Xấu Nữ Đến Khiến Họa Thủy Yêu

Chương 7 : Trẻ con bị sủng

Ngày đăng: 04:08 20/04/20


Edit: LuckyAngel



Phượng Tiêu cảm giác mình muốn té xỉu, hắn thật sự cảm thấy không

được rồi! Trong lòng hắn chính là nghĩ như vậy, chỉ thấy vị đầu sỏ không thể đắc tội kia không những làm cho tâm tình hắn trở nên như vậy mà còn không thèm quan tâm cách nhìn của người bên ngoài, ngược lại ở bất kỳ

nơi nào cũng ôm đứa trẻ, trên mặt lộ rõ vui vẻ. Cuối cùng còn không

ngừng hôn môi sủng nịch, cái miệng nhỏ nhắn đỏ hồng, làm Phượng Tiêu

thiếu chút nữa run rẩy ngã xuống đất. Hắn lại thay nàng đối với vị hôn

phu tương lai cảm thấy bi ai, này thiếu chủ nhân cũng không thể bởi vì

đứa bé chỉ là tiểu nữ anh liền như vậy không để ý thể thống, chiếm của

người ta tiện nghi!



Đang nghĩ tới đây, chỉ thấy đầu sỏ Phượng

Hiên ôm nho nhỏ Cốc Nhược Vũ quay mặt nhìn Phượng Tiêu, vẻ mặt như tìm

thấy vật quý nói : “Thế nào, nàng thực đáng yêu phải không?” Lúc này,

Phượng Tiêu thiếu chút nữa nước mắt trào ra, hắn nghĩ đến trừ bỏ tiểu

thư trên đời này sẽ không có bất luận kẻ nào có thể làm cho người có uy

thế hiên ngang như thiếu chủ nhân biến thành một bộ dạng ngu xuẩn! Trời

ạ, có ai tới nói cho hắn biết, vì sao hôm qua chính là tùy tiện đi dạo

một chút, có thể xuất hiện một đứa trẻ con? Loại thảm án này rốt cuộc là như thế nào phát sinh? Thiếu chủ nhân về sau sẽ không vì nhìn thấy trẻ

con đều biến thành như vậy? Phượng Tiêu rất khó có thể không bắt đầu lo

lắng cho hình tượng tương lai của chủ tử nhà mình.



“Cái khăn thêu mai trắng cùng với khăn lụa đỏ này thật hợp với màu da của nàng, nàng thoạt nhìn càng thêm đáng yêu đúng hay không?” Phượng

Hiên thật là đắc ý, cảm giác ánh mắt của mình thật sự là tốt. Hắn ôm

tiểu nữ anh, nhìn đánh giá, hài lòng gật gật đầu



“Cười một cái cho ca ca xem nào!” Phượng Hiên bắt đầu đùa với tiểu nữ anh, vui đùa thật sự rất vui vẻ



Đứng một bên Phượng Tiêu nhịn không được hơi hơi run rẩy một chút, cảm tình khi thiếu chủ nhân tìm được món đồ chơi đã trở lại?


cũng phải nhìn chính mình có đủ tư cách không, giống bảo bối muội tử của hắn – Phượng Hiên , là độc nhất vô nhị, bộ dạng đáng yêu vô cùng, hoặc là nói giờ phút này tiểu bảo bối trong lòng ngực của mình, bộ dáng tú

khí, cười rộ lên ngọt vô cùng, thế này mới đáng để đem ra khoe!



Đang nghĩ thì cảm thấy tiểu oa nhi đã muốn uống no, không thể uống

thêm được nữa, còn đánh ợ nho nhỏ một cái. Phượng Hiên mừng rỡ thầm

nghĩ trong lòng làm sao lại có thể đáng yêu như thế! Trong lòng lại

quyết định phải mang tiểu oa nhi về nhà.



Mấy ngày kế tiếp, trừ bỏ Phượng Hiên những lúc cần gặp người trong

tộc để củng cố địa vị của mình, những lúc khác hắn đều ở bên cạnh Cốc

Nhược Vũ, chiếu cố tiểu oa nhi chiếu cố đến vui vẻ cực điểm.



Ngày hôm đó, thời tiết đã vào cuối mùa hạ không khí có chút cảm giác

mát mẻ chủa đầu thu, khí trời tốt, độ ấm thích hợp, tâm tình vô cùng tốt Phượng Hiên sau khi dùng qua đồ ăn sáng, đi đến bên giường ôm lấy tiểu

oa nhi đang ngủ ở trên giường mình đã sớm tỉnh, đút nàng chút sữa. Sau

đó quyết định ngày cuối cùng hôm nay sẽ đi tham quan khu chợ nổi danh ở

đây để đi dạo, muốn mua lễ vật để đem về làm quà cho bảo bối muội tử

ngạc nhiên. Nhưng hắn không nghĩ khi đi ra ngoài lại mang theo phía sau

một đống người, cũng không muốn làm cho này các tiểu thương dùng thái độ cung kính hoặc ánh mắt sợ hãi nhìn mình. Tóm lại, hắn muốn lấy thân

phận một người bình thường để có thể thoải mái đi dạo. Vì thế, hắn sai

Phượng Tiêu tìm tới một bộ đồng phục của hạ nhân thay. Sau đó kiên quyết không cho phép Phượng Tiêu đi theo, bắt buộc hắn phải lưu lại, nếu có

người tìm mình đều phải trả lời là mình đang nghỉ ngơi, không muốn thấy

bất luận kẻ nào.



Bởi vì lo lắng không muốn đem Cốc Nhược Vũ giao cho người khác,

Phượng Hiên liền mang theo nàng. Vì thế, Phượng Hiên mặc một bộ đồng

phục của tiểu nô bộc, mang theo ngân phiếu, trong tay ôm trẻ nhỏ, cùng

nhau đi dạo!