Xà Ngã Kỵ Thùy

Chương 4 :

Ngày đăng: 09:53 18/04/20


“Ngô —” Mesel cảm thấy trước ngực một trận hơi đau đớn, cúi đầu nhìn, áo sơ mi trắng đã bị cắt thành hai đường trước ngực —



“Ta thắng!” Na Lam thần định khí nhàn mỉm cười.



Mesel mặc dù không thể nói thua tâm phục khẩu phục, nhưng hắn hôm nay xác thực là thua rồi. “Vương tử hảo kiếm pháp, ta thua.”



Nghe được nam nhân thừa nhận thất bại, vương tử tiến thêm một bước mở miệng yêu cầu, “Vậy có phải là từ giờ trở đi, hạm trưởng phải nghe theo bản vương tử vô điều kiện trong hai ngày không đây?”



“Có chơi có chịu. Ta đã nói thì đương nhiên giữ lời. Vương tử có gì phân phó, ta tự nhiên làm theo”. Norton tướng quân từ nhỏ thụ huấn luyện nghiêm khắc, đương nhiên sẽ không sợ chịu khổ.



“Tốt lắm. Hạm trưởng quả nhiên là nam tử hán nhất ngôn cửu đỉnh”. Na Lam hài lòng gật gật đầu. “Qua đây, ta muốn nhìn thương thế của ngươi.”



“Ta cũng không bị thương, vương tử không cần nhìn.”



“Vừa rồi là ai mới nói phải có chơi có chịu, nghe theo bản vương tử vô điều kiện? Qua đây.” Na Lam hạ mệnh lệnh lần thứ hai.



Mesel cắn răng, có chút không tự nhiên đi đến gần vương tử.



“Ngươi xem, còn nói không bị thương?”. Na lam chỉ vào một vết máu màu đỏ trên áo trước ngực nam nhân.



“Cởi áo ra, bản vương tử muốn đích thân kiểm tra.”



“Cái gì?!” Mesel kinh hãi. “Xin vương tử không nên nói loại chuyện đùa buồn nôn như vậy”.



“Ai nói đùa? Ngươi nói không muốn cởi cũng được, vậy coi như chúng ta chưa từng đánh cuộc, ngươi cũng không bại dưới tay ta, coi như ta nhìn lầm người”. Na Lam khinh thường cười lạnh một tiếng, quay đầu định đi.



“Chờ một chút!”. Danh dự của quân nhân so với tính mạng còn quan trọng hơn, Mesel thà chết cũng không muốn bị vương tử coi là người nói không giữ lời. “Ta cởi là được rồi.”



Mesel cắn răng, cởi từng nút từng nút cúc áo.



“Ta tới đây.” Na Lam đưa tay qua giúp nam nhân cởi cúc áo, tay hai người vừa chạm vào nhau — nơi da thịt hai người thân cận bất ngờ lạnh buốt, nhiệt độ cơ thể của vương tử dường như thấp hơn người bình thường rất nhiều.



Thân thể Mesel bỗng chốc một trận run rẩy —



Xúc cảm lạnh lẽo trong mộng cùng ‘Hắn’ ôm ấp thoáng chốc nảy lên trong lòng…



“Ngươi đang run ư…” Vương tử ôn nhu nắm tay hắn “Là vì sợ hãi? Hay vì tay ta quá lạnh?”.



“Cũng không phải…Ta muốn hỏi…”



Mesel, ngươi muốn hỏi cái gì? Hỏi vương tử có phải là ‘Xà’ trong mộng kia hay không sao?



Đại khái ngươi sẽ bị xem như bị bệnh thần kinh gì, ném vào bệnh viện tâm thần đi thôi!



Lúc hạm trưởng chìm đắm trong phiền não của chính mình, bất tri bất giác, áo của hắn đã bị cởi ra rồi.



