Vũ Toái Hư Không

Chương 405 : Đại kết cục

Ngày đăng: 23:57 19/04/20


Sáu mươi năm sau, trận đánh ở Thiên Môn cũng dần dần đi vào quên lãng. Trải qua mấy thập niên phát triển, Xích Tiêu thành đã được mở rộng ra trở thành trung tâm mậu dịch lớn nhất Cửu Châu, nhân khẩu lên tới mấy trăm vạn, chín cửa thành ngựa xe như nước rầm rộ ra vào nối liền không dứt.

Cộp cộp cộp!

Đầu đường đột nhiên vang lên tiếng khoái mã chạy. Một tiểu cô nương mười hai mười ba tuổi cỡi một khoái mã màu đỏ nhanh chóng xẹt qua đám người. Phía sau, một lão hòa thượng mập mạp thở hồng hộc đuổi theo, vừa đuổi theo vừa hô lớn:

- Cô nãi nãi, tiểu cô nãi nãi của ta ngươi chậm một chút, chậm một chút a!

- Ai u! Thiết đại sư lại đang đuổi theo tiểu Công chúa sao?

Người bán hàng rong ven đường ha ha cười một tiếng:

- Đường đường là quốc sư một nước, lại phải theo đuôi một cô nhóc, đúng là chuyện mà chỉ Tần quốc chúng ta mới có.

- Sao? Quốc sư thì không thể theo đuôi một cô nhóc sao?

Thiết hòa thượng trừng mắt, thở hồng hộc ngồi trên mặt đất, tuổi tác đã tới trăm, sức khỏe giảm sút, có muốn phát tiết cũng không có sức:

- Ai! Già rồi! già rồi! Đến sức lực mắng chửi người cũng không có.

- Thật là!

Lão bất đắc dĩ nhìn thoáng bóng cô bé càng chạy càng xa:

- Lão tử sinh mười bốn nam, ba nữ, cháu trai cháu gái hơn tám mươi, chắt trai chắt gái hơn ba trăm người không một người nào bướng bỉnh như Trầm Tinh Nhi!

- Thôi đi, Thiết đại sư!

Bắc Địa Vương tóc trắng xóa chống quải trượng đi tới:

- Ngươi cũng không coi lại xem cô nhóc kia là cháu gái của ai? Ở cái tuổi này của chúng ta mà tức giận với cô nhóc thì thật không muốn sống mà!

Lão lại thần thần bí bí cười:

- Hơn nữa Tinh Nhi công chúa cũng chẳng còn quậy được mấy ngày nữa!

- Sao? Có tin tức gì à?

Thiết hòa thượng lập tức sấn lại hỏi.

- Ngươi không biết sao? Vương thượng đã đính hôn cho Tiểu công chúa rồi, nhà trai là Nhị vương tử của thiên hạ gia chủ La Ma gia, La Ma Phong Mang!

Bắc Địa Vương cười nói:

- Tin tức này đã truyền khắp nơi cho dù ngươi không nghe thấy, cũng có thể đoán được, Tần quốc hoàng thất Trầm gia, thiên hạ gia chủ La Ma gia, hai nhà này thông hôn đã năm mươi năm rồi!

- Con bà nó, không ai nói cho ta biết a!

Thiết Hòa thượng quắc mắt nhảy dựng lên chỉ hướng Vương Cung mắng to:

- Trầm Niệm La, cái tên vương bát đản nhà ngươi này, bộ ngươi nghĩ gia gia ngươi không tồn tại sao? Tinh Nhi xuất giá, ngươi cũng không nói một tiếng?

- Lão gia tử, không phải là ngài nói ngài đã ẩn cư thì bất cứ chuyện gì cũng không thể quấy nhiễu ngài sao?

Vương Cung, một trung niên áo vàng đứng ở ngưỡng cửa, bất đắc dĩ lắc đầu. Đối diện với hắn, mấy trăm vị quan văn võ tướng, đồng loạt ngồi thành hai hàng... Không có biện pháp, sau khi Quang Minh Hoàng thống nhất thiên hạ, sắc phong các nước chư hầu, Trầm gia trở thành một trong sáu Đại chư hầu của Tần Quốc. Trầm gia gia chủ cũng trở thành một đại quân vương. Quân vương làm ngơ các đại thần cũng không dám động a!

