Vũ Toái Hư Không

Chương 388 : Cầu người, thương thế cũng không khá hơn được (1)

Ngày đăng: 23:57 19/04/20


Theo thói quen mọi ngày Trầm Côn đứng ở cửa hướng về tỳ nữ đi ngang qua huýt sáo rồi la lên một tiếng mỹ nữ… Khuya hôm đó, Trần Dương liền đem tới hai mươi mỹ nữ, mái tóc tất cả đều được nhuộm vàng quyến rũ động lòng người quả thật là Hồ nữ. Còn nói cái gì Tước gia có thương tích nặng trong người vậy thì càng tốt chúng ta có thể "phục vụ" đặc biệt trên giường.

Trầm Côn tự tát vào mặt mình, thật là cái miệng hại thân làm hắn bị hiểu lầm là háo sắc.

Trần Dương đưa tới hai mươi mỹ nhân tự nhiên là muốn lấy lòng hắn rồi.

Nhưng mà…

Hắn tỏ vẻ không cần những mỹ nữ này, mà tại sao các nàng lại không chịu rời đi ngược lại quanh quẩn bên hắn: quý khách muốn được hầy hạ chỗ nào?

Hơn nữa hai mươi mỹ nữ này toàn cấp độ vũ tông trở lên?

"Hai mươi mỹ nhân, hai mươi cường giả tạo một thế trận vây kín ở xung quanh" không biết là hầu hạ hay giam lỏng hắn đây ?

Những chuyện tương tự thì nhiều không kể hết, rốt cuộc ngày thứ hai mươi thời điểm đã chín mùi.

Ngày ngày, Trần Dương đều chuẩn bị tiệc rượu chiêu đãi ngay tại phòng của Trầm Côn. Nhưng gần đây Trầm Côn đã phòng bị với kiểu quá nhiệt tình này, hắn không ăn, không uống, vừa mở miệng là muốn Trần Dương dẫn mình tìm Dương Vô Tuyệt.

- Tước gia muốn đi tìm Dương Vô Tuyệt?

Trần Dương cười quái dị

- Chuyện tốt, chuyện tốt, người một nhà Dương Vô Tuyệt thân là huynh đệ khẳng định sẽ bảo vệ Tước gia tốt hơn chúng tôi.

- Ngươi đáp ứng?

Trần Côn mở trừng hai mắt, có chút không thể tin được.

- Có cái gì không thể đáp ứng?

Trần Dương nở nụ cười càng thêm quỷ dị:

- Tước gia là khách nhân của chúng tôi chứ đâu phải là tù nhân, ngài muốn đi chúng tôi đâu có thể cản ngài được.

Nói xong hắn đứng dậy lạnh lùng ra ngoài.

- Tước gia chờ ở đây, ta sẽ phái người đi chuẩn bị xe ngựa cùng hộ vệ.

Chỉ lát sau hắn trở lại, chỉ nói xe ngựa đã chuẩn bị thoả đáng, bất quá muốn uống một chén để tiễn đưa khác quý lên đường.

Một chén rượu được đưa đến trước mặt Trầm Côn.

Được Triệu Vô Cực chiếu cố lâu như vậy, Trầm Côn cũng không thể thất kính được nên hắn nâng chén rượu nhẹ nhàng nhấp một cái đột nhiên Cơ Na trong cơ thể kinh hô

- Đừng uống, cũng đừng làm ra vẻ kinh ngạc!

Trần Côn trong lòng cả kinh hạ chén rượu xuống, số rượu mới uống đều ngậm lại trong miệng.

Chờ sau khi tiệc rượu kết thúc, Cơ Na lặng lẽ nói cho Trầm Côn
Nhưng song phương là địch thủ, Triệu Vô Cực cho mình loại đồ tốt này làm gì nhỉ?

- Kiện lễ vật thứ hai!

Không đợi Trầm Côn kịp phản ứng, Triệu Vô Cực mở ra quan tài thứ hai, bên trong là một khối đá bính thường.

- Thiên môn võ đạo của Công Tôn Hư có được từ một khối đá vụn trên thiên môn!

Triệu Vô Cực cung kính đem tảng đá đưa đến tay Trầm Côn.

- Khối đá này chính là mảnh vỡ Thiên môn năm xưa Công Tôn Hư đem về, Thập Phương Câu Diệt, Tiên Phật võ học huyền bí, nằm ở trong đó!

Trầm Côn như lạc vào mộng.

Bạch Khởi nhận lấy khối đá nhìn một chút quả nhiên phía trên có viết rất nhiều khẩu quyết, hơn nữa lấy nhãn quang của Bạch Khởi thì liếc mắt nhìn cũng ra, đây tuyệt đối là hàng thật giá thật.

- Lão huynh, đây là từ trên người Công Tôn Hư lấy được?

Trầm Côn ngạc nhiên nói.

- Ta dùng một vật nhỏ đổi lấy từ Công Tôn Hư.

giọng điệu Triệu Vô Cực rất hời hợt nhưng tiểu hài tử cũng có thể đoán ra, có thể đổi lấy Thiên Môn võ đạo thì "vật nhỏ" ấy không phải là vật oanh động Tam Giới chí bảo thì cũng phải là vật làm cho Triệu Vô Cực đau lòng cả đời!

Hắn là địch nhân mà lại tặng mình toàn lễ vật vô giá.

Hắn không sợ mình học xong võ công lại tìm hắn trả thù sao?

- Tước gia sau này làm cái gì thì Triệu Vô Cực ta không cần biết.

Triệu Vô Cực cười nói:

- Tước gia là bị Thập Phương Câu Diệt đả thương, có khẩu quyết này đối với việc chữa thương của ngài rất có lợi, hơn nữa Tước gia muốn đi Thiên Môn mà đạo phòng tuyến cuối cùng của Thiên Môn chính là thập đại trí giả tạo thành Thập Phương Câu Diệt đại trận, có khẩu quyết này có lẽ Tước gia sẽ thông qua qua được phòng tuyến ấy.

Nếu hắn không phải là địch nhân, Trầm Côn nhất định sẽ cảm động rơi lệ

Không để cho hắn có thời gian cảm tạ, Triệu Vô Cực lại đưa ra lễ vật thứ ba

- Võ học của Tước gia tựa hồ là băng hoả hai loại thuộc tính.

Triệu Vô Cực mở ra quan tài thứ ba, là thân thể một con Hồng Hoang dị thú.

- Triệu Vô Cực bất tài, bôn ba hai mươi ngày, ác chiến ba ngày đêm, vì Tước gia săn tới này đầu Hồng Hoang Hỏa Kỳ Lân, một con tay kỳ lân, dâng tặng Tước gia!