Vương Tử Kỵ Sĩ

Chương 40 : Ngửi mùi vị của chồng trên ráp trải giường cũng có thể cao trào

Ngày đăng: 17:59 30/04/20


Edit: Đồng – Beta: Đậu



Dương Uấn Chi bị làm đến nửa người ngã lên bàn, một bên rung động một bên kêu loạn, bài tập đã sớm vừa ướt vừa nhăn, thoảng ra hương vị tao lãng. Đồ vật thần thánh càng bị làm bẩn, khoái cảm trong lòng cũng càng lớn.



Nhưng cho dù bài tập đã không còn hình dạng ban đầu, Ngô Thắng Vũ vẫn cố chấp muốn cậu tiếp tục làm bài, cậu vừa khóc vừa viết lung tung, cảm thấy đây là lần làm bài tập đau khổ nhất trong đời, mỗi một chữ đều có chút xiêu vẹo.



“Tao hóa, bài tập phải nộp, viết đàng hoàng lại.”



“Aha… Em không làm được… Để vậy nộp đi… Hức, đại dương v*t của chồng thật thô….. Luôn luôn đâm đến tử cung, thật thoải mái a a a!”



“Anh đã nói nếu em không làm xong sẽ bị trừng phạt.” Hắn thở dài bế cậu lên, dùng tư thế bế đứa trẻ đi tiểu mà ôm cậu đến bên giường, phía dưới còn cắm cự bổng dữ tợn của hắn, sau đó đem người đè lên trên giường vừa lớn lại vừa mềm, như cẩu động dục mà thao cậu.



“Ân a…. Em không quan tâm… Chồng nhanh lên một chút… A a!”



Nhìn bộ dạng này của Dương Uấn Chi cũng biết cậu không còn tâm tư làm bài tập, hơn nữa sách đặt trên bàn đã bị nhiễm bẩn, không biết khi cậu tỉnh táo nhìn cảnh tượng này sẽ cảm thấy như thế nào, Ngô Thắng Vũ rất chờ mong bộ dáng đó của cậu, chỉ cần ba chữ “đại dương v*t” cũng đã có thể khiến cậu xấu hổ đến mức không thể ngẩng đầu lên.



“Ân a… Chồng mau thao em, thoải mái muốn chết a a a.” Cậu nằm nhoài trên giường lớn, toàn thân mềm nhũn, bị làm sảng khoái không thôi, giường của hắn vô cùng mềm mại. Đúng vào lúc này, Ngô Thắng Vũ đột nhiên rút côn th*t ra, Dương Uấn Chi đang chìm trong khoái cảm lập tức hoảng hốt, hoa huy*t không thể khống chế chảy dịch cuồn cuộn, cả người khó chịu.
“Tao hóa, chồng hỏi em, em bắt đầu thích anh từ lúc nào?”



“Aha… Anh… Anh không biết sao… A!”



“Thật sự là từ nhà trẻ?” Ngô Thắng Vũ giống như phát điên mà đâm vào: “Em trưởng thành quá sớm đó cưng.”



“Ân a a a… Em cũng không biết… Từ nhỏ đến lớn… A… Chỉ có đối với anh mới có cảm giác này… Ạch a… Thắng Vũ… Thật sâu…” Cậu nghênh hợp va chạm của hắn, tâm tư sâu kín đã bị hắn biết làm cậu vừa ngượng ngùng vừa hưng phấn.



Ngô Thắng Vũ tựa hồ rất hài lòng với câu trả lời, tất cả kích động đều thể hiện ở những cú đâm càng lúc càng nhanh: “Chồng thao em có sướng hay không?”



“A! Thật là thoải mái! Gân xanh trên đại dương v*t làm em thoải mái… Aha… Quy đầu thao tử cung… Dịch huyệt bị chặn không thể phun ra… A a a… Chồng… Muốn chết… Thật to… Nhanh rút ra…. Em muốn tiểu… Hức…”



“Tao hóa, ráp trải giường đã ướt hết rồi còn muốn phun nước.” Vòng eo thon mảnh của cậu bị hắn bóp lấy, phía trên hằn lên những dấu tay dữ tợn, có thể tưởng tượng hắn đã dùng bao nhiêu lực, nghe thấy lời cậu hắn không những không rút côn th*t ra, trái lại càng làm càng sâu: “Chồng vừa đi ra tao tử cung của em liền khát khao, lúc đó lại cầu anh đâm vào.”



“A a a… Đừng sâu hơn nữa mà… Không được… Muốn tiểu a a.” Dương Uấn Chi cảm thấy phía dưới một trận lại có một trận nước cuồn cuộn chảy ra, hương vị so với ban đầu nồng hơn, tiểu côn th*t vừa mới bắn xong bị dính không ít chất lỏng màu vàng, phía dưới cũng vậy… Đầu óc của Dương Uấn Chi nổ tung, hai đường tiết niệu không thể khống chế…