Vương Gia Ngốc Nghếch Trêu Chọc Vương Phi Ngây Ngô

Chương 19 : Không có thuốc nào chữa được

Ngày đăng: 18:13 18/04/20


Editor: nhungchuoi 



Sau khi đôi này hoàn thành xong, mọi ánh mắt của mọi người đầy hào hứng nhìn về một đôi ngốc ngếch này.



Không cần đợi người ngoài nhắc nhở, Vân Chỉ cực kỳ thông minh đưa túi gấm ra, chờ người nào đó tiếp nhận, khóe mắt liếc nhìn về phía Thiên Đại Tuyết Ngưng, phát hiện nét phấn khởi trên khuôn mặt kia, trong lòng cảm thấy buồn cười.



Tiếp nhận túi gấm, Mặc Kỳ Uyên cũng cực kỳ trịnh trọng lấy ra một bức tranh, khiến những người ở đây vô cùng kinh ngạc, trong lòng âm thầm phỏng đoán, chẳng lẽ Dự Vương ngốc ngếch này lại có thể vì đối phương mà vẽ một bức họa thật sao!



Vân Chỉ không có hứng thú với lễ vật trong tay hắn, trong lòng âm thầm đánh giá thời gian dược liệu phát huy tác dụng.



Mà khuôn mặt của Mặc Kỳ Uyên chính là đang trong cảnh xuân sắc đầy mặt, cực kì đắc ý, "Nương tử xinh đẹp, giúp ta với nào." Nói xong thì nhanh chóng mở bức họa đang cuộn tròn ra cho mọi người thưởng thức.



Trong nháy mắt bức họa cuộn tròn được mở ra trước mắt mọi người, mọi người ở đây như bị phép thuật làm cho đông cứng, tất cả đều nghẹn họng trân trối nhìn đến ngẩn người, chỉ vì bức họa kia là Xuân Cung Đồ có thể khiến máu trong người sục sôi, họa sĩ kia vô cùng tinh tế, khiến cho người khác như lạc vào cảnh giới kỳ lạ - thế giới nhiệt huyết sôi trào, dĩ nhiên nam tử ở đây cũng không thể kiên định tự chủ, còn các thiên kim tiểu thư thì đều đã đỏ bừng cả hai má, tránh mắt đi không nhìn vào bức họa, mà lòng hiếu kỳ vẫn nổi lên, lén đưa mắt nhìn.



Nhưng vẻ mặt của mỗ nam vẫn là hứng trí bừng bừng, thản nhiên nói: "Bức họa này ta tốn một vạn lượng mới mua được đó..........., ma ma nói bức họa này ta nên thưởng thức cùng nương tử, vì thế ta đưa tranh này cho nương tử xinh đẹp xem, nương tử, có phải cũng rất thích đúng không!"



Khóe miệng Vân Chỉ giật giật, nam nhân này thật biết cách dọa người! Phối hợp gật gật đầu, trong lòng lại đang sốt ruột, người này lại có thể kháng lại thuốc thật sao, sao lâu như vậy mà vẫn chưa phát tác!



Như là đáp lại sự oán giận trong lòng Vân Chỉ, Mặc Kỳ Uyên bên người đột nhiên biến sắc, thoáng chốc thân thể bắt đầu giật giật, không tới một khắc, trên mặt là một mảng đỏ, dưới chân cũng bắt đầu không đứng vững, thẳng tắp ngã xuống, một đám người chạy ầm ầm đến đỡ hắn! 
Đang miên man suy nghĩ đến một nơi nào đó thì bị giọng nói lạnh lùng của một người chặn lại, không thể không cảm thấy bị bẽ mặt. Nhất thời hưng phấn lại quên mất trước mắt đang có một nam nhân mà lâu nay hắn không thể nhìn thấu, ở trước mặt hắn vẫn nên cẩn thận một chút mới tốt.



"Viêm Bân công tử, có chuyện gì không, Hoàng thượng và Thiên Đại Đại tướng quân cùng đến thăm Dự Vương gia." Đột nhiên phía ngoài cửa vang lên giọng nói của một thái giám.



Hai người nhanh chóng chuẩn bị xong, lên tiếng, một đám người bên ngoài cửa tiến vào.



Nhìn sắc mặt của Mặc Kỳ Uyên đang ngồi trên giường đã trở nên tốt hơn, tất cả mọi người đều nhẹ nhõm thở dài một hơi.



"Viêm Bân công tử không hổ danh là thần y, cho dù là bệnh tật gì đều có thể chữa được." Mặc Kỳ Tẫn lên tiếng thừa nhận, trong lòng lại vẫn cảm thấy đáng tiếc nhân tài như vậy mà mình lại không thể sử dụng, tuy nhiên Uyên đã nói là Công Ngọc Viêm Bân thích giang hồ tự do, hắn cũng không nên miễn cưỡng.



"Hoàng thượng quá khen, tại hạ chỉ là tận tâm tận lực mà thôi."



Bởi vì Vân Chỉ tò mò nên cũng đi theo đám người đến xem, ánh mắt phóng đến nam tử mặc áo trắng kia, không ngờ rằng "tiểu bạch kiểm" này lại thật sự có chút tài năng, có cơ hội nhất định nàng phải lấy chút kinh nghiệm từ hắn mới được. Nàng phát hiện những thứ như thuốc độc rất thú vị, nhân tài như vậy không thể cứ để xói mòn được, nhất định phải tìm cơ hội để lừa gạt để nàng hảo hảo áp bức hắn mới được.



Đột nhiên, Công Ngọc Viêm Bân cảm thấy mồ hôi lạnh đang chảy sau lưng mình, quay đầu lại nhưng vẫn không nhìn thấy người nào có dáng vẻ nguy hiểm, trong lúc này trong lòng không tránh khỏi xuất hiện một dự cảm xấu.



HẾT CHƯƠNG 9