[Dịch]Vũ Vương
Chương 43 : Thiên tài đạo khí
Ngày đăng: 03:09 16/09/19
Sắc mặt Mộ Thiết Sơn có chút khó coi, Mộ gia cổ vũ tộc nhân tiến hành luận bàn với nhau, nhưng mà nghiêm cấm tư đầu thù hận, xem Mộ Thiên Phong cùng Mộ Hàn giao thủ vừa rồi hoàn toàn không có nửa điểm luận bàn nào cả.
- Thiết Sơn giáo sư, bọn họ thật sự đang luận bàn, chúng ta cũng có thể chứng minh.
Bọn người Mộ Tinh Viêm không biết lúc nào đi qua đây, nghiêm trang mở miệng nói, nhưng mà ánh mắt hiện ra thần sắc đắc ý.
Ánh mắt Mộ Hàn đảo qua đám người này, cuối cùng vẫn gật đầu. Nam tử vừa xuất hiện chính là sư phó võ đạo tầng bốn Tuyển Phong Viện tầng, tên là Mộ Thiết Tiên, địa vị còn trên Mộ Thiết Sơn, người này từ trước tới nay nhìn mình không vừa mắt, cho dù mình nói ra tình hình thực tế cũng không có khả năng đạt được đối đãi công bằng.
Hơn nữa Mộ Hàn cũng không muốn làm cho Mộ Thiết Sơn khó xử.
- Tốt, đều tán đi, tu luyện nhanh lên.
Một Thiết Tiên cùng Mộ Thiên Phong nhanh chóng tiến vào tầng bốn Tuyển Phong Viện, bọn người Mộ Tinh Viêm nghe được câu này của Mộ Thiết Tiên, mới nhớ tới nhiệm vụ của mình chưa hoàn thành, đều âm thầm kêu khổ cuống nhanh chóng chạy đi, biến mất trong tầm mắt Mộ Thiết Sơn.
Sắc mặt Mộ Thiết Sơn âm tình bất định, sau đó bất đắc dĩ thở dài.
- Mộ Hàn, ủy khuất ngươi.
Trong người trẻ tuổi Mộ gia nhiều như vậy, Mộ Thiết Sơn nhất thưởng thức chính là Mộ Hàn, trong khoảng thời gian ngắn tu luyện tới Ngoại Tráng Cảnh, hôm nay còn đạt tới Chân Khí Cảnh, tuyệt đối là thiên tài võ đạo, hơn nữa tính cách cứng cỏi, chỉ tiếc trong trẻ tuổi của Mộ gia nói ai không đượ gia tộc coi trọng, cũng hoàn toàn chính là Mộ Hàn.
- Thiết Sơn sư phó không cần để ý.
Mộ Hàn cười một cái, hắn cho tới bây giờ không hy vọng xa vời có thể đạt được đãi ngộ công bằng ở Mộ gia, nơi này hắn sớm muộn gì cũng rời khỏi.
Nhưng mà trước khi hắn đi hắn phải có đầy đủ thực lực bảo vệ chính mình, nếu không một khi gặp những kẻ làm người không kiêng kỵ như Mộ Phi Hổ thì hắn quá nguy hiểm rồi, dù sao thời điểm đối phương dùng vũ khí thì "Tử Hư Thần Cung" không có phát huy tác dụng gì.
Mộ Thiết Sơn nghe xong cảm khái trong lòng, một hồi lâu mới nói:
- Mộ Hàn, thúc thúc của ta tối hôm qua sai người mang thư tới, thỉnh ngươi đi Đạo Tiên Lâu một chuyến. Nếu ngươi không có việc gì, mau mau đi tới đó đi, nói không chừng có chỗ tốt giúp ích cho tu luyện của ngươi đấy.
Đạo Tiên Lâu?
Nghe nói như thế Mộ Hàn có chút kinh ngạc, Mộ Thanh Long lại chủ động truyền lời cho Mộ Thiết Sơn, bảo mình đi qua gặp hắn?
...
Đại khái qua một giờ sau, thân ảnh của Mộ Hàn đã xuất hiện bên ngoài Đạo Tiên Lâu.
Lúc này được phân phó cho qua, hiện tại mặc dù không có Mộ Thiết Sơn dẫn đường, Mộ Hàn cũng không có bị ai ngăn cản, nhẹ nhõm đi tới Thanh Long Các.
Lúc này đi tới nơi đây lần thứ hia, tâm tình của Mộ Hàn đã có khác biệt.
Lần trước Mộ Hàn mặc dù đột phá đến Vũ Cảnh nhất trọng Ngoại Tráng Cảnh, nhưng khi vừa tới Thái Huyền Thiên Vực không lâu, hơn nữa "Tử Hư Thần Cung" cho hắn kỳ ngộ, cũng như thanh lợi kiếm treo lơ lửng trên đỉnh đầu, trong nội tâm khó tránh khỏi có chút lo được lo mất, mà bây giờ hắn đã chính thức an định lại.
- Tiểu gia hỏa, ngươi đã đi tới thì nhanh lên một chút.
Giọng nói quen thuộc từ trong Thanh Long Các truyền ra ngoài, trong giọng nói lộ ra một tia vội vàng.
- Vâng, Thanh Long tiền bối.
Mộ Hàn đáp ứng một tiếng, hắn đi lên cầu thang, mà khi nhìn thấy trên lầu hai thì hắn lại giật mình thật nhiều, lúc này bên cạnh "Thần Hấp Mặc Ngọc", chẳng những có Mộ Thanh Long tóc bạc trắng ngồi xếp bằng, còn có một thiếu nữ áo trắng dáng người thướt tha.
