Vũ Toái Hư Không

Chương 373 : Trung hồn bất diệt

Ngày đăng: 23:57 19/04/20


- Nha đầu ngốc này ...

Trầm Côn đứng nhìn chỗ Cơ Na biến mất hơn nửa phút không nói gì. Lúc sau, hắn đột nhiên bừng tỉnh, Cơ Na chỉ bỏ qua thân thể Thiên Y, cũng không phải là linh hồn bị hủy, nếu nàng đã hết lòng hết nghĩa như thế, mình phải bảo vệ linh hồn, để cho nàng có hi vọng sống lại.

Hắn vội khởi động lực lượng của "Hồn Kinh", nhưng vừa bắt đầu đã liền trợn trừng mắt ...

Chết tiệt!!!

Lúc nãy hắn đã khiến U Minh Hồn Phủ tan chảy thành nước, muốn khôi phục lại cũng phải hơn nửa ngày, bây giờ hắn còn chưa vận dụng được lực lượng của "Hồn Kinh".

Thậm chí hắn còn không thể tiến vào thế giới linh hồn!

Đang lúc hắn trơ mắt nhìn Cơ Na tan thành mây khói, di chứng của việc U Minh Hồn Phủ bị tan rã cũng bộc phát, Trầm Côn mặt mũi tối sầm rồi ngất đi.

Ba võ hồn Vương Kiêu, Mặc Ly, Bạch Khởi nhìn nhau một lát, bọn họ đều tồn tại dựa vào Trầm Côn, giờ cũng không có biện pháp gì cả.

Lúc Trầm Côn tỉnh lại, hắn đã thấy mình nằm trong buồng điều khiển của Đoạt Nhật Lâu.

Trước khi đi đến U Vân Châu, Trầm Côn đã cho Đoạt Nhật Lâu biến hóa thành một toà pháo đài rồi đem giấu vào trong dãy núi lớn bên ngoài U Vân Châu. Lúc này, Mặc Ly đã trở lại, nàng tự mình điều khiển Đoạt Nhật Lâu biến nó thành một cỗ máy đào đất lặng lẽ tiềm hành sâu xuống lòng đất mấy trăm thước.

- A La thế nào rồi?

Sau khi mở mắt, Trầm Côn liền hỏi:

- U Minh Hồn Phủ của ngươi đã được chữa trị hơn một nửa, tuy A La bị thương nặng còn chưa tỉnh lại nhưng linh hồn nàng cũng đã được bảo vệ.

Vương Kiêu ở bên cạnh nói:

- Chờ ngươi tìm được thân thể của nàng hoặc chế tạo ra một khối thân thể mới, nàng liền có thể hồi sinh.

Lúc này, Trầm Côn mới hoàn toàn yên lòng:

- Cơ Na đâu, nàng đã ...

- Ngươi ngất đi, những võ hồn chúng ta liền cảm thấy thực lực giảm xuống, tuy nhiên, nhìn thấy Cơ Na quyết liệt như vậy ... - Mặc Ly đang ở trên ghế điều khiển thở dài một cái - Nha đầu kia thế mà cũng có vài phần chân tình, coi như cái chết của nàng cũng có ý nghĩa đi!

Cơ Na đúng là đã chết thật rồi ...

Trầm Côn trầm mặc thật lâu. Đột nhiên hắn nhìn thấy dòng nham thạch nóng chảy bên ngoài cửa sổ, ngay cả lớp phòng ngự rắn chắc của Đoạt Nhật Lâu cũng bị số nham thạch này nung cho nóng đỏ lên.

- Chúng ta đi đâu đây?

- Đi hoàn thành chuyện ngươi đã đáp ứng ta.

Nguyên Quân tươi cười đi đến, Y Y cũng theo sau nàng, cười cười nói:

- Tên mắt híp nhà ngươi đừng tưởng có thể phủ nhận chuyện này, ngươi đã đáp ứng cho chúng ta mượn tạm linh hồn của ngươi một lát rồi.
Nguyên Quân bất đắc dĩ nói:

- Trong Quỉ động năm đó, ngươi luyện ra Kinh hồn tam kiếm lúc chưa được mười tuổi, trở thành cường giả đủ sức chém thần giết phật, đủ loại dấu hiệu đều chứng minh ngươi chiếm được truyền thừa. Nhưng ngay tại lúc chúng ta muốn kiểm tra, ngươi lại đánh giết trốn ra, làm cái Bắc Đẩu Thiên Xu gì gì đó!

Ánh mắt nàng có chút u oán nhìn Trầm Côn đang xấu hổ.

- Ngươi làm Bắc Đẩu Thiên Xu thì nhàn hạ rồi, chỉ khổ cho chúng ta ra sức điều tra ... - Nguyên Quân buồn bả nói - Mà một lần tra này chính là gần mười năm, hơn nữa cũng vì điều tra ngươi ta thậm chí còn gia nhập Bắc Đẩu Thất Tinh Thần, trở thành Bắc Đẩu Thiên Tuyền, chút nữa là chết trong tay Thủy Nguyệt Võ!

Vừa nói, nàng tùy ý mở hai cánh tay:

- Tuy nhiên giờ thì tốt rồi, ngươi cuối cùng đã tới!

- Ngươi chính là Bắc Đẩu Thiên Tuyền?

Trầm Côn nghĩ tới người phụ nữ mặc giáp đỏ bị thương trước đây liền cười hắc hắc nói.

- Sớm biết ngươi là Thiên Tuyền, ta đã sớm giết Thủy Nguyệt Võ rồi!

- Hử? - Nguyên Quân sửng sốt - Một trận đánh ở thành Thu Diệp, cường giả bắt được Thủy Nguyệt Võ chính là ngươi?

Trầm Côn cười tủm tỉm:

- Không phải là bắt mà là đã giết ... Hắc hắc! Để tránh sự trả thù của Vân La Tiên Phủ, ta cố ý tạo ra cảnh tượng Thủy Nguyệt Võ không chết!

- Tiểu hồ li này!

Nguyên Quân cười mắng một tiếng, sau đó liền nghe thấy tiếng người nói từ sâu trong động truyền ra:

- Nguyệt Võ đã chết? Con ta đã chết, bị ngươi giết chết?

Tiếng cười nghe như xé tim gan, mang theo chút điên loạn:

- Ta thật sự là một kẻ ngốc, thế mà còn muốn đem Đỗ Nguyệt Nhi đổi lấy Nguyệt Võ, hắn đã chết, con ta đã chết!

Một trung niên phụ nhân ước chừng bốn mươi tuổi bỗng xuất hiện phía cuối đường hầm, bên cạnh bà ta có thêm một nữ nhân cũng chừng bốn mươi tuổi, một tay cầm một thứ gì đó giống như cờ xí, tay kia kéo thần khí thượng giới Sơn Hà Xã Tắc Đồ ...

- Thủy phu nhân?

Nguyên Quân hoảng sợ biến sắc.

- Còn ngươi chính là cung chủ Nữ Oa cung, Huyền Minh?