Xấu Nữ Đến Khiến Họa Thủy Yêu

Chương 29 : “Trộm” cùng tiểu oa nhi

Ngày đăng: 04:09 20/04/20


Edit: ss gau5555



Beta: ss Vi Tiểu Bảo



Mơ mơ màng màng, tiểu Cốc Nhược Vũ nửa

mê nửa tỉnh, nghĩ muốn đi nhà xí. Bé ngồi dậy dùng tay nhỏ bé dụi dụi

mắt còn buồn ngủ, nhìn xung quanh thấy Phượng Hiên đang mặc một thân

quần áo màu đen, trong đầu nảy sinh nghi vấn, chợt thanh tỉnh.



“Hiên ca ca?” Tiểu oa nhi vẻ mặt nghi hoặc, nghiêng đầu nhỏ hỏi.



Vừa đổi quần áo xong, Phượng Hiên nghe

thấy tiểu oa nhi đang gọi hắn. Quay đầu nhìn lại, chỉ thấy thiên hạ nho

nhỏ mở to một đôi mắt tròn, sáng nhìn hắn. Nhất thời trong lòng Phượng

Hiên thầm nghĩ: không phải chứ! Hắn thật vất vả đem bé khóc rống đòi cha mẹ dỗ ngủ, như thế nào không quá bao lâu bé đã lại tỉnh! Xong rồi, nếu

bé lại bắt đầu khóc tìm cha mẹ, vậy chính mình chẳng phải là không thể

phân thân?



“Bé con, như thế nào lại tỉnh?”



“Đi tiểu!” Tiểu oa nhi nói xong ngôn ngữ trẻ nhỏ, cho thấy bé có lý do thanh tỉnh, đồng thời hai tay đưa ra ý tứ hàm xúc muốn ôm ôm.



Phượng Hiên đi đến trước giường, ôm bé

vào trong lòng, ngồi ở mép giường cầm lấy giày nhỏ ở dưới đất thay bé đi vào. Vốn định ôm bé đi nhà xí, kết quả sau khi đi giầy vào tiểu Cốc

Nhược Vũ giãy giụa muốn xuống dưới. Phượng Hiên đành phải để tùy ý đi

theo phía sau bé, nhìn bé nện hai bước ngắn ngủi đi đến nhà xí.



Giờ này khắc này, đêm đã khuya. Ban

ngày, sau khi biết được kế hoạch giai đoạn thứ hai thất bại cùng tiểu

Cốc Nhược Vũ chơi thêm một buổi tối Phượng Hiên quyết định đêm khuya

thì tự thân xuất mã, thực thi kế hoạch.



Nguyên bản hắn nghĩ tại am ni cô hộ vệ

chung quanh Lâm Tuyết Thiến nghiêm mật, không dễ dàng động thủ đổi ngọc

bội. Nhưng trên am ni cô, bản địa không cho phép nam tử tiến vào. Hơn

nữa đường đi thông lên núi không thể nâng kiệu cho nên Lâm Tuyết Thiến

phải đi bộ đi trước bên người nàng nhiều nhất vài nha hoàn là khá lắm.

Cứ như vậy để ngoại công phái nữ tử ở trên núi động thủ, treo đầu dê bán thịt chó còn có thể lấy cớ điềm xấu.



Nhưng mà hiển nhiên lần này người ngoại

công phái đi không đủ để đảm nhiệm. Không những không thể hoàn thành

nhiệm vụ còn bị bắt đi, tức chết hắn! Không nghĩ tới nha hoàn bên cạnh
nếu chạm phải nữ nhân ngoại trừ nương tử gần gũi tương lai, tay hắn nhất định sẽ bị đứt ! Ghê tởm muốn chết! Nội tâm Phượng Hiên lập tức phản

bác.



Nhìn hai vị tâm phúc mặt lộ vẻ ủy khuất, Phượng Hiên dương dương hai hàng lông mày đen đặc lại hơi hơi cắn môi

một chút, thầm nghĩ: được rồi, đây là cái dạng thuộc hạ mà chủ nhân nuôi thành cái gì, thân đã biết thuộc hạ là loại hình thức chính nhân quân

tử làm sao có thể thừa cơ làm ra việc không đạo đức chứ! Nhưng cũng bởi

vì như vậy mà lấy không được ngọc bội, có phải quá nghiêm túc hay không?



Đáng giận Lâm Tuyết Thiến, lại đem ngọc

bội đặt ở cái nơi đó, đợi hắn thu hồi ngọc bội nhất định phải đem ngọc

bội rửa sạch một trăm lần! Trong lòng Phượng Hiên không cam lòng hừ một

tiếng. Quyết định tối nay nhất định phải tự mình đi, hơn nữa suy nghĩ

tìm ở đâu ra một nữ tử đáng giá tín nhiệm giúp hắn đổi ngọc bội từ trên

người Lâm Tuyết Thiến lại. Đáng giận, nếu không phải cái người nữ tử

ngoại công phái ra đang trọng thương vì chịu niêm hình thì mình bây giờ

cũng không lo lắng chọn người như vậy.



Cảm thấy không khí không đúng, tiểu Cốc

Nhược Vũ từ đầu tới đuôi cái hiểu, cái không nghe bọn họ Phượng Hiên

nói. Nhìn sang cái này, lại nhìn sang cái kia tiểu oa nhi liền thích

giúp người kéo cánh tay Phượng Hiên, thuận lợi đem sự chú ý của hắn

chuyển dời đến trên người mình còn dùng cái giọng điệu non nớt dò hỏi:

“Hiên ca ca, làm sao vậy?”



Mắt to chống lại đôi mắt nhỏ, một trận

trầm mặc, bỗng nhiên trong đầu Phượng Hiên linh quang vừa hiện, hắc hắc, có! Để cho bé con giúp hắn tốt lắm, vừa vặn mình cũng không cần lo lắng thời điểm ban đêm tự mình đi thì bé con làm sao bây giờ! Thật tốt quá!



Phượng Hiên cười khanh khách nói với

tiểu Cốc Nhược Vũ: “Bé con, buổi tối cùng Hiên ca ca đi ra ngoài làm một chuyện được không?”



“Được.” tiểu oa nhi nhu thuận lập tức gật đầu nói được.



“Nhưng buổi tối Hiên ca ca dẫn muội đi làm chuyện gì thì ai cũng không thể nói nha! Phải giữ bí mật !”



“Dạ được, giữ bí mật!” tiểu Cốc Nhược Vũ gật gật đầu.



“Chúng ta đây ngoéo tay, một lời đã

định!” Phượng Hiên vươn ngón út, tiểu Cốc Nhược Vũ cũng vươn ngón út hai người ngoéo tay ước định.



Vì thế ban đêm trước nghi thức đính hôn

một ngày, Phượng Địch bị giữ lại. Phượng Tiêu lại mặc trang phục dạ hành đi theo, Phượng Hiên ôm tiểu oa nhi đi trước đến am ni cô chỗ ở của Lâm Tuyết Thiến chuẩn bị đi làm việc treo đầu dê bán thịt chó kia.