Xấu Nữ Đến Khiến Họa Thủy Yêu

Chương 52 : Tin dữ đến

Ngày đăng: 04:09 20/04/20


Một đêm triền miên, thẳng đến lúc sáng

sớm hai người mới ngủ, nhưng không bao lâu, Phượng Hiên bỗng nhiên từ

trong mộng bừng tỉnh, nhớ tới chuyện lúc trước, hắn lo lắng có phải vì

dược hiệu mà nhận lầm người hay không, hắn nhanh chóng quay đầu nhìn về

phía người bên cạnh.



Thấy khuôn

mặt nhỏ nhắn đang nặng nề ngủ của Cốc Nhược Vũ đập vào mắt thì Phượng

Hiên mới yên tâm, tiếp theo, hắn nhịn không được vui vẻ ôm nàng vào

trong lòng. Sau khi ôm chặt nàng, hắn nhìn chằm chằm không chớp mắt vào

thiên hạ trong lòng, biểu tình trên mặt cực kỳ ôn nhu, nhẹ nhàng vén

những sợi tóc của Cốc Nhược Vũ đến sau tai nàng, sau đó trìu mến lần

lượt hôn xuống cái trán, ánh mắt, chóp mũi của nàng, cuối cùng lại hôn

vào khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng. (Bột: sao không hun môi =( )



Dĩ nhiên, tuy nói đã uống nhầm thuốc,

nhưng may mắn lại lên đúng giường, dù vui vẻ hài lòng, nhưng Phượng Hiên vốn là ngươi luôn thích mang thù thì làm sao có thể bởi vì vậy mà tha

thứ cho đám người dám tính kế hắn, khiến hắn lần đầu tiên làm ‘chuyện

tốt’ nhưng không được như tình thơ ý họa, thuận theo tự nhiên mà phát

sinh, lại phát sinh dưới tình huống bị hạ dước, thật không thể tha thứ!

Hừ, chờ sau khi hắn lấy được ý trung nhân về nhà, sẽ từ từ thu thập các

nàng!



Phượng Hiên nghĩ chờ sau khi Cốc Nhược

Vũ tỉnh lại, sẽ cùng hắn đi đến Nam lăng cầu hôn. Lần này tiết kiệm cho

hắn không ít chuyện, gạo đã nấu, cơm cũng đã chín, người trong lòng nhất định là của mình rồi, tâm tình vui vẻ, hắn lại đem Cốc Nhược Vũ ôm vào

lòng.



Đây là cái gì? Đột nhiên nhìn thấy trên

cổ Cốc Nhược Vũ đeo một túi gấm nhỏ, Phượng Hiên ngồi dậy, tò mò cầm lên xem, phát hiện bên trong còn có chứa vậy gì, người nào đó lại không cần nghĩ ngợi hay chờ đợi sự cho phép của chủ nhân mà tự tiện mở ra.



Đây không phải là miếng Ngọc bội Song

Phượng để đưa cho nhà gái sao? Phượng Hiên ngây người, ngoài ý muốn nhìn ngọc bội năm đó đưa cho bé con lại xuất hiện ở nơi này. Oa, Bé con!

Nàng là bé con! Nháy mắt liền xác định được thân phận Cốc Nhược Vũ, vẻ

mặt của Phượng Hiên khó nén nổi kích động.



Tuy nói cô gái mười bảy tuổi trên người


(**) Bột giải thích: trong tiếng Hoa có

hiện tượng đảo ngữ trong các cụm từ (hơi giống tiếng Anh ). Ví dụ, trong lời thoại của Phượng Hiên ở phía trên, nếu là người Việt mình sẽ nói

“Tên Ngự Thiên Lan ghê tởm kia”, nhưng người Hoa sẽ là “ ghê tởm tên kia Ngự Thiên Lan”. Ở trường hợp này, Cung Thượng Li đã kịp ngăn cản khiến

Phượng Hiên dừng lời nói đến “ghê tởm tên kia…”, chưa kịp gọi tên Ngự

Thiên Lan. Nhưng vì muốn mạch văn được trôi chảy nên Bột và bạn editor

không thể diễn tả trọn vẹn cảnh lời nói của Phượng Hiên bị cắt ngang,

đành phải viết riêng mấy dòng giải thích cho cả nhà



“Dẫn nó trở về.” Cung Thượng Hi cau mày, quả nhiên không ngoài dự liệu, ngoại tôn nghe được tin tức này nhất

định sẽ muốn mưu phản, làm việc đại nghich bất đạo, Phượng thị như thế

nào Cung Thượng Hi ông mặc kệ, nhưng mà bộ tộc Cung thị của bọn họ tuyệt đối không thể bởi vì chuyện này mà bị diệt cửu tộc.



Vì để muốn Phượng Hiên tỉnh táo lại,

không muốn hắn vì bi thương nhất thời mà phạm vào sai lầm lớn, Cung

Thượng Hi mang theo hắn trở về Cung châu. Từ Ti Đô đến Cung Châu vốn đã

mất nhiều ngày, hơn nữa sau khi trở về còn bị trói ba ngày ba đêm,

Phượng Hiên đau khổ đến điên cuồng, vì thế, đợi cho khi Phượng Hiên tỉnh táo lại, nghĩ đến chuyện muội tử chết đi chẳng phải đơn giản, hắn cần

phải quay trở về từ từ tìm ra tên đầu sỏ gây chuyện, cũng đã hơn mười

ngày .



Nhưng mà, trong thời gian mười ngày ngắn ngủi này, cuộc sống của Cốc Nhược Vũ cũng đột nhiên trở nên long trời

lở đức, kiếp nạn nối tiếp nhau mà đến, tất cả mọi thứ giống như từ trên

bầu trời rớt xuống đáy cốc. Bởi vậy, sau khi nhận mệnh lệnh của Phượng

Hiên đi đến Nam lăng tìm Cốc Nhược Vũ, Phượng Địch không thể mang người

Phượng Hiên muốn gặp trở về, ngược lại lại mang về hai tin dữ: thủ phủ

Nam Lăng nhà tan cửa nát cùng Cốc Nhược Vũ đã qua đời.



Họa vô đơn chí, một năm này đối với

Phượng Hiên mà nói là bi thương gấp đôi, không những muội tử thân yêu

nhất rời đi nhân thế, hắn còn mất đi người yêu duy nhất. Vào một ngày

nào đó, khi nghe được tin Cốc Nhược Vũ đã qua đời, hắn đem chính mình

nhốt vào phòng suốt một ngày một đêm, sau đó, hắn lại trở về triều đình

giống như xưa, trên mặt vĩnh viễn đeo nụ cười lười nhác. Chỉ có trái tim đã từng yêu thương này được đóng lại chặt chẽ, cuộc đời này không hề

nhắc đến chữ ‘tình’