, Bách Bảo Trai muốn trả thù, đừng để bị ngộ thương!

Đường lớn lập tức bị náo động, người đi đường trên phố xông ào ào vào những ngõ nhỏ, người bán hàng thì vứt bỏ hàng hóa, ngay cả Trầm Côn đang ở quán trà Hạp Qua Tử, chỉ trong nháy mắt đã thấy hoàn toàn vắng vẻ...

- Đại thiếu gia, chạy mau!

A Phúc vẻ mặt lo lắng nhắc nhở:

- Nha đầu kia quả thực là kẻ điên, nàng lại dám giết người ở Bách Bảo Trai!

- Không vội, không vội!

Trầm Côn cực kỳ hứng thú nhìn ngoại hương nhân, không hề di chuyển.

- Trời ơi đại thiếu gia, ngài không lo lắng sao!

A Phúc xoay người bỏ chạy:

- Đại thiếu gia, ngươi không đi. Nhưng ta phải đi, đừng trách ta không nói cho ngươi biết, Bách Bảo Trai lập tức sẽ phái cao thủ ra trả thù nha đầu kia, đến lúc cục diện xảy ra sẽ là Vũ tông đại chiến, ngài sẽ bị ngộ thương mất!

Vũ tông đại chiến?

Hắc hắc, vậy càng không thể đi rồi!

Bần tăng tới nơi này chính là để quảng cáo. Vũ tông đại chiến? không phải là cơ hội quảng cáo tốt nhất sao?

Trầm Côn làm ra bộ dạng sợ hãi, cúi đầu quên cả chạy trốn...

Ba, ba!

Khung cảnh đang yên tĩnh một cách tuyệt đối, bỗng dưng lão bản tiểu điếm bỗng nhiên đứng lên, lạnh lùng vỗ tay.

- Một kiếm rất gọn gàng, xuống tay tàn nhẫn, tiểu thư, ngươi cũng là cao thủ sử dụng kiếm nhiều năm đó!

Lão bản chậm rãi lui về phía sau:

- Nhưng mà ngươi dám giết người ở Bách Bảo Trai, vậy cũng đừng trách bọn ta không khách khí! Hiện tại ngươi có hai lựa chọn, thứ nhất, tự sát tạ tội, chúng ta sẽ làm cho ngươi một lễ tang mở mày mở mặt; thứ hai, chờ ở chỗ này, chúng ta không phải là đối thủ của ngươi, nhưng cao thủ Bách Bảo Trai sẽ lập tức tới!

Ngoại hương nhân lạnh lùng nhìn lão bản, nàng không hề để ý đến hai lựa chọn mà lão bản nhắc đến, lập tức đi về phía đầu phố.

- Đứng lại, ta chỉ có thể cấp cho ngươi hai lựa chọn!
Người lạ kia đá cái quầy, nhặt Phi Tuyết kiếm lên nhìn, sau đó lại cắm ở trước mặt lão chưởng quầy:

- Cái này cũng xứng gọi là thần binh lợi khí? Không phải cái này!

- Đúng vậy, đúng vậy...

Lão chưởng quầy vội vàng nghĩ nghĩ:

- Đúng rồi, mặt phải trong tủ treo quần áo còn có một chuôi đại đao, tên là Tàn Sát thần đao, là bảo bối lưu truyền từ trong hoàng cung tới!

- Cũng không cái đó!

Người này cầm lấy đại đao nhìn nhìn, tùy tay vứt bỏ:

- Ta muốn thần binh lợi khí, có linh khí tận trời, ở phía xa năm mươi bước vẫn có thể cảm ứng được sự tồn tại của nó! Ngươi không cần phải giả vờ với ta, bằng không, trường kiếm của ta sẽ không khách khí đối với ngươi!

- Sao? Cái này cũng không phải?

Lão chưởng quầy hoảng sợ nhìn trường kiếm của người này, cắn răng nói:

- Được, ta sẽ trả bất cứ giá nào, chỉ cần ngươi không làm hại ta, ta cho ngươi biết, trong mật thất dưới quầy, bên trong có một con cơ quan thú do Mặc gia chế tạo, đây chính là trấn điếm chi bảo của ta!

- Cơ quan thú?

Người này nhìn vào trong mật thất, trong nhất thời ngữ khí trở nên lạnh như băng:

- Ngươi còn đang gạt ta? Cơ quan thú này mặc dù không tệ, nhưng cũng chỉ là Bạch Nguyên binh khí bình thường, ta muốn chính là thần binh linh khí tận trời, ít nhất cũng là Hoàng Nguyên trung đoạn uy lực! Không, hẳn là so với Hoàng Nguyên trung đoạn phải mạnh hơn!

- Tiểu thư, ta...ta thật sự không có mà!

Lão chưởng quầy bị hù đến mức đái cả ra quần

- Không biết điều, vậy tự ta tìm!

Người lạ kia đi một vòng trong tiểu điếm, rồi bỗng nhiên lật đổ một cái quầy, trịnh trọng nhặt lên một tờ linh phù ở trong một góc tối:

- Nguyên lai ở trong này, buồn cười, ngươi lại đem thần binh lợi khí cấp này đặt ở một góc rách nát nhất trong quầy?

- Ngươi....ngươi nói đây là thần binh lợi khí?

Lão chưởng quầy nhận ra, thứ người lạ kia lấy đi đúng là tấm linh phù của Trầm Côn, hắn thất thanh nói:

- Tiểu thư, đây là giấy trùi đít mà, trên mặt chỉ tùy tiện vẽ ra vài nét!