Vương Gia Ngốc Nghếch Trêu Chọc Vương Phi Ngây Ngô

Chương 120 : Ghen tuông tung tóe

Ngày đăng: 18:14 18/04/20


Trong mấy ngày kế tiếp, Vân Chỉ vẫn đóng cửa không ra ngoài, không biết là nàng muốn quên thế giới hay là muốn để thế giới lãng quên nàng.



Mộng nhi nhìn về phía cửa phòng đóng chặt, rồi than nhẹ một tiếng, mấy ngày nay nàng chỉ phụ trách việc đưa cơm một ngày ba bữa nhưng Vương phi một chữ cũng không nói với nàng. Tuy rằng nàng rất vui vẻ chuyện Vương phi không còn ngốc nghếch nữa, tuy nhiên nếu vì không còn ngốc nghếch mà phải gánh trọng trách như vậy thì thậm chí nàng còn hy vọng là Vương phi cứ tiếp tục ngốc nghếch, ít nhất cũng sẽ không cần phải bi thương như vậy.



Quay đầu, lại thấy một người con gái mặc áo xanh đi đến, đó là Lạc Băng Tuyết người mỗi ngày đều qua đây.



"Lạc tiểu thư, người lại đến xem Vương phi sao." Tay nhanh nhẹn đón lấy chén thuốc bổ trên tay nàng, cười ân cần hỏi thăm. Người con gái hiền hòa mỹ lệ như vậy khiến cho Mộng nhi không tự chủ muốn thân cận. Địa vị của nàng ở trong Vương phủ không hề thấp nhưng chuyện gì cũng tự mình làm, đối xử với người dưới cũng rất tốt.



"Tỷ tỷ vẫn như cũ sao? Đồ ăn sáng nay có sử dụng hay không?" Lạc Băng Tuyết lo lắng hỏi, biểu hiện quan tâm tinh tế chân thành như vậy giống như là một người thân vậy.



"Ừ, Vương phi vẫn giống như mấy ngày trước đây, hoặc là ngơ ngẩn ngồi ở kia, hoặc là viết chữ vẽ tranh, đọc sách nhưng lại hoàn toàn không nói một câu nào, Mộng nhi cực kỳ lo lắng." Đặt thuốc bổ xuống mặt bàn, xoay người lại khẽ thở dài. "Lạc tiểu thư, thật ra người không cần phải ngày ngày đều đến đây đâu."



"Không sao, ta muốn là người đầu tiên biết được khi nào tỷ tỷ bình phục....." Đột nhiên Lạc Băng Tuyết dời mắt nhìn về phía sau lưng Mộng nhi, vui mừng kêu lên: "Tỷ tỷ!"



Mộng nhi lập tức quay đầu lại thì thấy Vân Chỉ toàn thân mặc nam trang màu trắng vẫn bình yên vô sự đứng ở cửa, trừ bỏ việc gặp chuyện không may khiến nàng càng thêm lạnh nhạt so với trước kia ra thì cũng không có biến hóa gì quá lớn.



"Vương phi, ngươi không sao đúng không?" Mộng nhi có đôi chút kích động hỏi, chỉ cần Vương phi không sao thì mọi chuyện đều sẽ tốt lên thôi.
Ánh mắt Lạc Băng Tuyết trở nên tối sầm, hắn cực kỳ để ý sao? Trước đây cho dù có chuyện gì xảy ra hắn đều cố gắng che giấu cảm xúc chân thật của mình, nhưng giờ bất ngờ đối mặt với Uyên như vậy, lại nhìn thấy vẻ mặt phẫn nộ của hắn! Người Uyên thích chính là Vương phi của hắn sao!



"Nương tử ~!" Một âm thanh quái dị lập tức cắt đứt cuộc trò chuyện của hai người, thậm chí là thu hút sự chú ý của toàn bộ mọi người trong quán trà.



Mọi người đem ánh mắt đổ dồn về đám người trên bàn này, suy đoán xem có phải vừa rồi Dự Vương gọi nương tử có phải là người con gái mặc áo xanh kia không, hơn nữa thoạt nhìn qua thì quả nhiên xứng danh mỹ nữ nhu mì, Dự Vương phi thật sự đã trở nên thông minh hay sao!



Vân Chỉ nghe thấy giọng nói, lại nhìn thấy Mặc Kỳ Uyên với vẻ mặt quấn quýt vô cùng nhiệt tình đi về phía nàng, không đợi đến khi hắn đi đến gần bên cạnh thì túm lấy áo hắn, oán hận tiến lại gần lỗ tai của hắn, thấp giọng nói: "Không cho phép gọi là nương tử, gọi ta Vân công tử."



"Nương.....Vân công tử, có phải là cố ý đến đón ta không!" Khuôn mặt lộ vẻ nghi ngờ nhưng sau khi Vân Chỉ buông tay ra vẫn ngoan ngoãn đổi cách xưng hô. Nhân lúc nói chuyện không chút dấu vết tách Tần Lãng sang một bên, dính chặt lấy Vân Chỉ giống như sợ nàng bị lấy mất.



Lúc này tâm tình Mặc Kỳ Uyên vô cùng không tốt, vừa rồi hắn ngồi bàn công việc ở bên cửa sổ quán trà đối diện, lại vừa hay nhìn thấy Vân Chỉ cùng với tên đàn ông này cùng nhau tựa vào dường như vô cùng thân thiết, với góc nhìn của hắn hai người này chính là đang liếc mắt đưa tình, quan hệ quá mức thân thiết làm cho người khác cảm thấy vô cùng chướng mắt! Vừa ra khỏi cửa mà đã đi tìm đàn ông rồi, có phải thực sự coi tướng công "ngốc nghếch" là hắn này chỉ để trang trí thôi sao!



"Cái gì mà nương Vân công tử! Ngươi ngồi sang một bên cho ta, đừng quấy nhiễu ta làm việc chính sự!" Cố gắng né tránh Mặc Kỳ Uyên cứ tiếp tục dán lên người, nhưng dù có mặc kệ thế nào cũng không xong nên đành phải buông tha. Vân Chỉ nâng trán, thế nào mà đột nhiên kẻ ngốc này lại xuất hiện ở đây!



Mà trong lúc này, mọi người trong quán trà đã sợ ngây người, chẳng lẽ Dự Vương gia ngốc nghếch này cũng yêu thích đàn ông! Hơn nữa, cũng không chịu thua kém người khác! Xem ra, thị hiếu của hoàng thất thật sự rất khác người nha!