[Dịch]Vũ Vương
Chương 4 : Tử Ngọc Sinh Yên Quyết. (2)
Ngày đăng: 03:09 16/09/19
Mộ Hàn cực lực đè nén cảm nhận trên thân thể, khẩu quyết của "Tử Ngọc Sinh Yên Quyết" không ngừng hiện lên trong đầu.
Một lúc lâu sau, khi mặt trời đã lên đến đỉnh đầu, trong cốc thanh âm bang bang vẫn không hề dừng lại. Bước chân Mộ Hàn trở nên có chút chậm chạp, nhưng động tác vẫn không hề dừng lại
Ra quyền, xuất tay, nhấc chân, xoay người...
Trên người Mộ Hàn chồng chất vết thương, khuôn mặt tuấn tú đỏ lên như lửa, từng đợt cảm giác mê muội xông lên đỉnh đầu, lồng ngực càng giống như bị đè nén đến mức muốn nổ tung.
Kiên trì, kiên trì...
Tâm thần Mộ Hàn chìm vào bên trong khẩu quyết của "Tử Ngọc Sinh Yên Quyết", phảng phất vĩnh viễn không biết đau đớn cùng mệt mỏi là gì, huyết dịch trên người tùy ý bắn ra.
Mười lăm phút, ba mươi phút…
Tốc độ càng ngày càng chậm!
"Bịch!"
Gần một giờ qua đi, Mộ Hàn một quyền chậm như ốc sên đánh trúng vết máu loang lổ trên thân đồng la thụ, xuất ra tia khí lực cuối cùng, ngửa mặt ngã quỵ xuống.
Hai mắt lập tức nhắm nghiền, thế nhưng mà, giờ phút này Mộ Hàn chẳng những không hề bất tỉnh, ngược lại ý thức trở nên rõ ràng trước nay chưa từng có.
Xoay mình, Mi tâm Mộ Hàn khẽ run.
Ngay sau đó, Mộ Hàn liền cảm giác được, có một tia khí tức nhu hòa từ chung quanh trong trời đất tách ra, xuyên vào bên trong mi tâm, sau đó lại từ trong Tâm Cung chui ra.
- Thiên địa linh khí!
Ý niệm kích động tồn tại trong đầu chưa đến hai giây, Mộ Hàn liền bình tĩnh trở lại.
Nương theo sự vận chuyển của "Tử Ngọc Sinh Yên Quyết", những tia linh khí này như những sợi tơ chậm rãi rót vào bên trong cơ bắp, cốt cách của Mộ Hàn. Cảm giác mát lạnh vận chuyển khắp tứ chi bách hải, đau đớn dần dần nhạt nhòa, đúng là như tắm gió xuân, như uống quỳnh tương, trong lúc nhất thời, toàn thân thoải mái đến cực điểm.
Thời gian lặng yên qua đi, thiên địa linh khí tiến vào trong cơ thể càng ngày càng nhiều.
Một loại lột xác vô tri vô giác bắt đầu xuất hiện...
Toàn thân cơ bắp của Mộ Hàn bắt đầu chậm chạp nhúc nhích, bộ vị khớp xương phát ra tiếng bạo tạc rất nhỏ. Cuối cùng, biên độ nhúc nhích của cơ bắp càng lúc càng lớn, khiến cho y phục của Mộ Hàn bạo toái, khớp xương ở bên trong đùng đùng rung động, giống như đốt pháo.
Gần ba mươi phút qua đi, tòa sơn cốc này mới một lần nữa khôi phục lại bình tĩnh.
- Hô!
Hai mắt Mộ Hàn đột nhiên mở ra, hai tay tại mặt đất vỗ mạnh, thân hình giống như viên đạn. Tứ chi chỉ hoạt động nhẹ nhàng, lực lượng mạnh mẽ từ cơ bắp cùng cốt cách ngay lập tức sinh ra. Giờ khắc này, Mộ Hàn cảm giác trong cơ thể mình tựa hồ tràn ngập sức mạnh
- Vũ Cảnh nhất trọng, Ngoại Tráng Cảnh?
Mộ Hàn kinh ngạc, trên mặt lộ ra thần sắc khó có thể tin.
- Hô!
Vẫy vẫy cánh tay, Mộ Hàn một quyền oanh tới một khỏa đồng la thụ trước mặt.
Phịch một tiếng, đinh tai nhức óc.
Khỏa Đồng la thụ bỗng nhiên bạo tán ra, mảnh gỗ vụn tóe khắp nơi, thân cây bị nắm đấm của Mộ Hàn oanh kích thủng hơn phân nửa, giống như bị mãnh thú cắn một cái vậy.
Đồng la thụ lay động vài cái, liền ầm ầm sụp đổ.
- Ngoại Tráng Cảnh! Quả nhiên là Ngoại Tráng Cảnh!
Nhìn gốc cây gẫy rạp, Mộ Hàn mừng rỡ như điên, hưng phấn mà rống to.