- Quên đi, nói chuyện chánh sự thôi!

Trung niên mặc cho giọng nói của Thiết Hòa thượng truyền khắp thành thị, gật đầu chào mọi người nói:

- Yến quốc gần đây không thành thật. Lão thái hậu Công Tôn Y vừa viết một phong thơ cho huynh đệ ta, muốn ta miễn giảm cống phẩm cho Yến quốc bọn họ... Các huynh đệ tính sao?

- Mặc kệ bà ta!

Một võ quan nhảy dựng lên:

- Bệ hạ, lần này có thể xuất binh được rồi nhưng đại soái cầm binh, người cũng không thể dùng Bạch Khởi a!

Hắn vỗ ngực một cái nói tiếp:

- Kể từ khi Thái Thượng Hoàng lên tiếng tôn trọng Bạch Khởi, đem quốc hiệu đặt tên là Tần, kẻ điên này một năm đánh nhỏ, ba năm đại chiến đoạt hết công lao của các huynh đệ rồi!

- Mông Chấn, ngươi nói chuyện với ai đó? Tôn trọng chút đi!
- Trầm Côn chết được sao? Đệ tử của Địa Tạng vương có thể chết sao!? Hắn cố ý trở lại nhân gian làm đế vương mấy thập niên, hắn nghĩ trước làm Hoàng Đế trên dương thế, sau đó lại xuống Âm phủ tiếp tục làm Hoàng Đế!

- Xin chỉ giáo cho.

Cổ Nguyệt Hà càng mắng càng điên cuồng, nhóm vũ hồn nghe mà hồ đồ.

- Vẫn chưa rõ sao?

Cổ Nguyệt Hà mắng to:

- Ngày đó bên trong Thiên Môn, Trầm Côn muốn đi chính là Địa phủ. Nhưng Địa phủ có hai con đường, một cái đi qua Thiên Môn, một cái là chết già. Trầm Côn tiểu tử này vừa thấy con đường thứ nhất nhất định phải cùng A La tách ra, liền dứt khoát chọn cách thứ hai, về nhân gian trước làm Hoàng Đế mấy thập niên, sau đó cùng A La chết già, cùng đi Địa phủ!

- Còn có thể như vậy?

Nhóm vũ hồn trợn mắt há mồm!

- Có gì không thể?

Tại U Minh Địa phủ, trên Quỷ đại lộ trước cửa thành, Trầm Côn cùng A La nắm tay đi tới, chịu ảnh hưởng của "Hồn Kinh", dung mạo hai người cũng khôi phục thanh xuân.

- Các vị lão huynh!

Đại Mã Kim đao hướng ngưỡng cửa quỷ thành, Trầm Côn chỉ vào bầu trời bỉ ổi cười:



- Bần tăng không đi Thiên Môn, không phải đã mang theo lão bà xuống Địa phủ rồi sao? Người nào chế định quy củ thiên môn, lưu lại cho ta con đường tuyệt diệu như vậy nhỉ!?



Trong quỷ thành, Ngưu Đầu Mã Diện, Diêm La Vương vội vàng chạy ra:



- Bồ Tát, ngươi đã tới, ta đã chờ ngài mấy thập niên rồi. Ôi chao, còn mang theo lão bà?



- Địa phủ không cho đem theo lão bà sao? Chúng ta cùng chết, cùng đi Địa phủ, đều phù hợp thiên đạo, đâu có thể gọi là mắc lỗi?



Trầm Côn trừng mắt.



- Bồ Tát, ngài là Bồ Tát a, Bồ Tát còn có thể lấy vợ sao?



- Nga, không thể cưới vợ a!



Trầm Côn hướng về phía A La ngoắc ngoắc ngón tay.



- Lão bà, nếu không chúng ta ly hôn đi, sau đó ta làm Địa Tạng vương, nàng thành tiểu tình nhân của Địa Tạng vương. Đầu năm nay, giới luật Thiên Quy có quá nhiều chỗ trống có thể chui, ta cũng đừng quan tâm một danh phận a!



A La chỉ có cười khổ. Ngưu Đầu Mã Diện cùng Diêm La Vương chỉ có cười khổ. Bọn vũ hồn Phía sau vừa chạy tới chỉ có cười khổ...

Tai nạn tại Địa Phủ bắt đầu!

HẾT