Vương Gia Yêu Nghiệt, Vương Phi Vô Lương

Chương 73 : Đại phát thú uy, Tiểu Mao Cầu cường hãn

Ngày đăng: 19:49 18/04/20


Huyết Đại nguy hiểm nheo mắt lại nhìn Tiểu Mao Cầu cách đó không xa, mặc dù nàng không nhìn thấy luồng hào quang màu xanh lục trong mắt nó nhưng giọng nói của nó đối với nàng hết sức quen thuộc. . .



Hành động lần này của nó không chỉ khiến mọi người cảm thấy tò mò mà mọi người nhất thời quên luôn bản thân vẫn còn trong vòng nguy hiểm, ánh mắt tò mò nhìn hai con một lớn một nhỏ, khi thấy Thú Vương cúi đầu xưng thần mà con tiểu mao cầu màu trắng lại hết sức cao ngạo và khinh thường, mắt lạnh bễ nghễ nhìn những con thú xung quanh đã ngừng việc công kích, ánh mắt nó lạnh đến mức khiến chúng ma thú rối rít cúi đầu không dám nhìn thẳng.



Bọn họ cũng không biết mình tại sao lại cảm thấy sợ hãi , chẳng lẽ chỉ vì ánh mắt quá mức nguy hiểm của con Tiểu Mao Cầu kia sao? Chúng nó cũng không giống thú vương, từ lúc nhìn thấy con tiểu mao cầu kia chúng nó lại có cảm giác kính sợ, ngoài ra còn có một cảm giác sợ hãi quen thuộc không giải thích được, mà khi nghe thấy Thú Vương nói như thế, bọn nó mới chợt hiểu ra, thì ra con tiểu tử trước mắt này chính là ma thú có thực lực nhất trong Ma Vực chi sâm, đại nhân Ly Nặc khó trách sao bọn nó lại cảm thấy quen thuộc như vậy?



Nhìn thấy Thú Vương quỳ xuống, tất cả ma thú liền phản ứng kịp cũng quỳ theo, mấy vạn ma thú đồng loạt quỳ xuống nhất thời khiến bụi đất tung bay đầy trời,âm thanh vật nặng rơi xuống đất đinh tai nhức óc, có người trong lòng nghi ngờ bọn nó quỳ xuống mạnh như vậy chẳng lẽ không cảm thấy đau sao?Ai, bọn họ chỉ nghe âm thanh thôi cũng đã cảm thấy đau rồi.



Tiểu Mao Cầu đứng trên mặt đất, ngước đầu nhìn lên thú vương đang quỳ gối trước mặt, tuy là ngẩng nhìn nhưng sự uy nghiêm vẫn không giảm chút nào, ngạo mạn mở miệng nói: "Người(Thú) không biết không có tội, hôm nay bổn tọa đã khôi phục nguyên thân, các ngươi nhất thời không nhận ra được cũng là bình thường, ta cũng không so đo với các ngươi." Nếu đã là trường hợp cứu người như vậy mình đùa đùa nghịch nghịch uy phong một chút cũng được chứ nhỉ? Nghĩ đến chỗ này nó không khỏi nhìn chung quanh một chút, chủ tử chắc cũng không theo tới đây mới đúng.



Thú Vương thấy nó dễ nói chuyện như vậy, lúc này mới khẽ yên lòng,một giây trước nó vẫn lo lắng ngài ấy mất hứng sẽ ăn nó vào bụng, nhìn tình huống hôm nay,chắc là sẽ không đâu nhỉ? Mà Tiểu Mao Cầu một bên căn bản cũng không biết suy nghĩ này trong lòng nó, nếu biết nhất định lại muốn buồn bực một trận, chỉ là dù biết nó cũng sẽ không đi ăn bọn chúng vì lần này khi tỉnh dậy nó đã nghe chủ tử nói qua, thân thể của nó bị biến dạng là bởi vì ăn phải mấy con ma thú lung tung lộn xộn này khiến tu hành của nó bị ma hóa biến thành bộ dáng người không ra người quỷ không ra quỷ kia, cũng chính là con tứ bất tượng mà Huyết Đại đã hình dung.



Mọi người rối rít hóa đá, con Tiểu Mao Cầu này rốt cuộc có lai lịch ra sao? Thái độ bề trên giống như từ trên thân thể của nó phát ra, thật đúng là thấy tức cười thế nào thế nào ấy nhưng bọn họ vẫn cố nén không dám cười ra tiếng , chuyện cười, ngay cả mấy vạn ma thú cũng sợ hãi quỳ xuống, nhân vật như vậy bọn họ nào dám đi cười nhạo a, cũng không phải là không muốn sống nữa!
Nếu không nhất định sẽ chịu không nổi.



"Chơi đã rồi sao?" Huyết Đại từ trên cao nhìn xuống con tiểu mao cầu đang cúi đầu biết sai, nhíu mày, hời hợt hỏi, gương mặt bình thản không nhìn ra có tức giận hay không.



"Chơi, chơi đã, chủ tử." Tiểu Mao Cầu len lén liếc Huyết Đại một cái, sau đó lại vội vàng cúi đầu làm rùa rút đầu.



"Nếu chơi đã vậy thì đi thôi." Vươn tay ra, ý bảo Tiểu Mao Cầu nhảy lên.



Tiểu Mao Cầu thấy vậy liền vui vẻ ra mặt, may là vị chủ tử này tốt nếu là vị chủ tử kia của mình thì chắc chắn nó sẽ không tránh khỏi bị phạt, vui vẻ nhún chân nhảy vào trong ngực Huyết Đại .



Mắt thấy Huyết Đại xoay người rời đi, lúc này Mặc Thanh Vân mới vội vàng kêu: "Huyết Đại tỷ tỷ!" Huyết Đại xoay người nhìn hắn một cái, không tiếng động hỏi thăm hắn kêu nàng có chuyện gì.