Mộ Hàn cho tới bây giờ vẫn không nghĩ tới, mình cũng có thể làm được chuyện này, trước kia vô số lần xúc động muốn buông tha, hôm nay rốt cục đã nhận được hồi báo to lớn. Không đến một ngày thời gian, hắn liền từ một người bình thường không có Tâm Cung, biến thành một võ đạo tu sĩ chính thức.
Ngoại Tráng Cảnh, chỉ là Vũ Cảnh đệ nhất trọng.
Nhưng đối với hắn mà nói, chính là một kỳ tích.
Đạt tới Ngoại Tráng Cảnh, cơ bắp cùng cốt cách trải qua thiên địa linh khí rèn luyện, càng trở nên rắn chắc. Hôm nay, coi như là người bình thường cầm đao kiếm sắc bén dùng sức bổ chém tới, tối đa cũng chỉ có thể vạch phá làn da của Mộ Hàn, lưỡi đao không có khả năng cắt nhập vào bên trong cơ thể.
Về phần thân thể lực lượng của Mộ Hàn, càng là bạo tăng tối thiểu lên mấy chục lần.
Không ít Ngoại Tráng Cảnh Đệ tử Mộ Gia ra tay, có thể một quyền đánh gẫy thân của một Mộc Đầu đã là không tệ rồi, mà hắn một đấm xuất ra, lại có thể đánh gẫy thân cây của một khỏa đồng la thụ.
- Tử Ngọc Sinh Yên Quyết quả nhiên thần kỳ, ba năm thời gian đạt tới hóa võ nhập đạo, tựa hồ cũng không phải không có khả năng...
Mộ Hàn nói thầm một tiếng, hắn phát hiện đạt tới Ngoại Tráng Cảnh, Tâm cung trong suốt của bản thân có thêm một mảng hơi nước trắng mịt mờ, Tử Hư Thần Cung bị mảng hơi nước này che đi. Mộ Hàn không biết loại biến hóa này là tốt hay là xấu, hắn hiện tại chỉ có thể tiếp nhận biến hóa như thế.
Trong tâm niệm, Mộ Hàn nắm đấm lần nữa đánh ra.
- Rầm rầm rầm phanh...
Thanh âm va đập mạnh mẽ liên tục không ngừng nghỉ vang lên trong sơn cốc.
Nhịp thanh âm vang dội không ngừng truyền vào trong tai, Mộ Hàn có cảm giác giống như là thoát thai hoán cốt. Lúc này, hắn mới cảm giác được linh hồn, trí nhớ của bản thân cùng cỗ thân thể này mới hoàn toàn dung hợp, tuy hai mà một. Trải nghiệm nhân sinh hơn hai mươi năm trên địa cầu, có lẽ thật sự chỉ có thể trở thành một đoạn hồi lức chôn sâu ở trong đáy lòng.
Mặt trời buổi chiều dần dần ngả về phía tây, Mộ Hàn mới hoàn toàn thích ứng với lực lượng được gia tăng mãnh liệt, trở về Liệt Sơn Thành.
Liệt Sơn Thành là một tòa thành của Mộ Gia. Nhiều lần, đảm nhiệm thành chủ đều là do gia chủ Mộ gia thị kiêm nhiệm, trong thành những gia tộc khác cho dù lớn hay nhỏ cũng chỉ có thể núp dưới cái bóng của Mộ Gia.
Tuyển Phong Viện đặt ở trung ương của tòa thành này, là chỗ Đệ tử Mộ Gia dưới mười sáu tuổi tu luyện.
Tuyển phong, danh như ý nghĩa, chính là lựa chọn ra người tinh nhuệ. Một mảnh phương viên mấy ngàn thước được tường cao vây quanh, cách ly tạo thành Tuyển Phong Viện. Bên ngoài bức tường này, đường phố tấp nập, nhà cửa san sát, quy tụ đại lượng tộc nhân trong Mộ Gia thị. Bên trong Tuyển Phong viện, được phân thành bốn tầng khu vực.
Tầng thứ nhất chính là nơi huấn luyện Ngoại Tráng Cảnh Đệ tử Mộ Gia, tầng thứ hai là Nội Dưỡng Cảnh, tầng thứ ba Thực Khí Cảnh, tầng thứ tư Đại Thông Cảnh.
Khu vực thứ tư, đặt ở sâu bên trong Tuyển Phong Viện.
Nếu là có thể tại năm mười sáu tuổi đạt tới trước Đại Thông Cảnh, đều trở thành đối tượng Mộ gia trọng điểm bồi dưỡng. Tuyển Phong Viện giống như là một cái sàng, không ngừng đem những hạt cát đào thải, chỉ để lại những viên sỏi tráng kiện, những viên sỏi này, chính là tinh hoa, cũng là trụ cột trong tương lai của Mộ Gia thị.
Chỉ cần tư chất tốt, tiềm lực tốt, có thể chịu được cực khổ, nhất định có thể tiến vào bên trong Tuyển Phong Viện bộc lộ tài năng, trở thành người nổi bật bên trong Đệ tử Mộ Gia.