Vương Gia Ngốc Nghếch Trêu Chọc Vương Phi Ngây Ngô
Chương 114 : Lên núi đàm phán
Ngày đăng: 18:13 18/04/20
Editor: nhungchuoi
Đợi cho màn đêm buông xuống, ánh sáng ban ngày bị một màn sương bí ẩn đẩy ra, toàn bộ những sự vật bị sương mù che lại dần dần hiện ra.
Vẫn là cái mật thất quen thuộc kia, hai người đã sớm tụ họp ở đó để thương thảo, trong đêm tối âm thanh đối thoại trầm thấp càng thêm rõ ràng.
"Ta không tìm thấy binh phù trên người nàng, có lẽ nàng đã giấu binh phù ở một nơi nào đó." Mặc Kỳ Uyên đã bỏ giọng nói non nớt, thành thật dễ nghe đi. Nhớ đến sáng nay một người con gái bình tĩnh lại lộ ra vẻ mặt đáng yêu như vậy trên mặt hắn không tự giác lộ ra nụ cười.
"Nếu như Thiên Đại Vân Chỉ thật sự là một đứa ngốc thì binh phù có lẽ không ở trên người nàng, nhưng ngươi lại nói là nàng giả ngốc, vậy thì không thể chắc chắn được. Hơn nữa, nếu Thiên Đại Tướng quân đã đồng ý với trẫm thì trẫm sẽ tin tưởng hứa hẹn của hắn!" Trầm ngâm một lúc, Mặc Kỳ Tẫn từ từ phân tích, nhưng nếu muốn để Thiên Đại Duật nhả binh phù ra thì một bước đều không thể đi sai!
Đột nhiên có một tiếng động nhỏ, dường như trong đó là một viên đá đang được di chuyển, Mặc Kỳ Uyên bước nhanh về phía bên trái bức tường, dùng tay đè chỗ kia xuống, lập tức có một lỗ nhỏ xuất hiện tại trước mắt, từ bên trong lấy ra một cái ống trúc, mở ra bên trong là một bức thư mật.
Mở tờ giấy nho nhỏ ra, ánh mắt chạy chầm chậm, khóe miệng dần dần lộ ra ý cười cân nhắc, Vương phi của hắn thật sự là suy xét sâu xa nha.
"Làm sao vậy?" Mặc Kỳ Tẫn đi đến lấy tờ giấy dùng tốc độ nhanh nhất đọc qua. "Ngày mai ở núi Lê gặp mặt thương lượng chuyện binh phù! Quả nhiên binh phù ở trong tay nàng, ha ha, Vương phi này thật sự đã làm cho trẫm phải thay đổi cách nhìn rồi nha!".
"Đã như vậy thì mai ngươi đi tiếp nàng đi!" Ánh mắt Mặc Kỳ Uyên như đang cân nhắc điều gì đó, ánh nhìn di chuyển như muốn nói, ta muốn nhìn xem ngươi có thể thu phục Vương phi này của ta hay không!
"Được! Ngày mai nhất định ta sẽ đem binh phù về!"
"Một khi đã như vậy thì nói yêu cầu của ngươi ra xem thế nào." Người đàn ông này đi thẳng vào vấn đề, giọng nói trầm thấp, yên ổn khiến cho người khác như bị ma lực khống chế.
"Yêu cầu của ta không nhiều lắm, cũng không khó, các ngươi khẳng định là sẽ làm được, đó là các ngươi phải đảm bảo với ta, chỉ được phép thắng không được phép thua." Nói xong đột nhiên hùng hổ tiến về phía đối phương.
Từ từ lui thân thể lại về phía sau tiếp tục nói: "Ta cũng không muốn đặt cược rồi phạm sai lần, rồi rơi vào kết cục diệt môn mà Thái hậu đặt ra, cho nên, nhất định phải để cho ta không cần phải lo trước lo sau!"
"Cái này đương nhiên không cần phải nói, mặc dù lần này không nói có nắm chắc có thể bức vua thoái vị mà đoạt quyền nhưng đây có thể coi là điểm yếu kém cỏi nhất của lão yêu bà kia. Chúng ta có thể đảm bảo cho một nhà Thiên Đại được an toàn." Giọng nói của hắn âm vang mà có lực giống như hắn là một người luôn đứng trên người khác, có một loại ma lực làm cho lòng người ổn định, làm cho người ta không tự giác muốn tin tưởng.
"Như vậy thì tốt, điều ta muốn, ngươi có thể làm thì quan hệ hợp tác của chúng ta chính thức được thành lập!" Vừa đi vừa vân vê ngón tay nói: "Đầu tiên, ta muốn ngươi bảo đảm chúng ta có thể thuận lợi rời khỏi kinh thành, tìm một nơi yên tĩnh để cha mẹ ta an hưởng tuổi già. Hơn nữa sau khi xong chuyện, ta muốn để cho Thiên Đại Duật tiếp quản mười vạn binh lực, dĩ nhiên chỉ là vẻ bề ngoài, khi nào các ngươi đổi ý thì chúng ta cũng không thể đánh trả. Nếu đã làm đại sự thì nên có giấy trắng mực đen làm chứng, nếu ngươi không có quyền lực gì vậy thì đưa khế ước đến tay Hoàng thượng, ta sẽ giao binh phù cho các ngươi."
"Ha ha, nếu là như vậy, hiện tại ta cũng có thể......"
Đang nói thì đột nhiên dừng lại, một tia ánh sáng sắc bén lóe lên trong con ngươi đen, không đợi đến khi hắn xác định phương hướng phát ra nguy hiểm thì vài cái phi tiêu hình thoi phi đến hướng về phía hai người, phi tiêu sắc bén ánh lên màu xanh lam chứng tỏ trên mặt kia toàn bộ là độc.
Điều đầu tiên hắn nghĩ đến là bảo vệ người con gái kia, nhưng người con gái ấy đã thấy cũng nhanh chóng tránh được phi tiêu, quay đầu đôi mắt đẹp trợn lên với hắn: "Ngươi định giết ta sao!"
HẾT CHƯƠNG 14