Vương Tử Kỵ Sĩ

Chương 36 : “Biến thái”

Ngày đăng: 17:59 30/04/20


Edit: Đậu Đỏ



Thanh âm Ngô Thắng Vũ ôn nhu giống như thôi miên vang vọng khắp đầu Dương Uấn Chi, khi hắn kêu cậu là bảo bối, còn có muốn làm cậu ở đây cậu đã không thể nào chống cự được huống hồ đây đâu phải lần đầu hai người làm tình ở nơi công cộng. Ở nơi như thế này không thể nói chuyện, cậu không dám phát ra chút âm thanh nào chỉ có thể cùng hắn dùng cặp che phía trước, cả người tựa vào lồng ngực hắn, mặc cho tay hắn sờ loạn phía dưới. Cậu ôm chặt lấy hắn, hai chân như sắp rời khỏi mặt đất.



“Thật xin lỗi, hôm nay em tôi có chút mệt mỏi.” Ngô Thắng Vũ vừa mở miệng, mọi người liền không tiếp tục chú ý đến động tác thân mật của bọn họ, nguyên lai là anh em a… Chẳng trách tình cảm thật tốt, em mình ngã bệnh, làm anh thật biết săn sóc.



Dương Uấn Chi đỏ mặt, muốn nói rõ ràng tôi còn lớn hơn cậu đó nhưng chỉ cần hơi động đậy, bàn tay đang làm loạn phía dưới mạnh mẽ đâm một cái làm eo cậu mềm nhũn. Chỉ cảm thấy tay Ngô Thắng Vũ đang sờ soạng bên ngoài lập tức chuyển qua cởi quần đồng phục của cậu, sau đó trượt vào bên trong chậm rãi đẩy quần lót ra, nắm tính cụ đã cương của cậu. Bởi vì sợ người chú ý nên động tác của hắn cũng rất cẩn thận.



Thân thể cậu cứng ngắc không dám động đậy, nỗ lực dời tầm mắt ra ngoài cửa sổ vờ như rất bình tĩnh nhưng đôi mắt trong veo dần bị tình dục trấn áp, cho dù rất muốn nhưng tại loại địa phương nguy hiểm này cậu vẫn rất sợ.



Lúc này xe buýt đã đến trạm, không có ai xuống mà lại có người lên thêm, nếu không phải khí lực Ngô Thắng Vũ rất lớn như cọc gỗ cố định thì hai người đã sớm bị chen đi. Thời điểm xe tiếp tục chạy hắn cũng tiếp tục mò tới quần lót phía dưới, phát hiện quả nhiên cậu đã ướt. Hắn tưởng tượng nếu tiểu tao hoá này không mặc quần lót ra ngoài thì sao. Có phải là dâm thuỷ sẽ trực tiếp men theo ống quần chảy xuống đất hay không.



“Ân a… Ngón tay đi vào… Ngón tay của chồng thao thật thoải mái…” Dương Uấn Chi hơi nheo mắt hưởng thụ. Vết chai đầu ngón tay ma sát với hậu huyệt cực mẫn cảm, theo người trên xe chen lấn sẽ thọc vào càng sâu, vừa vặn ấn vào điểm nhạy cảm của cậu, đâm đến hai chân chột dạ, hậu huyệt chảy ra không ít dâm thuỷ.
Cậu không rõ mình đã cao trào hồi nào, cảm thấy ruột như bị hắn xuyên thủng, sức lực toàn thân đều bị rút cạn để côn th*t theo xe lay động tuỳ ý đâm vào, lúc xa lúc gần, lúc mạnh lúc nhẹ, lúc êm ái lúc lại như vũ bão.



Tài xế lại thắng xe nhưng lúc này người trước mặt lại không đứng vững đè ập lên người cậu.



“A a a a a a” Dương Uấn Chi bị người đó đè, cả người theo quán tính té vào ngực Ngô Thắng Vũ, cự bổng trong cơ thể đâm một cái thật mạnh vào điểm nhạy cảm, kích thích cậu trợn mắt, nước mắt rốt cục cũng không khống chế được lăn dài, phía trước cũng bắn.



“A, thật xin lỗi!” Người trước mặt vội vàng xin lỗi.



“Không… Không có chuyện gì…” Dương Uấn Chi cảm thấy âm thanh của mình thật run rẩy, chỉ có thể liều mạng lắc đầu hi vọng người kia đừng có nhìn cậu nữa.



Thật quá sướng… Lúc cao trào còn phải bảo trì lý trí nói chuyện với người khác, Dương Uấn Chi cậu sắp điên rồi. Người kia rốt cuộc cũng quay đầu, cậu mới thả lỏng một chút nhưng nhìn đường về nhà từng chút từng rút rút ngắn, sắp đến nhà rồi, cậu lại cuống lên kẹp chặt côn th*t đang trong cơ thể mình. Tinh dịch nóng bỏng bắn vào làm cậu co quắp, cũng không để ý xem người kế bên có thể nghe được mùi vì yêu diễm này không, chờ Ngô Thắng Vũ cẩn thận từng li từng tí rút ra, xác định hai người không có vấn đề gì, còi báo trạm vừa vặn vang lên, Dương Uấn Chi lập tức kéo người phía sau len lỏi nhanh chóng xuống xe.