[Dịch]Vương Phi Nàng Thật Biến Thái
Chương 9 : NÁO LOẠN
Ngày đăng: 05:34 02/09/19
Hai người choàng tỉnh dậy thì cũng đã sáng tiếng quân sĩ hét ỏn tỏm bên ngoài thật là khó chịu cả 2 cau mày nhìn nhau.
“Chàng đi đâu đó?” nàng níu lấy bàn tay to ấy như không muốn mất chàng thêm lần nào nữa.
“Nàng quên đây là hoàng cung à ta là Vương gia đấy sau này nàng không phải lo gì nữa hết” chàng nắm lấy bàn tay ấy kéo nàng ra cửa tiện thể đeo chiếc mặt nạ lên, chàng sờ sờ cái môi nhỏ của nàng rồi ‘chụt’
“Sao lại hôn người ta đồ đáng ghét” bên trong cười nói một hồi khiến bên ngoài có chút hồ đồ, rồi bỗng cả đoàn binh mã hóa đá”
“Vương gia thiên tuế thiên tuế thiên thiên tuế” cả bọn buôn kiếm đáo cung nằm rạp xuống đất nàng được một phen tủm tỉm cười
“Tại sao các người dẫn nhiều binh lính đến đây làm gì”
“Hạ thần đến đây để bắt Dịch Thiên Sát ngự y có ý đồ dụ dỗ Sang phi và cố ý mưu sát Thái Hoàng Thái Hậu”
“Chỉ là một ngư y mà mang nhiều binh lính vậy ngươi thấy có nghịch lí lắm không”hắn nhìn nàng nheo mắt tỏ ám hiệu, biết là đến lúc có trò vui nên nàng cũng chìu theo ý hắn
“Các người tính vu oan cho ta sao, Vương gia ta không có oan cho ta” cả bọn hóa đá binh lính, tên công công một phần là nàng thay y phục nam nhi rất nhanh hai là nàng diễn vô cùng xuất sắc. Ánh mắt cảnh cáo bọn họ lướt một dọc kiến ai cũng phải thấy lạnh gáy. “Các ngươi ngươi về hết đi đây là ngự y của ta ta có cách xử lý.” Cả bọn không làm gì được ức chế lắm nhung cũng đành phải lui về chả ai dại dột gì mà cãi lời Vương gia cả, cãi đi cũng sẽ lãnh hậu quả không hay. Tóm lại đừng bao giờ đụng tới Hàn Thiên và Thu Thủy.
Tối đêm đó Vương gia mở yến tiệc thông báo cho cả hoàng cung biết được chàng đã chọn được Vương phi của mình và đó là người mà chàng yêu bấy lâu nay. Cũng có một thông báo nữa là tên ngự y Dịch Thiên Sát đã bị đuổi ra hoàng cung. Tất cả mọi người ai cũng háo hức trừ một người Sang phi, nàng ta vốn đã có ý muốn cướp cái vị trí Vương phi đó từ lâu bây giờ thì lại lọi ra một đứa giành mất vị trí ấy của nàng ta nên nàng thầm rủa là sẽ trả thù.
“Nàng xong chưa? Ta hồi hộp chết mất”
“Chàng đợi một lát ta không thể nào dịch dung cao cấp mà nhanh như chàng nói được đâu, ta không làm mình xấu đi chủ yếu chỉ che đi gương mặt thật bằng một gương mặt khác thôi đấy nhé !!” cũng đúng thôi dù dịch dung có xấu đến cỡ nào thì nàng vẫn có một nét đẹp khác nhau‘khiếp đẹp gì mà đẹp dữ vậy tỉ tỉ’. Thôi đành vậy không xấu thì cho đi gương mặt là đủ rồi chủ yếu là không ai biết mình là ai.
….Vài khắc trôi qua….
“Chàng sao vậy?” hắn biến thành người nhỏ bé rồi dùng là dịch dung thì gương mặt rất khác nhưng nàng vẫn đẹp tuy không bằng lúc nàng ở gương mặt thật.
“..Ờ.. ta đi thôi” hai cái bóng đi lên kiệu trong kiệu với nhau tiếng cười đùa như tiếng trẻ con trong trẻo hồn nhiên, trong phút chốc đã đến cung của Hàn Thiên một nơi khá quen thuộc khi nàng đến đây chữa bệnh cho chàng.
“Vương gia và Vương phi đến….”cả bọn cúi chào hai người, nàng khẽ cười nhẹ nhìn Sang phi đã ngồi sẵn ở bên ghế trái Vương gia, sau khi được cho đứng dậy tất cả mọi không khỏi nhạc nhiên một Linh phi cao cao tại thượng lại ăn mặt giản dị chỉ có một chiếc váy hồng dài xõa đất khoác thêm một chiếc áo lụa ở ngoài màu đỏ, mái tóc dài được chẽ làm hai tầng ; tầng trên thì được chẽ làm 2 uốn cong theo hình tròn được buộc nơ nhỏ tầng dưới thì xõa dài. Nàng cười ôn nhu nhìn mọi người bàn tán mình.
“Nàng ngồi xuống bên phải ta đây”, nói tới đó mặt Sang phi thoáng xanh “Chỗ đó là của ta, rồi ngươi sẽ phải trả giá hồ li tinh”.
“Thần thiếp biết rồi, sau này lễ nghi mong Vương gia chỉ bảo thêm.”