“A, thì ra là ở đây chảy máu rồi, cũng tại ta không tốt”. Na Lam vương tử đột nhiên cúi người xuống, vươn đầu lưỡi mềm mại, nhẹ nhàng liếm liếm hạt đậu đỏ nhỏ bị thương bên ngực phải —



“A a —” Một luồng điện bỗng chốc từ đầu nhũ chính mình cũng rất ít khi đụng chạm phóng ra nhắm thẳng về tim, Mesel nhịn không được cong người, phát ra một tiếng kêu khẽ.



“Để ta giúp ngươi khử trùng thật tốt…” Vương tử vươn tay ôm lấy thắt lưng nam nhân, cấp tốc chuyển động đầu lưỡi liếm láp vết thương nho nhỏ trên đầu nhũ non mềm.



“A a… Thật đáng sợ…” Khoái cảm kinh khủng làm cho hạm trưởng vĩ đại toàn thân run rẩy không ngừng, ý thức một mảnh trống rỗng —



Đầu lưỡi nếm được hương vị ngọt ngào của giọt máu, vương tử từ trước đến nay lạnh lùng thoáng chốc không khống chế được —



Đẩy nam nhân ngã xuống mặt đất, hung hăng xé rách quần áo của hắn.



Na Lam đối với hai núm vú nho nhỏ, lần lượt vừa mút vừa liếm, khiến nam nhân dưới thân y phát ra tiếng nỉ non rên rỉ…



“Ô… Không nên… Buông ta ra… A a…”




Bất quá Định Vân vương tử bộ dáng xinh đẹp không gì sánh được, đối nhân xử thế lại hào phóng khôi hài, mọi người vẫn là vô cùng cam tâm tình nguyện chờ.



“Ha ha…Thật không phải, để mọi người chờ lâu rồi”.



Đại mỹ nhân tóc trắng dài đến thắt lưng, ăn mặc thiết kế phức tạp, áo sơ mi trắng hoàn toàn may bằng tơ tằm, cùng với một chiếc quần bó sát người màu đỏ, từ ngoài cửa cười khanh khách đi vào. Người khác mặc vào có thể sẽ là trang phục khoa trương dung tục không chịu nổi, trên người Định Vân vương tử lại bao giờ cũng cảnh đẹp ý vui như thế.



Ánh mắt mọi người đều sáng lên —



“Ai nha, Định Vân vương tử, ngươi đã tới”. Tư lệnh Banje thân thiện tiến lên chào hỏi.



“Tiểu Định Vân a, lúc nào thì tới Mancoa của ta chơi a, bác nhất định hảo hảo chiêu đãi ngươi”. Gusbo thân vương cũng cười tiến lên mời mọc.



“Để xem xem lại”. Định Vân vương tử thuận miệng lấy lệ, một đôi mắt to mỹ lệ qua lại chuyển động, tìm kiếm bóng dáng ‘người kia’.



Định Vân vương tử lần này chính là đặc biệt xin Thánh sứ cho đi, đặc biệt đến xem nửa kia của Na Lam — ‘Hạm trưởng ma quỷ số một thế giới’ tiếng tăm lừng lẫy, xem giữa hai người tiến triển như thế nào, bằng không thì hắn mới không tới tham gia loại hội nghị quân sự cực kỳ nhàm chán này.



“Thật ngại quá, ta đến muộn”.



Ngay lúc Định Vân vương tử buồn bực vì sao không thấy người thì, hạm trưởng rốt cuộc hiện thân.



“Ha hả, ngươi chính là Mesel Iris Norton tướng quân đi, ngưỡng mộ đã lâu ngưỡng mộ đã lâu, ta là Định Vân vương tử của Cao Già Thánh Quốc”



Định Vân vương tử trước giờ chỉ có người khác nóng mặt dán vào cái mông lạnh của hắn (Lão: =)) nó đang tự kỷ), lần này lại chủ động tiến lên tự giới thiệu, khiến mọi người đều rớt cả tròng mắt —



“Định Vân vương tử, xin chào” Mesel nhàn nhạt chào hỏi.



