Vương Gia Yêu Nghiệt, Vương Phi Vô Lương
Chương 130 : Náo loạn hôn lễ
Ngày đăng: 19:50 18/04/20
“Hai đứa vừa mới nói cái gì? Nam nhân áo đỏ kia tên là gì?”
Nghe hai đứa trẻ nói xong, Ly Nặc kích động nhảy cẫng lên, níu chặt áo tiểu nha đầu kích động hỏi.
“Ai nha, Ly Nặc thúc thúc ngươi trước buông Phượng Nhi ra đã, ngươi túm ta đau quá, thật đáng ghét!”
Tuyết Phượng dùng hai bàn tay nhỏ bé của mình gắng sức đẩy tay Ly Nặc đang túm lấy áo nàng ra, bất đắc dĩ là tay Ly Nặc túm rất chặt nàng cũng không còn cách nào, đành phải dùng cặp mắt hữu thần trừng hắn.
“A..., thật xin lỗi nha đầu, thúc thúc không phải là cố ý, chỉ là mới vừa rồi quá kích động thôi.”
Ý thức được chính mình quá mức lỗ mãng, hắn khẩn trương rút tay lại, xấu hổ giải thích với tiểu nha đầu.
“Vậy ngươi có thể kể lại chuyện hôm đó tường tận được không, rốt cuộc là các ngươi đã gặp chuyện gì? Nam nhân áo đỏ đó tên gì? Dáng dấp ra sao? Còn có còn có, trên người hắn gì đặc thù không? Nói thí dụ như trên vai trái có một vết sẹo hình hoa anh túc?”
Chuyện ngày đó Tuyết Thiên cũng không kể cho bọn hắn, hai đứa nhóc cũng lại ham chơi, đến tận bây giờ mới nói cho hắn biết.
Chỉ cần nghĩ đến khả năng chủ tử đã hồi sinh hắn liền đặc biệt kích dộng, cũng khó tránh khỏi không điều khiển được cảm xúc của mình.
“Có cái gì đặc thù à? Để ta nhớ lại xam nào...”
Tiểu nha đầu gãi tóc, một bộ dáng suy nghĩ rất nghiêm túc.
“Muội muội, để ta nói cho, điểm đặc biệt nhất là hắn có khuôn mặt rất giống ta, bên hông còn có một thanh nhuyễn kiếm, vóc người rất cao, cụ thể là cao bao nhiêu thì ta không biết, dù sao cũng là rất cao, dáng dập cũng là rất đẹp, chỉ có điều hơi lạnh lùng, còn về việc có bớt hay sẹo gì, thật xin lỗi, hắn không có cởi áo cho chúng ta nhìn.”
Tuyết Hoàng nói một hơi, Tuyết Phượng cũng gật đầu, ra chiều chuyện đúng là như vậy.
“Nhuyễn kiếm? Bộ dáng rất giống ngươi? Sau khi chủ tử chết thì long đằng của người vẫn luôn ở bên cạnh chủ mẫu, dùng nhuyễn kiếm làm vũ khí cũng là điều bình thường, lại còn giống ngươi, không, phải nói là ngươi giống hắn mới đúng, không sai, ngươi là con hắn, bộ dáng của ngươi và hắn chính là đúc ra từ một khuôn, vậy thì chắc chắn không sai, hắn nhất định là chủ tử, chủ tử đã sống lại! Không được, ta muốn nói cho chủ mẫu biết, để nàng cũng cao hứng một phen.”
Nói không chừng sau khi chủ mẫu nhìn thấy chủ tử lại nhớ lại tất cả, đúng, cứ làm như vậy đi.
“Này, thúc thúc ngươi đừng vội, chúng ta còn chưa nói xong, ngày đó mẫu thân và cữu cữu đều ở đó, không cần ngươi nói bọn họ cũng biết rồi.”
Hai đứa nhóc nhìn Ly Nặc đang nóng lòng, mắt trợn trắng, sau đó mới không nhanh không chậm lên tiếng ngăn.
“Cái này... Không có việc gì, khí lực của thúc thúc rất lớn, đừng nói là một người, liền là một cái đầu voi thúc thúc cũng có thể dễ dàng khiêng được.”
Này đúng là nói khoác không cần viết nháp, một cái tiểu mao cầu có thể so với một cái đầu voi sao? Chỉ sợ là hắn chưa kịp khiêng đầu voi lên đã bị nó đè cho bẹp dí rồi.
“Được, nếu Kỳ Lân thúc thúc không tham gia, ba người chúng ta liền đi, muội muội đừng lo lắng, thuyền tới đầu cầu tự nhiên thẳng, đến lúc đó sẽ có phương pháp ứng đối.”
Tiểu nha đầu đang muốn phản bác thì đã bị Tuyết Hoàng ngăn trở.
Ba ngày sau, thần điện Hắc Ám.
Cả tòa cung điện đều được trang trí toàn một màu đỏ vui tươi. Các vị thần của lục giới đều đến tham dự, ngay cả Nhật thần và Nguyệt thần cũng nổi danh với Thiên Tà đều đã đến.
Trong tẩm điện to như vậy, hai thân thể xích lõa đang gắt gao va chạm.
Thân thể nữ nhân kiều diễm cùng với tiếng ngâm nga tạo nên một bức xuân cung đồ hoàn mỹ.
Hồi lâu, nam nhân xoay người ngồi dậy từ trên người nữ nhân, chán ghét nhìn nữ nhân một cái rồi cầm lấy y phục mặc vào.
“Nhớ kỹ lời hứa của ngươi, nếu không bản thần tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho ngươi!”
Dù cho hắn mất đi thần lực, cũng có biện pháp cho nàng chết không có chỗ chôn, chỉ là cái giá phải trả có chút lớn, nếu không phải vạn bất đắc dĩ hắn cũng không muốn dùng đến.
“Chuyện ta đáp ứng ngài nhất định sẽ làm được, chỉ cần ngài vẫn ở bên ta, ta tuyệt đối sẽ không làm thương tổn hắn.”
Nữ nhân ai oán nhìn nam nhân lãnh khốc, nếu không phải mình đáp ứng hắn bảo vệ bình an của Dạ Khuynh Thành, hắn cũng sẽ không thỏa hiệp, càng không muốn cùng giường với nàng.
Vì cái gì? Chính mình yêu hắn như vậy, nhưng hắn vẫn một lòng với nam nhân kia, điều này làm cho nàng ghen tị, cũng là cực kỳ bất đắc dĩ, ai bảo mình yêu hắn như vậy?
Cả đời nàng chỉ yêu hai nam nhân, người thứ nhất thì tự tay giết nàng, sau khi xuyên không lại yêu phải nam nhân lãnh tình này, con đường tình yêu của nàng sao lại nhấp nhô như vậy?
Đối với sự ái oán của nàng ta, Thiên Tà không quan tâm, thậm chí còn lười liếc nàng ta, mặc quần áo tử tế xong liền mở cửa rời đi.