Vương Gia Yêu Nghiệt, Vương Phi Vô Lương

Chương 76 : Nước mắt của thần nữ

Ngày đăng: 19:49 18/04/20


Cũng không biết từ nơi nào lại có lời đồn đãi, nói đóa Tuyết Liên này thật ra là một giọt lệ của thần nữ rơi từ trên trời xuống ngưng kết mà thành, ngàn năm lại ngàn năm truyền đi, trải qua miệng bao nhiêu người, đã trở thành một câu chuyện tình xưa cảm động lòng người, dĩ nhiên những thứ này cũng chỉ giới hạn trong lời đồn mà thôi, không phải tất cả mọi người đều tin tưởng.



Đoàn người không có một chút đầu mối nào tìm mấy canh giờ, cũng không phát hiện ra được đỉnh Tuyết Sơn là chỗ nào, nhất thời lòng như lửa đốt, mắt thấy người cũng sắp bị đông thành băng, lúc này không khỏi mở miệng oán trách.



"Rốt cuộc là cái đỉnh Tuyết Sơn này ở đâu chứ, sao lại khó tìm như vậy, đi tiếp nữa nếu không chết vì đói thì cũng là chết vì rét!" Cô gái xinh đẹp đứng bên cạnh Mặc Tử Hằng dừng bước bất mãn nói, nàng trước đây đều là sống trong thâm cung, cuộc sống luôn được người khác hầu hạ đến nơi đến chốn, đã bao giờ phải chịu khổ như thế này đâu. (ta nói này, mi kêu sống trong cung sướng thế thì sao mi k ở lun trong đấy đi còn đòi ra đây làm j rồi lại kêu la vớ vẩn? Bệnh thần kinh =_=)



"Được rồi, Yên Nhiên, muội cũng đừng oán trách nữa, nếu không đi được nữa thì để đại ca cõng muội, nào đến đây." Yên Nhiên là công chúa duy nhất của Lan quốc, là bảo bối trong tay hoàng thất, tuyệt đối không thể để nàng ta chịu một chút ủy khuất nào nếu không phụ hoàng và mẫu hậu sẽ không tha cho hắn.



"Kia là cái gì?" Đột nhiên, một đạo quang mang màu bạc cách đó không xa truyền đến, trông giống cầu vồng xông thẳng lên trời.



Ngay sau đó từng màu sắc bên trong cầu vồng bay tản ra tứ phía, hồng cam vàng lục lam chàm tím, bảy sắc màu tụ hội, cùng nhau hướng về phía chân trời phóng tới, trong nháy mắt bầu trời rực sáng.



"Thất sắc chi liên, nhất định là thất sắc chi liên đã nở, mau nhanh lên!" Trong đám người, rốt cục có người phục hồi tinh thần, vừa nói vừa chạy tới chỗ ánh sáng bắt đầu, người phía sau phản ứng kịp cũng bắt đầu chạy về hướng đó.



Lúc này Huyết Đại cũng giống như mọi người đang tìm kiếm xung quanh chợt phát hiện một màn hoành tráng như vậy, nàng rất nhanh phản ứng, biết nhất định đây là hoa Tuyết Liên đã nở, trong lòng trở nên kích động, vội vàng chạy về phía ánh sáng.
Mấy người khác cũng tham gia náo nhiệt nghị luận ầm ĩ, chỉ chỉ trỏ trỏ một người một thú đang đấu với nhau, nhìn thấy thần thú cũng không sợ hãi, mà lại tò mò nhiều hơn.



Mấy người khác cũng không kịp thưởng thức màn chiến đấu kia, đều tranh nhau đi đến chỗ thất sắc chi liên, Thượng Quan Cẩn Nam chăm chú nhìn người con gái mình đầy vết thương vẫn không chịu bỏ cuộc, đối với đóa hoa thất sắc chi liên có thể đem về vô tận vinh dự cho gia tộc cũng không để ý, chỉ nhìn bóng lưng quật cường của cô gái, tim mơ hồ nhói đau, hắn biết nàng sẽ không muốn mình tiến lên giúp đỡ nàng, hắn cũng không thể làm gì khác hơn là đợi đến khi nàng gặp nguy hiểm mới ra tay cứu giúp, hắn cũng không hiểu vì sao chỉ mới gặp mặt vài lần, mình cũng không hiểu rõ nàng, hắn không hiểu, thật không hiểu, có phải là hắn đã bỏ lỡ gì chăng?



Một đạo cuồng phong quét qua, đám người có ý đồ hái Tuyết Liên đều bị cuồng phong thổi bay bốn phương tám hướng, người ngã ngựa đổ té trước cửa động, mà những người còn lại còn chưa kịp hành động thấy vậy cũng không dám tiến lên.



A, đang êm đẹp, cuồng phong từ đâu tới vậy? Nhìn lại chỗ một người một thú vẫn đang hăng hái chiến đấu, cũng không thấy các nàng có động tác gì nha? Chuyện này thật kì quái, vậy cuồng phong tập kích mọi người từ đâu tới?



Mọi người bị ngã xuống đất rối rít bò dậy, đáng giá chung quanh một cái, cũng không phát hiện mục tiêu tập kích bọn họ, trong bụng nghi ngờ rất nhiều nhưng vẫn bất động tại chỗ, an phận đợi một hồi không thấy dị thường lại bắt đầu bước về phía thất sắc chi liên.



"Còn dám bước lên một bước, các ngươi sẽ không đơn giản là chỉ bị té đâu, không muốn chết thì hãy mau chóng rời đi, không sợ thì cứ việc bước tiếp." Một giọng nói hư ảo truyền vào lỗ tai mọi người, lần này tất cả đều khiếp sợ, nguyên bản những người muốn tiến lên hái hoa đều rối rít dừng bước, nghi ngờ và trâm tư.



Cuối cùng cũng không thắng nổi lòng tham, một đám người liều mạng chạy về phía trước, có chết cũng muốn hái thất sắc chi liên, kết quả những kẻ chạy ở đầu lại bị thổi bay lần nữa, nhưng lần này cũng không phải là té ngã đơn giản, sau khi bị thổi bay ngã từ trên không trung xuống, trong miệng không ngừng chảy ra máu tươi, không bao lâu liền đi đời nhà ma