Biểu tình của hạm trưởng tuy rằng lãnh tĩnh, nhưng kỳ thực trong bụng có chút nghi hoặc.



Nghe đồn trong ‘Tứ công tử Thánh quốc’, Định Vân vương tử thích nhất là lưu luyến trong những mốt mới ở Paris, ghét nhất là tham dự quốc gia đại sự. Làm sao hôm nay cư nhiên lại từ rất xa bay đến nơi biển cả mênh mông, tham gia buổi báo cáo quân sự nhàm chán này chứ?



“Hắc hắc, hạm trưởng, có phải ngươi nghi hoặc bản vương tử vì sao lại đến hay không a?” Định Vân vương tử cười hắc hắc.



“Là có chút nghi hoặc.” Mesel cũng không phủ nhận.



“Ai nha nói thật, nếu không phải vì Na Lam, bản vương tử sẽ không đi.”



Mesel vừa nghe đến cái tên kia, lập tức tim đập lạc một nhịp —



“Hóa ra Định Vân vương tử tới là vì Na Lam vương tử.”



“Xin lỗi, huấn luyện còn chưa chính thức triển khai, điện hạ gần đây có thể nhất định phải ưu tiên xử lý việc quan trọng khác, đặc huấn của Na Lam vương tử, ta sẽ bàn giao cho người khác lập tức tiến hành”.



Kỳ thực nói trắng ra, này chỉ là viện cớ, Mesel trước mắt tâm tư hỗn loạn, chỉ nghĩ làm sao tránh cùng tên vương tử quấy rối nhân tâm kia có quá nhiều tiếp xúc.



“Ai nha, không phải chứ? Hạm trưởng, ngươi nghìn vạn lần đừng đem nhiệm vụ đặc huấn giao cho những người khác, cái tên Na Lam kia học cái rắm, lúc trước, còn nói với ta, nói ‘Hạm trưởng ma quỷ số một thế giới’ ngươi căn bản là hư danh, chỉ bất quá là khoa chân múa tay mà thôi, mặc kệ ngươi cho y loại huấn luyện ma quỷ gì cũng không làm khó được y”. Cực lực muốn tác hợp hai người Định Vân vương tử vội vã châm ngòi thổi gió.



“Y thật sự nói như vậy?” Mesel hơi mị mị hai mắt, trong bụng nhất thời bốc lên lửa giận hừng hực.



“Đúng vậy, đúng vậy, nói thật quá đáng”. Định Vân vương tử gật đầu như đập tỏi.



“Ai nha, Na Lam vương tử thật đúng là tuổi trẻ khinh cuồng nha”. Tư lệnh Banje bất mãn nói.



“Đúng vậy, hạm trưởng chính là niềm kiêu hãnh của Manlia chúng ta, Na Lam vương tử làm sao có thể bôi nhọ hắn như vậy?”. Gusbo thân vương tức giận nói. “Hạm trưởng, ngươi nhất định phải nghĩ biện pháp trị Na Lam vương tử”.



“Đúng, hạm trưởng, ngươi nhất định phải cho Na Lam vương tử lĩnh giáo sự lợi hại của sĩ quan chỉ huy tối cao của hải phận Atlances một chút!” Trợ lý Lam Y ở một bên cũng ra sức tán thành.



“Yên tâm…” Mesel lạnh lùng cười, trong mắt lóe ra tia sáng sắc bén, “Bản hạm trưởng sẽ làm cho vương tử biết cái gì gọi là ‘huấn luyện ma quỷ’ chân chính!” Lúc mọi người ở đây một cảnh cùng chung mối thù thì chỉ có kẻ đầu têu Định Vân vương tử ở một bên cười trộm không thôi…



¤*•,¸.,•*¤*•,¸.¸,•*¤*•,¸.¸,•*•,¸.,•*¤*•,¸.¸,•*¤*•,¸.¸,•*¤