Vương Gia Ngốc Nghếch Trêu Chọc Vương Phi Ngây Ngô

Chương 112 : Phần đệm

Ngày đăng: 18:13 18/04/20


Editor: nhungchuoi 



Trên một vùng trống trải có thể nhìn thấy nước mặt hồ xanh sâu thăm thẳm, màu nước với màu trời hòa vào nhau, giống như đã cắn nuốt tất cả dấu hiệu của sinh mạng, ngay cả hạt cát của nước bên cạnh cũng không cảm giác được hơi thở của ánh sáng mặt trời, mỗi một viên tản ra ánh sáng màu lam sâu thẳm. Trên mặt nước, có một cái cột chống đỡ, trong suốt long lanh như nước, không giống với nước chảy xuống từ thác nước.



Từ xa đến gần, một con chim Thanh Linh bay quanh quẩn quanh sắc trời màu xanh, rơi bịch xuống phía trên thác nước, thân thể khéo léo dường như bất kỳ lúc nào cũng có thể bị bọt nước bao phủ.



"Ngươi lại đang chờ Chiến thần, nếu chín khúc sông này hoàn toàn khô cạn có lẽ ngươi cũng không có phản ứng gì đi, thân là Cửu Hà Thần Nữ, bởi vì không cai quản tốt, cẩn thận ta đi cáo trạng ngươi với Đế Tuấn!" Chim Thanh Linh phát ra giọng nói của một con không rõ trống mái, trong giọng nói chứa đầy sự bất mãn.



Phía sau cột nước, một cô gái mặc y phục màu trắng bạc đang ngồi chồm hỗm trên tòa sen cuồn cuộn tạo sóng, hai mắt nhìn về phương xa, trong ánh mắt là sự tha thiết không khó để nhận ra ở giữa một đám người.



Thân thể nhỏ bé của cô gái bị từng đợt bọt sóng trên tòa sen bao vây, chỉ có đôi chân ngọc ở dưới làn nước màu xanh hơi phát ra ánh sáng, cả người nàng đều bị vòng sáng bao vây, đây chính là thần nữ.



Hai mắt vẫn nhìn chằm chằm vào phía trước, tâm tình của cô gái giống như rất tốt, không so đo với hắn, bất mãn nói: "Sống chết đều có số, sách cũng nói như thế, người chim như ngươi thì hiểu được cái gì chứ....."



"Không cho phép ngươi gọi ta là người chim!" Chim Thanh Linh giống như đang giận dữ, ánh sáng chợt lóe lên, một yêu nghiệt mỹ nam xuất hiện bên người cô gái, trố rách cả mắt ra nhìn chằm chằm cô gái.



"Hừ, bọn ngươi chỉ là đám kẻ phụ tình thôi! Chiến thần của ngươi đó hiện đã chiến thắng trở về, hơn nữa không phải là về một mình, hiện tại có lẽ đã sớm cùng nàng ta tình nồng mật ý, cũng chỉ có ngươi vẫn ngây ngốc ở đây chờ hắn...."



Lời của hắn còn chưa nói hết, đột nhiên cô gái bắn tới hắn ánh mắt sắc nhọn làm cho hắn sợ đến mức phải nuốt lại những lời định nói ra, hắn có thể nhìn thấy rõ ràng đôi mắt màu xanh hổ phách kia đang dần dần đỏ lên, trong lòng hiểu rằng nàng đang chứng thực xem lời mình nói là thật hay giả.



Không đợi cho hắn có cảm giác hối hận khi mình lỡ miệng nói sai, ngay lập tức cảm giác được ở dưới chân mất đi lực chống đỡ, giương mắt nhìn lên, cô gái đã ngồi trên Thủy Long hướng về phía Cửu Trọng Thiên bay đi.




Nhìn cặp mắt màu hổ phách kia, trong long Uyên Cực không tự chủ co rút thật nhanh, dường như không khống chế được bản năng nhìn théo cặp mắt kia.



"Đinh!" Âm thanh thanh thúy kêu gọi sự chú ý của nam tử trở lại, khom người nhặt Thủy Châu băng ngọc dưới mặt đất lên, cái lạnh làm tay run lên, nháy mắt trong đầu nhảy ra vô số đoạn ngắn hình ảnh, là tiếng cười đùa vang vọng bên tai.



Ngươi nếu như còn đi theo phía sau im lặng không nói gì, ta sẽ, cho dù phải đi khắp chín con sông ta cũng sẽ tìm một binh tôm tướng cá để gả cho!



Uyên, ngươi biết không, nụ cười lúc ngươi thức dậy, ánh mắt màu vàng kim, giống như là một ngôi sao.



Ngươi không có chuyện gì mà vì sao lớn lên lại đẹp mắt như vậy, câu sạch tâm tư của tiểu cô nương nhà người ta, ngươi chẳng qua cũng là một người, ta không cho rằng ngươi ở trước mặt người khác lại đẹp mắt như vậy!



Cái dấu răng này cũng chính là ấn ký ta dành riêng cho ngươi, từ nay về sau, ngươi chỉ có thể là người của ta!



.............



Không phân biệt rõ đâu là tiếng chuông đâu là lời nói quanh quẩn bên tai, từ từ những đoạn ngắn đó càng ngày càng nhiều, thanh âm càng lúc càng lớn, hắn thống khổ ôm lấy đầu, con ngươi bỗng chốc mở to, phi thân đuổi theo hướng Chỉ Tuyền rơi xuống, có thể coi là nhanh như tia chớp nhưng cũng đã chậm, ở đó có một cô gái một thân màu trắng bạc giống như một đứa trẻ, thẳng tắp rơi xuống phía sau, đó là Tuyệt Tiên Dao Đài!



"Tuyền Nhi!" Uyên Cực gào lên một tiếng vang dội, chấn động bốn phía, tiếp theo đó một bóng dáng màu đen cũng theo đó rơi xuống.



Truyền thuyết viết rằng, rơi xuống Tuyệt Tiên Dao Đài phải chịu qua lửa trời thiêu đốt, luân hồi chuyển kiếp mới có thể trở về........