“Tỉ tỉ chưa học lễ nghi nữa à?” Sang phi ráng hét to cho mọi người ngồi dưới nghe thấy, mọi ánh mắt đỗ dồn về phía Linh phi, nàng thoáng khó chịu khi nhiều người nhìn.
“Tỉ nè tỉ lớn hơn muội thì trước mặt mọi người thì tỉ có thể nói nhỏ nhẹ hơn được không tỉ làm vậy muội thấy có chút ngượng giùm tỉ ” nàng nhấn mạnh nhỏ nhẹ khiến nàng ta giận tím người cuối cùng phải đặt đít ngồi yên chỗ của mình.
Buổi tiệc tới giờ phút gay cấn ai cũng biết Sang phi là một người cầm kì thi họa đều giỏi mọi người ai cũng muốn mở mang tầm mắt nên đề nghị ý kiến Sang phi phải nhảy một điệu múa cho mọi người cùng xem. Nàng ta thấy vậy thích lắm cuối cùng cũng có cơ hội trổ tài cho Vương gia xem nên đồng ý ngay.
Điệu nhảy bắt đầu một y phục chói mắt kim sa được phủ đầy trên y phục khiến nàng ta tự tin mình sẽ lấy được lòng Vương gia, nhưng không như thế cái gì làm lố thì có chút phản ứng nhẹ.
“Ngưng ngay và nàng đi thay y phục đi ta không thích những thứ lòe loẹt” Chàng phun ra một câu rồi quay sang cười cười với Vương phi của mình, nàng tức lắm nhưng đâu chịu thua.
“Vậy để buổi diễn tiếp tục thì để Vương phi trổ tài nghệ đi.” nàng cười kinh bỉ nhìn Hứa Linh (một cái tên khác của Thu Thủy) nghĩ rằng nàng chỉ là một đứa cái gì cũng không biết nên xem nàng xoay sở như thế nào tiện thể bôi xấu mặt nàng trước mặt Vương gia.
“Khoang ta cũng muốn tham gia”
“Hoàng đế vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế?”
“Nếu Người đã có hứng thì Vương phi đây xin típ người” nàng gọi người mang cho mình một cây đàn tranh, còn tên Hoàng đế kia thì cầm một chiếc tiêu hình con rắn trong tay cười mỉm với nàng .
“Nàng đừng đi ca ca ta không nhường nàng đâu.”
“Chàng đừng lo ta càng muốn hắn không nhường nữa là khác, ta muốn thử xem tiếng Xà tiêu mà thiên hạ đồn có đúng không tiện thể ta cũng phải thử lại tiếng đàn của mình nữa chứ, kẻo không lục nghề.” Xà tiêu là một loại vũ hộ binh tiếng Xà sắt như kiếm có thể làm một cây cổ thụ đứt lìa, trong thế gian có 4 loại hộ binh. Một là Bích Ngọc tiêu gây sát thương cho người nghe đạt đến trình độ đứt kinh mạch mà chết, hai Xà tiêu như đã giới thiệu, ba là Song Tranh đàn gồm có hai đàn tranh một cây cho nữ nhi là gây sát thương một cây cho nam nhi gây chết chóc, hai cây đàn tranh này phải hợp với nhau mới có thể phát huy tối đa công lực nếu chỉ có một cây thì công lực của đàn giảm xuống ba lần, đàn này tượng trưng cho tình yêu của một đôi nam nữ.Bốn là Thiết Phiến là một loại quạt nhìn có vẻ như vô hại nhưng nó có thể phóng ra kim châm độc ở một cự li xa và gây thương tích nặng ở một cự li gần. Đã giới thiệu về 4 loại dụng cụ hổ trợ cho binh khí còn binh khí thì mình sẽ giới thiệu sau.
Thế là tiếng tiêu cất lên âm thanh mê hồn lúc đầu chỉ là nhẹ nhàng êm dịu đưa con người ta trên cõi mây, tiếp đó là tiếng đàn của nàng có chút gì đó thoáng buồn. Tiếng âm cao tiếng âm thấp “Truyền ngư y có người chảy máu tai rồi” “Truyền ngự y có người sàu bọt rồi”…
Tiếng tiêu bị tiếng đàn trấn áp nội lực của nàng được truyền vào trong tiếng đàn khiến tiếng kêu của đàn như tiếng thét xuyên màng đêm. Trên ghế ngồi Vương gia đang vận khí công, còn ở dười nàng và tên Hoàng đế đang đấu ngầm, khoảng mốt khắc sau tên Hoàng đế phun ra một ngụm máu tươi.
“Tại sao sát khí của ngươi nặng vậy?”
“Người nói gì thần thiếp đây không hiểu” nàng cố ý che đậy, để mọi người thấy nàng đơn thuần chỉ là một con mèo ngoan không biết gì về võ công.
Nàng đi đến gần hắn lấy ra từ trong túi một chiếc túi nhỏ, “Dịch Thiên Sát đã không còn giờ chỉ còn Hứa Linh mong ngài giúp Hứa Linh, đây là thuốc Hàn Thương.” nàng nở một nụ cười gió xuân khiến hắn thoáng đỏ mặt, thân hình chỉ là một hài tử 10 tuổi nhưng tâm hồn lại là một chàng Hoàng đế 20 tuổi
“Được coi như ngươi thắng ta về cung trị thương, ráng làm muội phu tốt ta tin ngươi”
“Cung tiễn Hàn Hoàng Đế”