- Vân Phiêu Phiêu?
Trong đầu Mộ Hàn vô ý thức nhớ tới cái tên này, ngạc nhiên thấp hô ra tiếng, thiếu nữ bên cạnh Mộ Thanh Long chính là người đã mua dao găm của hắn trong ngõ hẻm hắc y lúc trước.
Sau một khắc Mộ Thanh Long mở lòng bàn tay ra và có hào quang sáng ngời hiện ra.
Đây chính là dao găm Mộ Hàn bán ra.
Lập tức Mộ Hàn ẩn ẩn đoán được nguyên nhân Mộ Thanh Long gọi mình tới đây rồi.
- Mộ Hàn, không nghĩ tới chúng ta gặp mặt nhanh như vậy!
Vân Phiêu Phiêu vui vẻ thản nhiên, có chút dí dỏm nhìn qua Mộ Hàn nháy mắt vài cái.
Mộ Hàn há hốc mồm, lời này còn chưa ra khỏi miệng thì Mộ Thanh Long cũng có chút không thể chờ đợi được kéo hắn đi qua, đưa dao găm lên và nói:
- Mộ Hàn, ngươi có lời gì với nha đầu Phiêu Phiêu thì nói sau, ngươi phải nói cho lão phu nghe đạo văn trên dao găm này khắc như thế nào?
Ngồi đối diện Mộ Thanh Long, Mộ Hàn cũng không giấu diếm, cười gật đầu nói:
- Ngày hôm qua ta vừa vặn đạt tới Nội Dưỡng Cảnh đỉnh phong, không có tiền mua sắm ‘ Hợp Khí Đan ’, nghĩ đến đã luyện tập đạo văn nửa tháng qua, vì vậy cũng nếm thử một chút, kết quả thực thành công luyện chế ra đạo khí này.
Nghe hắn nói nhẹ nhàng băng quơ như vậy, con mắt của Vân Phiêu Phiêu lập tức trợn trắng, nàng đi theo Mộ Thanh Long học tập suốt ba năm, mới thành công luyện chế ra một kiện đạo khí thấp phẩm, nhưng mà Mộ Hàn ngược lại tốt rồi, dưới tình huống không có người chỉ điểm, chỉ dùng hơn mười hai mươi ngày đã làm ra được rồi.
sau khi từ chỗ sư phó biết được tình huống của Mộ Hàn, Vân Phiêu Phiêu đã bị đả kích lớn, càng sinh ra hứng thú đậm đặc với Mộ Hàn đấy.
- Vậy đây đúng là thủ bút của ngươi!
Mộ Thanh Long cảm thán, cho dù đã sớm xác nhận, nhưng bây giờ nghe được Mộ Hàn nói ra xác nhận, thần tình của hắn cũng trở nên phức tạp.
Lúc này Mộ Hàn có chút tò mò nói:
- Thanh Long tiền bối, phẩm chất đạo khí thấp phẩm này có trở ngại gì không?
- Đâu chỉ không có trở ngại!
Mộ Thanh Long chà sát dao găm trong tay, giống như đang vuốt ve kiện tác phẩm nghệ thuật trân quý.
- Chuyện cần tới sáu vân điểm mới làm được, ngươi dùng ba vân điểm đã làm được, nhất là Văn Phổ phù hợp vói dao găm tối thiểu đạt tới chín thành năm. Lão phu tiếp xúc đạo văn mấy chục năm, cũng chỉ nhìn thấy hai kiện đạo khí siêu phẩm có độ phù hợp như thế. Nếu không có biết rõ tình huống của ngươi, lão phu bất đắc dĩ cho rằng đây là kiệt tác của siêu phẩm Đạo Văn Sư đấy.
Nghe được Mộ Thanh Long nói ra lời này, Mộ Hàn không tự chủ trợn to mắt, tự tự luyện chế đạo khí thấp phẩm còn xuất sắc như vậy? Sau khi luyện chế chấm dứt Mộ Hàn cũng cảm giác được phẩm chất con dao găm này không tồi, nhưng chỉ không tồi mà thôi, nhưng không ngờ Mộ Thanh Long lại tán dương nó như thế.
- Nó thực sự tốt như vậy?
Qua một hồi lâu Mộ Hàn lại ngốc núc ních nói.
Mộ Thanh Long thấy thế, buồn cười:
- Lão phu nói chưa bao giờ giả dối, nếu như lúc ấy lão phu có mặt ở đó mà ngươi bảo một ngàn kim tệ, lão phu cũng sẽ không chút do dự mua lại.
Nói đến đây Mộ Thanh Long chút chút không hiểu, nói:
- Mộ Hàn, ngươi cảm ứng Văn Phổ nhạy cảm trời sinh, họa chế ra Văn Phổ có độ phù hợp cực cao cũng không phải không thể tiếp nhận. Nhưng mà ngươi bây giờ chỉ là Chân Khí Cảnh, lúc luyện chế đạo khí này còn là Nội Dưỡng Cảnh đỉnh phong, theo lý thuyết dùng pháp lực của ngươi khi đó có lẽ không đủ để chèo chống ngươi thành công luyện chế ra nó. Nhưng mà từ dao găm này thì lúc ngươi khắc họa hay là rèn luyện, đều là công tác liên tục, pháp lực không có xuất hiện bất kỳ tình huống gián đoạn nào, thật kỳ quái.